Tàn Bào

Chương 221

Lão đạo vốn đã rời đi lại quay trở về, ở cách hai người khoảng mười bước, khẽ vung phất trần lên, một đoàn linh khí nhu hòa thuần dương nhanh chóng đánh về phía con rắn đen phía sau Tả Đăng Phong, linh khí thuần dương chính là khắc tinh của con rắn đen âm vật này, sau khi bị đánh trúng nó liền hóa thành lá bùa phù chú màu đen rơi xuống đất.

Tả Đăng Phong và Tất Phùng Xuân thấy vậy không khỏi kinh ngạc nhìn về phía lão đạo gầy yếu, người này tu vị là ba phần Âm Dương, giao thủ với cao thủ một phần Âm Dương thì tất nhiên dễ dàng giành được thắng lợi, nhưng nhẹ nhàng phất tay đã có thể phá vỡ được pháp thuật của đối phương thì rất khó, nhưng người này lại có thể làm được.

- Vô Lượng Thiên Tôn! Tạm thơi dừng tay.

Lão đạo gầy yếu nghiêm nghị nói.

Thật ra trong lúc hắn nói truyện thì hai người đều đã dừng lại.

- Đạo hữu, thế này là sao ?

Tất Phùng Xuân nhíu mày hỏi.

- Ta hỏi ngươi, pháp môn người sử dụng là học được từ đâu ?

Lão đạo gầy yếu không thèm để ý đến Tất Phùng Xuân, sắc mặt lạnh lùng nhìn Tả Đăng Phong.

Tả Đăng Phong nghe xong liền nhíu mày, lúc người này dùng linh khí phá vỡ pháp thuật bùa chú của Tất Phùng Xuân, Tả Đăng Phong đã phát hiện ra linh khí của hắn có vài phần giống mình, hơn nữa trước đó hắn cũng tự xưng là môn hạ của Ngọc Thanh, mà Ngọc Thanh chính là Xiển Giáo Nguyên Thủy Thiên TÔn, tượng thần mà Thanh Thủy Quan thờ cúng cũng là Nguyên Thủy Thiên Tôn, đến lúc này thì Tả Đăng Phong cũng nhớ ra đã gặp đạo bào Vô Cực ở nơi nào, tượng Nguyên Thủy Thiên Tôn ở Thanh Thủy Quan mặc cũng chính là đạo bào Vô Cực, tổng hợp các chi tiết này Tả Đăng Phong đoán lão đạo này hẳn là người của Xiên Giáo, nhưng Xiển Giáo sớm đã thất truyền, làm sao còn có môn nhân xuất hiện được chứ ?

- Mau trả lời câu hỏi của bần đạo, Âm Dương Sinh Tử Quyết ngươi học được từ đâu ?

Lão đạo gầy yếu tăng thêm âm điệu.

- Thanh Thủy Quan ở phía đông Thánh Kinh Sơn, cách Toàn Chân Tổ Đình sáu mươi dặm.

Tả Đăng Phong liền thành thật đáp.

- Đừng nói láo, Âm Dương Sinh Tử Quyết chính là bí mật bất truyền của Thanh Lượng Động Phủ chúng ta, làm sao Toàn Chân Giáo có thể có được.

Lão đạo gầy yếu liền quát lên.

- Thanh Thủy Quan cũng là đạo quán của Xiển Giáo.

Đến lúc này Tả Đăng Phong mới biết đạo sĩ này là người của Thanh Lương Động Phủ.

- Thanh Lương Động Phủ là chi nhánh cuối cùng còn tồn tại của Xiển Giáo, chưa từng truyền ra ngoài, nói mau ngươi làm sao mà học trộm được pháp môn hành khí của bổn phái!

Lão đạo gầy yếu nheo mắt, có ý muốn ra tay.

Lão đạo mặt tròn thấy hai bên sắp động thủ, âm thầm tránh về hướng đông, nhưng hắn không đi xa, mà ở một nơi không xa quan sát.

Lúc này Tả Đăng Phong bắt đầu lo lắng, nếu thật sự Âm Dương Sinh Tử Quyết đúng là pháp môn của Thanh Lương Động Phủ, vậy hắn rất có thể bị nghi là học trộm, mà trên giang hồ kỵ nhất chính là học trộm võ công của phái khác, nhẹ thì hủy bỏ tu vị, còn nặng thì giết người diệt khẩu.

- Trên thế gian này có vô số pháp môn, có lẽ chỉ là tên giống nhau, xin chân nhân đừng nghi oan người tốt!

Tả Đăng Phong lau mồ hôi nói.

- Có oan uổng hay không thử là biết, đỡ chưởng!

Lão đạo gầy hừ lạnh, sau đó dùng tay phải đánh về phía Tả Đăng Phong!

Bởi vì đối phương đã nói trước cho nên Tả Đăng Phong chỉ có thể cùng đối phương đối chưởng, bởi vì lúc này lão đạo gầy chỉ là thử chứ chưa dùng toàn lực.

Đối chưởng xong, Tả Đăng Phong liền biết sự việc nghiêm trọng, bởi vì sau khi đỡ một chưởng của lão đạo sĩ thì lực phản chấn phát tán đi mười hai kinh lạc, đây chính là pháp môn hành khí đặc biệt của Âm Dương Sinh Tử Quyết, nếu hắn đã phát hiện thì lão đạo kia tất nhiên cũng biết, như vậy vấn đề liền rất rõ ràng, Âm Dương Sinh Tử Quyết thật sự là pháo môn của Thanh Lương Động Phủ Xiển Giáo.

- Từ đâu ngươi học được Âm Dương Sinh Tử Quyết, còn có ai biết nữa mau thành thật nói ra, bần đạo tha cho ngươi một mạng!

Lão đạo sĩ trợn mắt nói.

- Việc này nói ra rất dài, ta vốn là công chức nhà nước, bốn năm trước vì đắc tội với cấp trên mà bị đày đến Thanh Thủy Quan, Âm Dương Sinh Tử Quyết là năm trong bàn tay tượng thần thờ ở đây, khi ta đến nơi này đã có một cô gái ở, sư phụ của nàng tên là Vu Thanh Trúc, Vu Thanh Trúc mười năm trước đã rời khỏi Thanh Thủy Quan không biết đi về đâu.

- Câm mồm, Thanh Chúc chính là trưởng bối trong Thanh Lượng Động Phủ, từ thời nhà Tùy ngã đã Vũ Hóa Phi Thăng !

Lão đạo sĩ gầy giận dữ nói, Âm Dương Sinh Tử Quyết chính là tuyệt học trấn phái của Thanh Lương Động Phủ, nếu để lộ ra ngoài thì Thanh Lương Động Phủ còn gì danh dự nữa, như vậy sao hắn có thể không giận được.

Tả Đăng Phong nghe xong liền kinh ngạc, nhìn vẻ mặt lão đạo sĩ thì không giống nói dối, nhưng Vu Tâm Ngữ đã từng nói sư phụ của nàng rời đi mười năm trước!

- Cuộc đời bần đạo không thích giết chóc, cũng không thích tra tấn ép hỏi, ngươi cứ nói thật Âm Dương Sinh Tử Quyết từ đâu mà ngươi có được, ta sẽ không giết ngươi!

Lão đạo sĩ bĩnh tĩnh lại, nói.

- Chân nhân khoan ra tay, ta có chứng cớ!

Tả Đăng Phong vội vàng xua tay nói, mặc dù lão đạo sĩ nhìn nhữ bĩnh tĩnh như linh khí đã bắt đầu vận chuyển quanh người!

Tả Đăng Phong nói xong liền thả rương gỗ xuống, lấy ra bản kê mà hắn tìm được ở nhà văn hóa thành Tế Nam, rất nhanh đã lật đến cột ghi chép về Thanh Thủy Quan đưa cho lão đạo sĩ xem.

Lão đạo sĩ cũng không lo lắng hắn nhân cơ hội đánh lén, đưa tay nhận lấy bản ghi chép, sau khi nhìn liền nhíu mày.

- Chân nhân, ngươi nhìn là biết bản ghi chép này được viết từ nhiều năm trước, ta không hề nói dối!

Tả Đăng Phong liền giải thích.

Lão đạo sĩ nghe xong liền ngẩng đầu lạnh lùng nhìn hắn một cái rồi tiếp tục cúi đầu xem xét bản ghi trong tay, bên trong bản ghi chép này thật sự có tên Vu Thanh Hào, cũng có Thanh Thủy Quan, nữ đồng bên trong cũng hợp với lời nói của Tả Đăng Phong, nếu hắn nói dối, vậy thì không thể có vật chứng nhiều năm như thế này được, nhưng Vu Thanh Trúc thực sự là đã phi thăng từ thời nhà Tùy, làm sao có thể xuất hiện vào thời đại này chứ ?

- Ta kết làm vợ chồng với đồ đệ của VU Tâm Ngữ, sau đó nàng bị người Nhật giết hại, ta liền tu luyện Âm Dương Sinh Tử Quyết để báo thù, nhưng vì Âm Dương Sinh Tử Quyết mà Vu Thanh Trúc để lại là đi theo con đường luyện huyết hóa khí, không thích hợp cho nam nhân tu luyện, ta vì cưỡng bức luyện mà dẫn đến âm khí trong người cạn kiệt, chỉ cói thể mượn Huyền Âm Hộ Thủ để trung hòa âm dương trong cơ thể kéo dài sự sống!

- Tháo Huyền Âm Hộ Thủ ra !

Lão đạo gầy yếu liền trả bản ghi chép lại cho Tả Đăng Phong, nói

Tả Đăng Phong nhận lấy bản ghi chép xong, tháo ra Huyền Âm Hộ Thủ, lúc này linh khí trong người hắn cũng đã được rèn luyện, tháo Huyền Âm Hộ Thủ xuống một lúc ngắn cũng không gây hậu quả ghi nghiêm trọng.

Sau khi Huyền Âm Hộ Thủ được tháo ra, lão đạo sxi gầy liền nheo mắt cẩn thân đánh giá, Âm Dương Sinh Tử Quyết của hắn tinh thâm hơn Tả Đăng Phong nhiều, có thể cảm nhận rõ ràng âm dương trong cơ thể Tả Đăng Phong đang mất cân bằng, vì vậy có thể chứng thực là hắn không nói dối, pháp môn mà hắn tu hành là của nữ giới, như vậy mọi chuyện đều đã được chứng minh rõ ràng!

- Chân nhân, Âm Dương Sinh Tử Quyết ta chưa từng dạy cho ai khác, sau này cũng vậy, xin người rộng lượng bỏ qua, thả ta đi!

Tả Đăng Phong cầu xin, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nếu việc này chỉ liên quan đến bản thân thì chắc chắn hắn không bao giờ cầu xin như vậy, nhưng việc này liên quan đến tu vị linh khí, mà tu vị linh khí của hắn ảnh hưởng đến Vu Tâm Ngữ, cứu sống được nàng chính là động lực để hắn tiếp tục sống, vì vậy mà hắn mới phải mở miệng cầu xin!

- Thật sự là chưa từng dạy cho ai khác!

Lão đạo sĩ cẩn thận hỏi.

- Không có!

Tả Đăng Phong nghiêm nghị đáp, Âm Dương Sinh Tử Quyết mà lúc trước hắn dạy cho Ngọc Phất cũng không hoàn chỉnh, là hắn căn cứ theo tình trạng của nàng mà sửa đổi, chủ tu hai mạch Nhâm Đốc từ đó khuếch tán ra mười hai kinh lạc, đã hoàn toàn khác biệt với Âm Dương Sinh Tử Quyết.

- Vậy thì tốt, bần đạo cũng không làm khó ngươi, ngươi tự tán công đi!

Lão đạo sĩ trầm ngâm một lúc lâu mới lên tiếng.

- Ta không nói dối, không phải là ta học trộm Âm Dương Sinh Tử Quyết!

Tả Đăng Phong thấy lạnh cả người.

- Ta tin tưởng ngươi không học trộm, nhưng ngươi lại không phải đệ tử của Thanh Lương Động Phủ chúng ta, cho nên không có quyền học nó, hơn nữa ngươi còn làm bạn với bọn cướp nước, không phân biệt được thiện ác, phẩm hạnh không tốt, tham tại nặng lợi, không thể cho ngươi giữ lại Âm Dương Sinh Tử Quyết được.

Lão đạo gầy yếu nghiêm nghị nói.

- Ta ở cùng với người Nhật là vì báo thù, đám người đó đều bị ta giết chết bên trong lăng mộ rồi, số vàng bạc này cũng không phải ta giữ lại cho bản thân dùng, mà vì muốn báo ân với người khác.

Ta là bị oan, sự thật không phải như người nói.

- Nếu ngươi không tự tán công, thì bần đạo phải tự mình làm rồi!

Lão đạo gầy yếu không nghe hắn giải thích

- Chân nhân từ bi, ta còn chuyện quan trọng chưa làm xong, xin ngươi nới lỏng cho ta mấy ngày, chậm nhất mùng mười tháng mười năm sau ta sẽ tự mình đến Thanh Lương Động Phủ để tán công.

Tả Đăng Phong lại chắp tay cầu xin, chắp tay đã là cực hạn của hắn rồi, là đàn ông phải có khí tiết của mình, hắn không thể hạ mình quỳ xuống được.

Lão đạo gầy yếu nghe xong không lên tiếng, sắc mặt âm lạnh, chậm rãi bước về phía hắn.

- Cho dù muốn ta tự tán công, cũng cần phải do chưởng giáo của Thanh Lương Động Phủ quyết định, ngươi không thể tự ý làm càn được.

Tả Đăng Phong nói nhanh.

- Bần đạo Ngọc Hành Tử, giữ ngôi chưởng giáo đã gần một giáp !

Lão đạo gầy vẫn không dừng chân.

Tả Đăng Phong nghe xong giống như rơi vào hầm băng, thật không ngờ người này chính là chưởng giáo của Thanh Lương Động Phủ.

- Ngọc Hành chân nhân, ta sẽ không khoanh tay chịu chết!

Tả Đăng Phong liền lui về sau, lúc vừa đến đây hắn đã có dự cảm xấu, cuối cùng đã ứng nghiệm.

- Pháp môn của ngươi là cho nữ nhân luyện, không thể so sánh với bí pháp chính thống, đừng cố chó cùng giứt dậu.

Ngọc Hành Tử liền nói.

Vào lúc này, Ngọc Hành Tử nói gì hắn cũng chẳng quan tâm nữa, trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, niệm ra một câu pháp quyết duy nhất của Âm Dương Sinh Tử Quyết, dồn hết sức đánh đòn cuối cùng!

Câu pháp quyết này Tả Đăng Phong chưa từng dùng qua lần nào, bởi vì pháp quyết này dùng ngũ hành của bản thân để kích thích thiên địa ngũ hành, có hiệu quả nghịch thiên, chưa đến lúc cùng đường không thể dùng, mà bây giờ đúng là lúc hắn đã cùng đường.

Bình Luận (0)
Comment