Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 761

Chương 761

Ngồi trên ghế nghỉ, Vy Hiên luôn cảm thấy trong lòng bức bối khó chịu, nhưng mà cô có quá nhiều chuyện phiền muộn rồi, nên bây giờ cũng không rõ là đang phiền muộn về chuyện gì nữa.

Có người vội vàng từ bậc thềm đi xuống: “Cô đứng ở đó khoan vào trong đã, tôi lập tức qua đó ngay.” Lúc đi ngang qua người cô, anh đứng lại.

“Sao cô còn chưa đi?”

Nhìn thấy nơi mi tâm anh lộ ra một vẻ lo lắng, Vy Hiên không nghĩ gì mà buột miệng nói ra: “Kết hôn với một người không yêu mình, đó là bất hạnh của chị Mạn Tinh, sao anh lại không chịu tha cho chị ấy?”

Đôi mắt của Liên Cẩn Hành híp chặt lại, một cơn giận dữ đang trào dâng dưới đáy mắt anh, đột nhiên phá vỡ rào cản của sự lạnh nhạt: “Cô ấy kiêu ngạo hơn bất kỳ ai, cho nên cô ấy không cho phép mình thất bại! Trừ phi là trả giá bằng tính mạng!”

Mỗi một chữ mà anh thốt ra đều khiến Vy Hiên chấn kinh.

Liên Cẩn Hành nhanh chóng chấn chỉnh lại cảm xúc của mình, anh nói ‘mau về sớm đi’ rồi quay người rời khỏi.

Không cần dùng đến tài xế, anh tự mình lái xe, vừa mới nổ máy lên thì cửa ghế phụ đã bị kéo ra, Liên Cẩn Hành kinh ngạc nhíu mày, Vy Hiên thắt dây an toàn xong rồi nói: “Đi thôi.”

Anh nhìn cô một cái, không nói gì rồi nhanh chóng vút xe bay đi.

Trên đường đi, hai người đều không lên tiếng, thần sắc thu liễm vào trong đáy lòng mình, ai cũng có tâm sự của riêng ai.

Đến cục dân chính, Liên Cẩn Hành cởi dây an toàn ra rồi vội vã xuống xe, đi được mấy bước thì hình như là không cảm nhận được có bước chân đi theo, nên anh lại chậm bước chân lại.

Vy Hiên đi tới, đi ngang cùng với anh: “Biết ở tầng mấy không?”

Anh thuận miệng đáp: “Chắc là ở cùng chỗ với đăng ký kết hôn.”

“Vậy đăng ký kết hôn ở tầng mấy?”

Anh quay đầu nhìn qua, ánh mắt đầy cổ quái: “Tôi cũng đâu có kết hôn bao giờ.”

Sắc mặt Vy Hiên khẽ đỏ lên, cô biết mình vừa hỏi một câu rất ngu ngốc.

Sau khi bước vào, căn cứ theo bảng chỉ đường, hai người tìm đến bộ phận đăng ký ly hôn, nó ở ngay sát bên cạnh chỗ đăng ký kết hôn.

Các cặp vợ chồng chờ đợi ly hôn ở ngoài cửa đều mang sắc mặt vô cảm, cho dù đó là nỗi đau hay bi thương, thì cũng đã bị mài mòn bởi cuộc sống hôn nhân không được như ý nguyện rồi, lúc này chỉ còn lại sự tê dại và thoả hiệp thôi.

Bọn họ giống như là những tấm gương soi sự thật, đang chế giễu những cặp đôi mới đang vui vẻ ở bên cạnh kia, trong lòng thầm đoán, giấc mộng đẹp tiêu tan có lẽ chỉ là chuyện của ngày mai thôi.

Liên Cẩn Hành nhanh chóng tìm kiếm trong đám người, nhưng không thấy bóng ảnh hai người họ đâu cả, lúc anh quay người thì tầm mắt đột nhiên khựng lại.

Vy Hiên đứng ở đầu cầu thang, mặt đối mặt với Trương Thanh Đình đang đi lên.

“Vy Hiên?” Nhìn thấy cô ở đây, Trương Thanh Đình rất là kinh ngạc.

Vy Hiên đưa mắt đánh giá anh ta từ trên xuống dưới, đôi giày sạch sẽ, quần áo thẳng tắp, tầm mắt hướng lên trên, trên khuôn mặt anh tuấn nho nhã đó không hề nhìn thấy chút vết tích nào của sự thương cảm cả.

Cảm nhận được đằng sau mình có người đang đi tới, một mùi bạc hà nhàn nhạt dần dần trở nên rất rõ ràng.

Bình Luận (0)
Comment