Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 658

Chương 658

Anh ta đi qua ngồi xổm xuống, nghiêng đầu nhìn gương mặt của người đàn ông bị Lục Chỉ Nhi đạp dưới chân, chán nản nói: “Là mày bắt ép cô ấy?”

Thấy hắn ta sợ đến tè ra quần, Lục Chỉ Nhi chán ghét bĩu môi, dùng chân đá hắn ta: “Nhìn mày sợ thành như vậy rồi kìa, con mẹ nó mày còn dám đụng đến người phụ nữ của anh Vũ bọn tao.”

Tập Lăng Vũ liếc mắt nhìn sang, Lục Chỉ Nhi lập tức ngậm miệng lại.

Anh em bọn họ đều biết anh ta quan tâm người phụ nữ này giống như bảo vật, chuyện kỳ lạ chính là từ xưa đến giờ anh ta chưa từng thừa nhận đó là người phụ nữ của anh ta

Mắt Tập Lăng Vũ liếc nhìn xuống, tiện tay đè tàn thuốc trên mông của người đàn ông, lập tức nhận được một tiếng thét thảm thiết.

Lúc này Lục Chỉ Nhi mang đến một cây gậy gỗ, cười hì hì nói: “Anh Vũ, anh nghỉ ngơi một lát đi, để em hầu hạ cái tên sợ sệt này.”

Tập Lăng Vũ chậm rãi đứng dậy lui về phía sau.

“Ha ha, nếu như mày thích làm như vậy, vậy tao cũng để cho mày nếm thử mùi vị được người khác làm, ông tây đảm bảo cho mày sướng đến tận trời!”

“Đừng mà, các người tha tôi đi, đây đều là do cô ta, là người phụ nữ đó đã dùng tiền thuê chúng tôi, nếu như các người muốn trả thù thì cứ tìm cô ta đi.”

Ánh mắt Tập Lăng Vũ nheo lại, không nhanh không chậm liếc về nơi hẻo lánh, ở nơi đó có một cô gái đang co ro, sắc mặt trắng bệch sớm bị dọa đến cả một cử động nhỏ cũng không dám.

“A…”

Người đàn ông đột nhiên phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế.

Cô ta rốt cuộc cũng không chịu đựng được nữa mà sụp đổ khóc lớn, vừa quỳ vừa bò đến bên chân Tập Lăng Vũ: “Lăng Vũ, em sai rồi… em thật sự sai rồi… Em cũng chỉ là vì rất thích anh, cầu xin anh nghĩ đến tình xưa nghĩa cũ mà bỏ qua cho em lần này đi… em sẽ kêu ba em đưa tiền đền bù đến… Tùy anh muốn bao nhiêu cũng được…”

Lục Chỉ Nhi quay đầu lại gắt một tiếng: “Anh Vũ còn thiếu chút đồng tiền dơ bẩn của cô à? Đừng có ở đó mà làm nhục anh Vũ của bọn tôi.”

“Tách.”

Tập Lăng Vũ lại đốt một điếu thuốc khác, đôi mắt rủ xuống, thuốc kẹp ở giữa đầu ngón tay. Sau đó dịu dàng vén tóc dính trên mặt của cô gái qua một bên, cô gái bị dọa đến run rẩy, tàn thuốc đỏ bừng đang chiếu vào trong ánh mắt hoảng sợ của cô ta.

“Lần trước cô nói cô đã mất chiếc nhẫn kim cương, tôi đồng ý mua lại cho cô.”

Cô ta lắc đầu kịch liệt: “Không cần… em không cần nữa đâu…”

“Như vậy thì sao được chứ?” Tập Lăng Vũ nói, móc một tờ chi phiếu ra trực tiếp nhét vào trong khe ngực của cô ta, ngạo nghễ nói: “Tập Lăng Vũ tôi chưa từng thiếu phụ nữ cái gì.”

Cô ta càng khóc lợi hại hơn, ôm chặt chân của anh ta: “Lăng Vũ, anh bỏ qua cho em lần này đi, em cũng không dám nữa.”

Đưa chân đá cô ta văng ra ngoài, mắt nhìn thấy mấy người anh em đã sớm thèm đến nhỏ dãi, anh ta quay người lại: “Chơi đến tàn phế cho tôi.”

Bên trong tiếng hoan hô, người phụ nữ bị ba bốn người đàn ông đè xuống.

Váy ở trên người của cô ta đã bị bọn họ cởi xuống, mấy đôi tay sờ tới sờ lui trên thân thể của cô ta, tiếng thét chói tai của phụ nữ vang lên, tay chân đá lung tung loạn xạ, lập tức liền nhận vài cái tát.

Bình Luận (0)
Comment