Tam Thái Tử

Chương 493

- Quy khư đại trận, nuốt chửng vào trong tất cả lực lượng sinh linh bên trong! Tây Môn gia tộc quả nhiên lợi dụng trận pháp này xem tù phạm như nguồn linh khí, liên tục không ngừng bổ sung nguyên khí thiên địa. Chẳng trách trong nguyên khí thiên địa của tiểu thế giới có một loại cảm giác không hài hòa. Dù sao chân khí võ đạo bên trong cơ thể sinh vật và nguyên khí thiên địa ngoại giới cũng có chút khác nhau.

Ào rào rào, một tràng âm thanh xiềng xích truyền đến. Một thạch thất kiên cố xuất hiện trước mặt Bát trưởng lão. Căn cứ theo thần thức quan sát của hắn, thạch thất nơi này tổng cộng hơn trăm tòa, bên trong đều có hơi thở tán phát ra. Hơi thở tán phát ra từ mấy tòa thạch thất ở trung ương khiến Bát trưởng lão mấy trận kinh hãi.

- Chết tiệt, nơi này rốt cuộc đã nhốt bao nhiêu người, nếu những người này đều chạy thoát ra ngoài khôi phục thực lực, vậy Tây Môn gia tộc cũng khó tránh khỏi hủy diệt.

Bát trưởng lão nhìn một hồi, trong lòng hiện lên một chút vẻ hưng phấn.

Vài tiếng bước chân truyền đến, một lão già xuất hiện trước mặt Bát trưởng lão.

- Lão Bát, sao ngươi lại đến đây?

Lão già hiển nhiên cực kì kinh ngạc.

- Bái kiến Ngũ trưởng lão!

Bát trưởng lão ngẩn người, chắp tay làm lễ.

- Lão Bát, bên ngoài có phải xảy ra chuyện rồi không? Ta cảm thấy có chút bất an!

Ngũ trưởng lão sắc mặt hơi lo lắng nói.

- Quả thật xảy ra một chút chuyện, có một tên mao tặc xâm nhập rồi. Bây giờ gia chủ đang dẫn người vây giết. Chết tiệt, gia chủ lại không cho ta nhúng tay vào, thật là tức chết đi được!

Bát trưởng lão vẻ mặt bực tức nói.

- Được rồi, được rồi, gia chủ hẳn là cũng có suy tính của riêng hắn. Đi, ta ngươi uống một tràng, đồng thời ngươi cũng ở lại trong mật địa, cẩn thận cảm ngộ lĩnh vực của mình một phen. Đừng rơi lại phía sau quá xa!

Lão già cười tủm tỉm nói.

- Cũng được!

Bát trưởng lão gật gật đầu, thần sắc có chút cung kính hành động theo quan viên trại tạm giam. Dọc đường có rất nhiều tù phạm phát ra âm thanh cầu cứu với Lý Lân, đáng tiếc Lý Lân hoàn toàn không kích động, một chút sơ hở cũng không biểu hiện ra ngoài.

Ầm một tiếng, Ngũ trưởng lão ngã sụp xuống đất, trên khuôn mặt mơ mơ màng màng tràn đầy thần sắc kinh động. Bát trưởng lão chưa từng uống rượu không ngờ có tửu lượng rất khá.

- Lão Bát, ngươi giúp ta nhìn một lúc, còn lại để ta xử lý!

Bát trưởng lão gật gật đầu, đặt lão trên giường. Để phòng ngừa lão cảm thấy.

Bát trưởng lão lấy chìa khóa trong tay ra, trên mặt tràn đầy vẻ kích động.

- Không ngờ thuận lợi thế này.

Một lần nữa đi đến nơi giam giữ tù phạm, Lý Lân đi không nhanh không chậm. Trong tay tùy ý chuyển động chiếc chìa khóa hấp dẫn trái tim tất cả tù phạm.

Trong hơi thở của mọi người, có mấy luồng hơi thở có chút kì lạ. Giống như trong lúc ngủ say, cũng có thể hoàn toàn tỉnh táo rồi.

Ầm, huyền thiết đúc thành bị nhẹ nhàng đẩy ra. Hai tên tù phạm bên trong đột nhiên mở mắt, trong đó một lão già khô khốc trợn mắt há mồm nhìn Bát trưởng lão.

- Ngươi là người nào?

Người già ngẩng cao đầu, khí thế uy mãnh mở miệng hỏi.

Trên mặt Bát trưởng lão lộ ra một chút nụ cười quỷ dị, sau đó một luồng kim quang hiện lên, chân thân Lý Lân xuất hiện phía sau Bát trưởng lão.

- Sư phụ, đệ tử đến cứu người đây!

Lý Lân thoáng kích động nói.

- Ngươi… là… Lý… Lân, sao có thể là ngươi!

Lão già khô khốc Tư Đồ Thiên Xung vẻ mặt không thể tin.

- Việc này nói thì dài dòng, su phụ cùng vị tiền bối này vẫn là nhanh chóng thoát ra đã.

Lý Lân dứt lời, lại hóa thành kim quang nhập vào giữa trán Bát trưởng lão.

- Đi?

Tư Đồ Thiên Xung thương lượng nói với người già uy mãnh.

- Sư phụ, không biết mấy người Đại hoàng tỷ bị giam ở nơi nào rồi? Còn sống không?

Lý Lân thoáng kích động nói.

- Đương nhiên còn sống!"

Tây Môn gia tộc không dám tùy ý sát hại đệ tử chính thức của Thần Ma học viện. Điều đó sẽ khiến họ phải đối diện với sự nóng giận của Thần Ma học viện, thậm chí có thể là không chết không dừng…

- Mấy người Đại hoàng tỷ bị nhốt ở đâu?

Lý Lân trầm giọng hỏi.

- Chuyện này hai chúng ta cũng không biết. Một năm trước lúc chúng ta bị bắt vào đây liền bị nhốt ở chỗ này.

Tư Đồ Thiên Xung cười khổ nói. Vì chuyện của mình mà liên lụy đến đồ đệ của lão hữu, Tư Đồ Thiên Xung cảm thấy vô cùng khó chịu.

- Vị này chắc là sư phụ của Đại hoàng tỷ Đông Phương lão sư rồi. Đại hoàng tỷ và Lâm sư tỷ đều là đồ đệ của ngài, chắc hẳn là ngài có bí pháp có thể liên lạc với họ.

Lý Lân xoay người nhìn về phía lão già uy mãnh. Mặc dù bị nhốt một năm, khí sắc trên mặt lão đầu Đông Phương tốt hơn nhiều so với vẻ mặt hội bại của Tư Đồ Thiên Xung, nghĩ lại hơn một năm nay lão cũng không hề chịu hãm hại gì, dù sao lão chỉ là bị liên lụy.

- Ta có thể thử một lần!

Lão đầu Đông Phương từ lúc đi ra, vẻ chấn kinh trên mặt vẫn chưa hề lắng xuống. Lão làm sao mà không nhìn ra người Lý Lân dùng làm con rối chính là một cao thủ Võ Hoàng Lục phẩm đỉnh phong có danh tiếng trong Tây Môn gia tộc. Chính vì biết Bát trưởng lão, nên mới khiến lão luôn có một loại cảm giác không chân thật.

Một năm rưỡi trước, Tư Đồ Thiên Xung dẫn theo Tần Tuyết Linh trở về, nhưng không quên khoe với Đông Phương lão đầu rằng chính mình thu nhận được hai đồ đệ tốt, đặc biệt là nam đồ đệ kia, dựa vào thể chất có lẽ có thể trong cảnh giới Tiên Thiên đuổi kịp nữ đồ đệ lão đã khổ tâm dạy ba năm. Huống chi Tần Tuyết Linh lại thuộc thể chế tính đơn hiếm thấy, thành tựu sau này không thể hạn lượng. Bây giờ xem ra, đồ đệ mà Tư Đồ Thiên Xung thu nhận quả thực là nghịch thiên. Tây Môn gia tộc là loại tồn tại thế nào Đông Phương lão đầu rất rõ. Nhưng gia tộc thế này lại bị một thiếu niên khống chế cao thủ thành danh của gia tộc xâm nhập vào cấm địa trong trung tâm gia tộc, ngẫm lại cũng cảm thấy thế giới này quá điên cuồng rồi.

- Ta hộ pháp cho ngài, thời gian của chúng ta không nhiều. Cao thủ Tây Môn gia tộc lúc nào cũng có thể đến đây!

Lý Lân thần sắc nghiêm trọng nói.

Đông Phương lão đầu không phí lời, khoanh chân ngồi ngay ngắn. Từ trong lòng lấy ra một ngọc phù màu xanh. Bặc một tiếng bóp nát. Từ trong ngọc phù bộc phát ra một chút ánh sang xanh, giống như một vật sống có linh, không ngừng di động trong hư không, dường như đang xác định cái gì đó.

Ong!

Ánh sang xanh phá vỡ hư không, xuyên qua tiến vào, Đông Phương lão đầu thần thức dò xét ra, muốn theo ánh sáng xanh tiến vào.

- Đông Phương lão sư, chúng ta đích thân theo sau!

Lý Lân vung tay lên. Thuần Dương Cương khí bao phủ lấy Đông Phương lão đầu và lão sư Tư Đồ Thiên Xung, đi theo ánh sang xanh tiến vào bên trong hư không.

Trên mặt Tư Đồ Thiên Xung và Đông Phương lão đầu tràn đầy vẻ hoảng sợ. Phá toái hư không là bản lĩnh của cao thủ Võ Hoàng, nhưng cũng không sử dụng nhiều, dù sao tiêu hao quá lớn, cũng dễ dàng gặp phải nguy hiểm. Giống Lý Lân hành động dễ dàng trong không gian loạn lưu như cá bơi, bản lĩnh này đã vượt qua Võ Hoàng Lục phẩm, thậm chí cao thủ hậu kỳ Võ Hoàng cũng chưa chắc có được bản lĩnh này như Lý Lân.

Ánh sáng xanh vẫn chưa xuyên xa đã đụng phải một cấm chế màu xanh mà vỡ tan. Lý Lân lao ra khỏi không gian loạn lưu, nhìn cấm chế màu xanh trước mắt, trên mặt lộ ra một chút thần sắc nghiêm trọng. Trận pháp cấm chế rất cao cấp, hắn nhìn qua căn bản là không có chút đầu mối gì.

- Nơi này là ngọn núi cao nhất trong ba tòa thiên phong chống đỡ, Thanh Vi và Vãn Tình sao có thể bị giam ở chỗ này.

Phải biết là ở chỗ Ti Đồ Thiên Trùng bị giam giữ, có không ít hậu kỳ Võ Hoàng đến Lý Lân cũng không dám trêu chọc. Dựa theo sự phân chia thực lực, Thanh Vi và Lâm Vãn Tình không thể bị trịnh trọng nhốt ở chỗ này.

- Phá vỡ xem thử sẽ biết!

Lý Lân đi ra từ trong thân thể của Bát trưởng lão, thần thức thoáng chút u buồn.

- Tiểu tử, có phải ngươi có chút khó xử?

Tư Đồ Thiên Xung người già thành tinh, biết Lý Lân có chút thủ đoạn muốn thi triển. Chỉ vì hai người bản thân mà có chút băn khoăn.

- Sư phụ, đắc tội hai lão rồi!

Lý Lân vung tay lên. Một luồng lực cấm chế bao phủ hai người. Hai người vẫn chưa chống cự, trong thời gian ngắn đã bị Lý Lân phong ấn tiến vào trạng thái ngủ say.

Lý Lân tiến lên trước đưa thân thể hai lão phong ấn vào trong không gian Lục Mang Tinh. Không gian Lục Mang Tinh là đại bí mật của hắn, cho đến lúc này, người biết được cực kì ít. Tư Đồ Thiên Xung thân là sư phụ của Lý Lân theo đạo lý là có tư cách biết. Nhưng thực lực của Tư Đồ Thiên Xung quá yếu, cho dù hiện tại đột phá đến Cửu phẩm Vương Tọa đỉnh phong, so với Lý Lân hiện tại mà nói cũng quá khác biệt. Một khi lão bị người khác tra xét thần thức, rất có thể sẽ để lộ đại bí mật của Lý Lân. Huống chi còn có một Đông Phương lão sư không quen thuộc. Cho dù là lão sư của Đại hoàng tỷ cũng chưa thể được hắn hoàn toàn tín nhiệm. Hắn mượn sức mạnh của Lục Mang Tinh có thể dưới tình huống không phá hư phong ấn tiến vào bên trong, để hai người Tư Đồ Thiên Xung ở bên ngoài quả thực quá nguy hiểm. Lại cộng thêm một khi bùng nổ đại chiến với cao thủ Tây Môn gia tộc, hai lão ở lại bên ngoài càng thêm nguy hiểm, bất đắc dĩ Lý Lân chỉ có thể phong ấn hai người, như vậy thì có thể bảo đảm tốt nhất cho bí mật của mình không bị tiết lộ.
Bình Luận (0)
Comment