Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta

Chương 161

Hắn không nỡ!

Dù vậy vẫn không nỡ…

Từ khi nào thì hắn cũng có tâm tình như vậy? Hắn giận dữ vẫn không trục xuất nàng đến lãnh cung…. Đổi Phượng Thứu cung thành lãnh cung, nhảm nhí! Lừa ai đây? Bất quá chỉ là hình thức. Chi phí ăn mặc trong Phượng Thứu cung như thế nào chưa từng sụt giảm?

Triệt hết tử vệ theo bên cạnh nàng, không muốn tiếp tục nghe được chuyện gì có liên quan đến nàng. Ban đêm đến tẩm cung của những phi tử khác lại nhớ tới nàng. Niên Dao Quang giở trò quỷ muốn nàng đến xem lễ, hắn đồng ý, bất quá là muốn thấy nàng một lần.

Nàng lại lớn mật làm càn đến mức này, tự ý xuất cung, vào thanh lâu thành tham dự tuyển hoa khôi, tại trước mặt nhiều nam nhân như vậy biểu diễn…

Trong đầu nàng tựa hồ có gì đó rất cổ quái. Hắn giữ lấy thân thể của nàng nhưng lại không biết rằng nàng còn có thể hát lên thanh âm uyển chuyển êm tai cổ quái như vậy, còn biết biến ra một mảnh tuyết trắng trong không trung. Trong thanh lâu đèn đuốc mờ ảo, lúc nàng đi đến trước nam tử áo trắng này, hắn rõ ràng nhìn thấy nàng đang cười, cười tặng hoa cho hắn. Hiện tại —— nàng gắt gao rúc vào trong lòng nam tử này, mặc hắn tùy ý âu yếm hôn hít.

Nếu hắn không đến, nàng còn muốn trở thành nữ nhân của nam tử khác sao? Nàng nói thích hắn, tất cả những gì xảy ra trong Niên phủ… Đều tính cái gì!

Nàng phản bội hắn!

Suy nghĩ hừng hực tức giận như lửa bốc lên trong lòng, Long Phi Ly chỉ cảm thấy kiếp này chưa từng giận dữ như vậy.

Chiêu kiếm thứ nhất vừa xuất ra đã nhằm vào vị trí yếu hại trước ngực Phong Chiến Bách.

Kiếm khí lạnh lẽo, Phong Chiến Bách cả kinh, biết võ công hai người chỉ sàn sàn như nhau, nếu chính mình không dùng binh khí bất luận như thế nào cũng không thắng hắn được.

Cao thủ so chiêu, sơ xuất một chút sẽ nguy hiểm đến tánh mạng.

Nhưng vừa rồi lời hắn nói khi vừa phá cửa mà vào cho thấy hình như hắn có quen biết Niên Tuyền, vạn nhất là người thân bằng hữu của nàng—— hắn rút bội kiếm bên hông ra đỡ kiếm, trầm giọng nói: “Xin hỏi các hạ cùng Niên Tuyền quan hệ như thế nào? Nếu các hạ không nói chỉ hạ độc thủ, chớ trách Phong mỗ đắc tội !”

Long Phi Ly nhíu mày cười lạnh, xiêm y trên người Phong Chiến Bách đã bị rạch thủng mấy chỗ, sắc mặc lạnh lùng của hắn cũng đã hơi tức giận, huống chi tình trạng của Niên Tuyền cũng không thể tiếp tục kéo dài, trường kiếm xuất ra, lập tức hướng vào mấy chỗ đại huyệt trên người Long Phi Ly.

Thân ảnh hoàn toàn bay vọt lên cao, kiếm khí của hai người đều là cực sắc bén, đánh nhau quyết liệt nhưng tựa hồ rất ăn ý với nhau, mọi đồ vật trong phòng đều không hề hư hao, càng không hề tổn hại một chút nào đến người Tuyền Cơ đang nằm trên giường.

Tuyền Cơ bị tác dụng của thuốc hành hạ, giờ phút này đã gần ngất đi, trận đánh nhau trước mắt đúng là nửa điểm cũng không biết.

Hai người võ công đều cực cao, giao đấu hơn mười chiêu cũng không phân thắng bại, kiếm chiêu hai bên đều trở nên hung lệ.

“Trời, đều là người một nhà, đừng đánh ——” Thanh âm thanh thúy cao vút từ ngoài cửa truyền đến.

“Ngọc Trí, ngươi không muốn sống nữa sao!” Ngoài cửa, Hạ Tang nặng nề trách mắng, vương tay kéo Ngọc Trí đang liều lĩnh đi vào phòng ôm vào trong lòng. Hắn giận dữ, Ngọc Trí ngu ngốc này —— nếu bị kiếm khí của người nào bên trong làm bị thương, nàng đều chắc hẳn phải chết không cần nghi ngờ!

Ngọc Trí xuất hiện ở đây là vì biểu diễn xong, nàng lập tức trốn trở về phòng, sau đó cảm thấy đói bụng, lại chạy đến phòng bếp lầu 3 tìm thức ăn, vừa xong thì ở hàng hiên đụng phải Hạ Tang đang đi lên tra xét. Bên ngoài long trời lở đất, nàng cũng không biết chút gì.

Ngọc Trí khẩn trương, híp mắt nhìn thấy Tuyền Cơ hình như nằm ở trên giường trong phòng vẫn không hề nhúc nhích, không biết tại sao vậy, hai nam nhân lại ở trong này liều mạng so chiêu, bèn lớn tiếng nói: “Cửu ca, đừng đánh nữa! Mau nhìn xem Niên tẩu tẩu! Hình như nàng không có động đậy.”

Này một câu, làm cho hai cái nam tử đang đánh nhau đều chấn động thật mạnh, Phong Chiến Bách quan tâm nửa câu đầu, còn Long Phi Ly thì ngược lại —— Hình như nàng không có động đậy …

Phong Chiến Bách thu lại chiêu kiếm đang nhằm đúng ngay mặt đối phương, nhảy về phía sau, gắt gao nhìn chằm chằm Ngọc Trí, “Niên Ngọc, ngươi nói cái gì? Niên Tuyền không phải là tỷ tỷ của ngươi ư?”

Long Phi Ly nhíu chặt mi tâm, thân hình chớp động đến bên cạnh giường.

Ngọc Trí kinh ngạc nói: “Phong đại ca, nàng là tẩu tẩu của Ngọc Trí, không phải là tỷ tỷ, vị này là Cửu ca của ta. Tẩu tẩu chính là thê tử của Cửu ca.”

Giống như bị người ta đâm một đao hiểm độc, Phong Chiến Bách cười thê thảm, mũi kiếm cắm xuống mặt đất để ổn định thân mình run run.

Thì ra nàng sớm đã có chồng.

Trong khóe mắt là hình ảnh Long Phi Ly đem Tuyền Cơ đang hôn mê kéo vào trong lòng, xoay người lại lạnh lùng theo dõi hắn, mâu sắc âm vụ.

Phong Chiến Bách nắm chặt kiếm trong tay, cười khổ nói: “Phong mỗ không biết Niên Tuyền đã có hôn phu, vô tình mạo phạm, nhưng nàng trúng **** nơi đây, duy chỉ có cách giao cấu bằng không không thể giải, nặng thì có tổn hại tánh mạng. Nàng thần thức không rõ, là do Phong Chiến Bách thất đức trước, chớ nên trách nàng —— ”

Hắn nói xong đột nhiên vung kiếm lên, Ngọc Trí kinh hãi quát to một tiếng, đã thấy kiếm của Phong Chiến Bách hung hăng lại đâm vào chính ngực mình, áo trắng như tuyết trong nháy mắt đã đỏ tươi.

“Tuyền đệ, tội thất đức đại ca dùng một nhát kiếm này trả lại đệ.”

Đợi đến Ngọc Trí khôi phục tinh thần, Phong Chiến Bách đã biến mất không thấy, thanh âm khàn khàn thê lương kia giống như vẫn còn lẩn quẩn bên tai.

Nàng chỉ cảm thấy thân mình nhẹ hẫng, là Hạ Tang ôm nàng ra khỏi phòng rồi nhanh chóng khép cửa lại.

Cửa phòng vừa kín thì một giọng nói âm trầm từ trong phòng truyền đến.

“Hạ Tang, truyền lệnh xuống, trẫm muốn thủ cấp của tên nam nhân kia.”

Hạ Tang rùng mình, thấp giọng nói: “Nô tài tuân chỉ.”

******

Xoay tay một cái ném nhuyễn kiếm đi, lưỡi kiếm mềm mại lại đâm thẳng xuống đất bật ra vô số tia lửa.

Gắt gao siết chặt thân mình nữ tử trong lòng, bàn tay trắng ngọc nổi lên gân xanh rõ.

Môi của nàng sưng đỏ liễm diễm, địa phương kia chỉ có hắn mới có thể chạm vào lại bị người khác chiếm đoạt. Một kiếm sao có thể khiến hắn giải hận nguôi giận được? Nhìn chằm chằm nữ tử trước mắt nhăn trán chau mày, Long Phi Ly trong lòng cuồng loạn giận hận cực độ, hận không thể bóp chết nàng nhưng đôi tay không có cách nào nghe theo tùy ý di động một chút.

Nàng nheo mắt, giống như tỉnh dậy, ánh mắt nhắm hờ, trong cổ họng không biết nức nở cái gì, hướng vào trong lòng hắn cọ cọ.
Bình Luận (0)
Comment