Tam Thái Tử

Chương 429

Cũng buồn bực như Lý Lân còn có lục đại hoàng tử, Lý Chấn Viễn thoái vị, thân phận các hoàng tử càng thêm không có sức nặng, đứng cách Lý Lân không xa, đại hoàng tử nhị hoàng tử vẻ mặt chán chường, tứ hoàng tử và lục hoàng tử sắc mặt cũng tương đối mơ hồ, chỉ có thất hoàng tử vẫn như mọt sách, cho dù là trên triều đình nghiêm túc, trong tay cầm một cuốn sách. Nửa năm không gặp, trừ bát hoàng tử không có biến hóa quá lớn ra, mấy vị hoàng tử khác đều biến hóa rất lớn, kiệt ngạo chi khí của đại hoàng tử đã biến mất, đối mặt với những trưởng bối thực lực khủng bố tâm cơ phi phàm, chút ưu thế đáng thương của đại hoàng tử sau khi Lý Chấn Viễn thoái vị càng không còn sót lại chút gì. Nhị hoàng tử cũng vùng vẫy một đoạn thời gian, đáng tiếc người ủng hộ hắn cũng không kiên trì được bao lâu, theo Vũ vương Tần Vương hùng hổ dọa người, những người này cuối cùng cũng đầu nhập dưới trướng Thừa Càn thái tử. Nhị hoàng tử cũng bại trận trong tranh đấu chính trị, nhưng thân phận khác với đại hoàng tử, nhị hoàng tử đã quyết định ra ngoài làm quan, thà làm đầu gà cũng không làm đuôi phượng. Tứ hoàng tử, lục hoàng tử, thất hoàng tử bát hoàng tử vì vấn đề tuổi tác mà tiến vào Đại Đường ma vũ học viện học tập.

Đại Đường ma vũ học viện này mấy ngày trước Tế Thiên Đại Điển mới thành lập trên danh nghĩa, là học phủ võ đạo cao nhất Đại Đường. Viện trưởng chính là Đại Đường lão tổ, đương kim Đường hoàng tự mình đảm nhiệm. Giáo sư trong đó yếu nhất cũng là tứ phẩm Vương Tọa cao thủ trở lên, càng có lượng lớn võ đạo điển tịch cung cấp miễn khí cho học viên, điểm quan trọng nhất, Đại Đường ma vũ học viện đối với tất cả con dân Đại Đường, chỉ cần đạt đến tiêu chuẩn đều có thể miễn phí nhập học. Dựa theo tuổi tác, Lý Lân cũng có một cái danh ngạch, đáng tiếc hắn đã quyết định đi Thần Ma học viện, tự nhiên sẽ bỏ qua.

Sau khi bãi triều, Lý Lân vốn muốn theo chư vị đại thần vui mừng phấn khởi rời khỏi Triều Thiên Điện, nhưng lại bị một lão thái giám ngăn đường.

- Ngụy công công, bệ hạ muốn gặp ta?

Lý Lân ngạc nhiên.

- Mời tam thái tử, bệ hạ đợi điện hạ ở ngự thư phòng!

Ngụy công công tuy chỉ có thực lực lục phẩm Vương Tọa đỉnh, nhưng là cận thần của Đại Đường lão tổ, hắn đứng ra tự nhiên đại biểu Đại Đường lão tổ.

Trong ngự thư phòng, Đường hoàng thần sắc rất hiền lành, không hề có chút bá khí trên triều đình.

- Tiểu tử, hẳn là ngươi hiện giờ rất khó hiểu đúng không!

Đường hoàng cười mở miệng.

- Bệ hạ, thần quả thực không hiểu, Đại Đường đã có tứ phương thái tử, vì sao phải lập đệ tam thái tử?

Lý Lân cẩn thận nói. Hiện giờ Đường hoàng không phải cha mình, không nói thân phận, chỉ một tia khí tức quanh thân lộ ra đã khiến Lý Lân run sợ trong lòng.

- Cái này liên lụy đến bí mật số một của Đại Đường, hiện giờ còn không phải lúc nói cho ngươi biết. Hẳn ngươi cũng từng nghe trên người ngươi có một cỗ đại khí vận kỳ lạ, khi sắc phong ngươi làm Đại Đường tam thái tử là hy vọng mượn khí vận bản thân ngươi khiến Đại Đường phát triển càng nhanh. Đại thời đại sắp tới rồi, thời gian của Đại Đường không còn nhiều nữa.

Đường hoàng trầm giọng nói.

- Đại thời đại? Đại thời đại gì?

Lý Lân không hiểu, luôn cảm thấy Đại Đường tiến giai quả thực quá cấp bách, nhất là lúc cuối cùng khiêu khích tứ phương thế lực, rất không sáng suốt, nhìn kiểu gì cũng không giống một cao cấp hoàng triều vừa mới tiến giai nên làm.

- Thượng cổ vạn tộc và thượng cổ tông pháp đều sẽ hiện thế trong tương lai không xa, thượng cổ Diễn Thiên Tông ở Hắc Thủy Vương Thành ngươi đã thấy rồi. Từ đó không khó đoán ra thượng cổ tông môn biến mất ẩn chứa bí mật to lớn, hơn nữa Diễn Thiên Tông trong thượng cổ tông phái xếp hạng cũng không quá ba mươi, nếu những siêu cấp tông phái này hiện thế, tất nhiên sẽ dậy lên phong vân khắp thế giới, thực lực của Đại Đường còn quá yếu, có lẽ chỉ có siêu cấp hoàng triều mới có tư cách tham dự.

Đường hoàng trầm giọng nói.

- Thượng cổ vạn tộc xuất thế có quan hệ gì đến vi thần đảm nhiệm tam thái tử?

Lý Lân không hiểu, làm sao cũng không thấy giữa hai thứ có bất cứ liên hệ gì, còn nói trên người có đại khí vận, trừ kế thừa khí vận của Thánh Long Vương Hắc Thủy Tùng Lâm ra, Lý Lân vẫn không phát hiện có khí vận nào khác tồn tại.

- Quan hệ rất lớn, thượng cổ vạn tộc và tông phái xuất thế rất có thể sinh ra động loạn trong nội bộ Đại Đường, mà thượng cổ tông phái muốn khôi phục thực lực, tất sẽ chiếm đoạt khí vận của hiện hạ hiện giờ, Đại Đường loại hoàng triều cao cấp mới sinh ra này chính là lựa chọn tốt nhất. Tuy trẫm không có chứng cứ xác đáng, nhưng trẫm từng cảm giác được loại khí tức năm tháng vô hình này, thượng cổ tông phái ẩn nấp trong Đại Đường sợ rằng không chỉ một nhà.

Đường hoàng trầm giọng nói.

- Ngài nói tứ phương thái tử đều có vấn đề?

Lý Lân trầm giọng.

- Chưa hẳn, cho dù bọn họ có vấn đề sớm cũng đã chuẩn bị sẵn rồi. Điểm quan trọng nhất là, muốn cắn nuốt khí vận chi hải của Đại Đường ta tất phải cắn nuốt khí vận của hai người ngươi ta mới được. Ngươi là tam thái tử của Đại Đường, nắm giữ khí vận, không có ngươi khí vận vân hải này sẽ không hoàn mỹ. Mà ngươi sắp đi xa, đến Thần Ma học viện thì lại càng an toàn, chỉ cần ngươi an toàn, Đại Đường sẽ không xuất hiện tình trạng hỗn loạn nhất.

Đường hoàng cuối cùng cũng nói ra mục đích tồn tại của đệ tam thái tử. Lại là để chia sẽ nguy hiểm, cái này khiến Lý Lân hết nói nổi gì.

Lời nói của Đường hoàng khiến Lý Lân vô cùng kinh hãi, xem ra Đại Đường phong quang vô hạn lại ẩn hàm nguy cơ to lớn như vậy.

- Bệ hạ, người đã biết thượng cổ tông phái nguy hiểm, vì sao còn để chúng tồn tại, thần tuy không quá hiểu rõ thượng cổ tông phái, nhưng tin rằng thượng cổ tông phái tồn tại mấy vạn năm khẳng định cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn, lấy địa vị như mặt trời giữa trưa hiện giờ của Đại Đường chưa hẳn đã không thể một lần quét sạch toàn bộ.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Nói dễ vậy sao, ngươi cho rằng thượng cổ tông phái truyền thừa đến hiện giờ không có thủ hộ giả? Độc nhãn cự nhân và lão giả khô gầy trong không gian thượng cổ Diễn Thiên Tông đều là thủ hộ giả còn sống sót, không có lý do gì những thượng cổ tông phái khác không có. Những lão quái vật này đều sâu không lường được. Mà có thể giấu diếm được thần thức của trẫm tìm kiếm, đủ thấy những tông phái này thủ hộ giả đều là cao thủ Võ Hoàng trở lên. Tồn tại này chạm vào rất có thể dẫn tới tai họa ngập trời.

Đường hoàng bất đắc dĩ nói.

- Vậy cứ để bọn họ phát triển trước mắt vậy sao?

Lý Lân không cần nghĩ cũng có thể xác định những thượng cổ tông phái muốn nghênh đón đại thời đại này tuyệt đối sẽ không yên tâm chờ đợi, khẳng định sẽ làm chuẩn bị mọi mặt, khôi phục thực lực tông phái. Cái này tất nhiên sẽ thành trở ngại khi Đại Đường phát triển.

- Trẫm đang mượn thế, là thủ đoạn để Đại Đường phát triển nhanh chóng.

Đường hoàng trầm giọng nói.

- Bệ hạ, ngài lẽ nào tính kế những thượng cổ tông môn này?

Lý Lân kinh hoàng, dã tâm của Đường hoàng cũng quá lớn đi, lại để mắt đến những thượng cổ tông môn này.

- Vì sao không thể, ngươi cũng vừa nói rồi, thượng cổ tông môn truyền thừa đến hiện giờ tất phải bỏ ra một cái giá lớn, họ muốn đoạt được khí vận của Đại Đường chúng ta, chúng ta vì sao không thể đoạt ngược lại. Đối chiến tam đại hoàng triều và Đại Diễn Tông chẳng qua là kế dụ binh của trẫm thôi, dụ lực lượng của những thượng cổ tông môn này lộ ra, để bọn họ bước lên đài, chỉ có như vậy Đại Đường chúng ta mới có cơ hội đục nước béo cò.

Trên mặt Đường hoàng lộ ra một tia tâm cơ.

- Nhưng quá mạo hiểm! Thượng cổ tông môn tất nhiên tính ra đại thời đại đến, sợ rằng cũng tính ra có thể gặp phải nguy cơ, trừ tông môn thủ hộ giả ra, sợ rằng còn có bài chủ khác.

Lý Lân cảm thấy có chút điên cuồng, kiến thức được sự mênh mông của không gian và sự khủng bố của man thú được nuôi dưỡng trong thượng cổ Thiên Diễn Tông, Lý Lân vẫn có kiêng kỵ đối với thượng cổ tông phái. Giành miếng ăn trong miệng thượng cổ tông phái, sợ rằng không hề đơn giản.

- Điểm này trẫm cũng rõ ràng, đây vốn là đại sự sinh tử tồn vong, Đại Đường nếu không muốn bị thượng cổ tông phái cắn nuốt, chỉ có một con đường sống là trước đó tiến giai siêu cấp hoàng triều. Nếu trẫm không sai, khoảng trăm năm tới, Đại Đường sẽ nghênh đón chiến hỏa vô biên. Chiến tranh của tứ phương thế lực và Đại Đường đã là không thể tránh khỏi, thậm chí không chết không ngừng.

- Cần thần làm gì?

Lý Lân trầm giọng. Dù sao hắn cũng là người Đại Đường, Hán Vương Phủ cũng thuộc Đại Đường quản hạt, làm một chút cố gắng cũng là lẽ đương nhiên.

- Không cần làm gì cả, nếu có thể, trong trăm năm đừng trở lại Đại Đường!

Đường hoàng trầm giọng nói.

- Cái gì? Trăm năm không về?

Lý Lân sắc mặt đại biến, trăm năm thời gian đối với cao thủ trên Tiên Thiên mà nói không tính là dài, nhưng đối với người bình thường mà nói thì đã dài quá một đời rồi. Hiện giờ Hán Vương phủ vừa đi vào quỹ đạo, nếu mình trăm năm không về, Hán Vương Phủ tất sẽ lâm vào cảnh tan vỡ.

- Không sai, trăm năm. Thực lực hiện giờ của ngươi đã đạt đến cảnh giới bán bộ Võ Hoàng, đột phá Võ Hoàng chỉ có thể chờ. Nhưng đạt đến Võ Hoàng, võ đạo mới tình là đăng đường nhập thất, chô nên mỗi bước tu luyện đều cần thời gian thử thách, trẫm hy vọng ngươi có thể lợi dụng trăm năm thời gian khiến bản thân chân chính trưởng thành.

Đường hoàng trầm giọng nói.
Bình Luận (0)
Comment