Tàn Bào

Chương 238

Tả Đăng Phong không nghĩ Thiết Hài từ ngàn dặm xa xôi đến đây, Thiết Hài xuất hiện làm Tả Đăng Phong nhìn thấy một chút hy vọng sống, trong lòng Tả Đăng Phong cũng có chút chua sót, hắn nhều lần chọc ghẹo Thiết Hài, không nghĩ tới trong lúc sinh tử Thiết Hài lại đến cứu hắn.

Những tăng nhân thấy Thiết Hài xuất hiện liền đứng dậy nghênh địch, trong đó có một lão tăng phản ứng nhân, ngay khi Thiết Hài lướt đến bên Tả Đăng Phong thì hắn liền tung một chưởng vào Tả Đăng Phong. Thiết Hài thây vậy liền xuất chưởng ngăn cản, 4 chưởng đụng vào nhau, lão tăng liền ngã xuống, cùng lúc đó ngạc nhiên mà thốt lên:

- Tẩy Tủy Kinh.

Thiết Hài đánh bay lão tăng kia rồi chụp lấy Tả Đăng Phong. Nhưng vào lúc này Thiên Thần đột nhiên xuất chưởng về phía Thiết Hài, Thiết Hài thấy vậy liền vung tay đối chưởng với đối phương. 4 chưởng đụng vào nhau, cả 2 đều lui về sau 3 bước.

- A di đà Phật, Minh Tịnh đại sư, ông đây là muốn cái gì?

Thiên Thần liền biết thân phận của Thiết Hài.

Thiết Hài cũng không đáp lợi, nắm lấy Tả Đăng Phong. Lúc này người bên dưới đã vây quanh, thấy Thiết Hài muốn cứu người, cũng không lưu tình, có 2 người liền xuất chưởng. Thiết Hài cũng không lui về sau, song chưởng vung lên, một tiếng trầm muộn vang lên, 2 gã tăng nhân lui về phía sau. Thiết Hài cũng hơi lui về sau, sau đó Thiết Hài liền nắm lấy bả vai của Tả Đăng Phong rồi lăng không nhưng 2 người vừa nhảy lên được một chút thì Thiên Thần liền lướt tới, vung chưởng ép 2 người xuống đất. Cả 2 vừa chạm xuống đất, chúng tăng Ngũ Đài sơn liền vây lấy Tả Đăng Phong, còn những người khác vây công Thiết Hài. Thiết Hài thấy không thể mang Tả Đăng Phong đi, liền lắc mình lướt tới phía Đông của lôi đài rồi thở gấp.

- A di đà Phật, Minh Tịnh đại sư, đừng quấy rối, mâu rời đi thôi.

Thiên Quang bước lên, chắp tay trước ngực, mở miệng. Hắn là chủ trì của Ngũ Đài sơn, tự nhiên không thể làm việc quác khích, tuy rằng Minh Tịnh là người điên nhưng mà vẫn là người của Thiếu Lâm tự, nếu như làm khó dễ Thiết hài thì đó chính là địch của Thiếu Lâm tự.

- A di đà Phật, làm sao ngươi nhận ra ta?

Thiết Hài nói xong liền lột khăn che mặt xuống.

- Thiếu Lâm Tẩy Tủy Kinh, người nào không biết.

Thiên Quang mở miệng.

- Nếu nhận ra ta , ta cũng che giấu nữa, Tả Đăng Phong là bằng hữu của ta, các ngươi không thể giết hắn.

Thiết Hài đưa tay chỉ Tả Đăng Phong.

- A di đà Phật, Minh Tịnh đại sư hiểu lầm , Phật Môn từ bi vi hoài , dù cho Tả thí chủ có làm hại tính mạng của Thiên Hoằng sư đệ thì Ngũ Đài sơn cũng sẽ không làm khó dễ hắn.

Thiên Quang chắp tay, nói.

- Tả Đăng Phong không có giết sư đệ của ngươi, là tên lỗ mũi trâu kia giết, các ngươi đang vu oan cho người tốt.

Thiết Hài vươn tay muốn tìm Tất Phùng Xuân, nhưng mà hắn cũng không nhận ra Tất Phùng Xuân, chỉ vào một tên đạo sĩ.

- A,, ngươi con lừa ngốc ngậm máu phun người.

Tên đạo sĩ bị Thiết Hài chỉ liền mắng, sau khi mắng xong mới phát hiện lúc này hắn đang ở Ngũ Đài sơn, vì thế hắn ngượng ngùng núp vào trong đám người.

- Tả Đăng Phong, Tất Phùng Xuân là kẻ nào?

Thiết Hài thấy vậy, hỏi Tả Đăng Phong.

- Là lão tạp mao kia.

Tả Đăng Phong chỉ vào Tất Phùng Xuân ở dưới đài. Tuy rằng Thiết Hài không thể cứu được hắn nhưng lại có thể kéo dài thời gian. Tay của Tả Đăng Phong cũng tranh thủ Tụ Khí chỉ quyết.

- Vô lượng thiên tôn.

Tất Phùng Xuân ở trước mặt mọi người tự nhiên là phải giả vờ tạo ra một bộ dạng cao thâm.

- Là hắn giết.

Thiết Hài hô lớn.

Mọi người đã ở đây 2 3 ngày, sớm đã vô cùng phiền muộn. Vốn muốn kết thúc xét xử để lấy chỗ tốt, lúc này thấy Thiết Hài đến quấy rối, lại chỉ vào Tất Phùng Xuân, vì thế mọi người sôi nổi lên án Thiết Hài, Thiết Hài thấy thế nhắm mắt làm ngơ.

- A di đà Phật , Minh Tịnh đại sư , ông nói là Tất chưởng giáo là hung thủ sát hại sư đệ của lão nạp, ông có chứng cớ không?

Tính tình của Thiên Quang ôn hòa, cũng không tức giận.

- Chứng cớ không có , hắn chính là nhân chứng.

Tả Đăng Phong chỉ Tả Đăng Phong.

Lời vừa nói ra, mọi người ở bên dưới liền vỡ tổ, làm sao hung thủ lại có thể trở thành nhân chứng?

- A di đà Phật , Tả thí chủ gây tổn thương đến tính mạng của Thiên Hoằng sư đệ, ta cũng không có làm khó hắn. Chỉ mong ngày sau hắn có thể sám hối, làm nhiều việc thiện. Tất chưởng giáo, Tả thí chủ giao lại cho ông rồi.

Thiên Quang liền ném củ khoai lang nóng cho Tất Phùng Xuân.

- Vô Lượng Thiên Tôn , đa tạ Thiên Quang đại sư.

Tất Phùng Xuân chắp tay nói tạ nhưng trong lòng thầm mắng Thiên Quang là lão cáo già.

- Vậy thì tốt úa rồi.

Thiết Hài nghe vậy lập tức nhảy từ trên đài xuống, đám tăng nhân thấy thế vội bước lên ngăn cản. Thiết Hài liền hô to:

- Không nghe trụ chỉ các ngươi nói cái gì sao? Chuyện này các ngươi không cần quản nữa.

Người điên nói chuyện đúng là không có kiêng kỵ gì. Lời kia vừa ra, sắc mặt của Thiên Quang liền đỏ ửng, tuy rằng người nào cũng biết hắn không muốn làm việc xấu nhưng lại không ai dám nói thẳng như Thiết Hài.

- A di đà Phật , Tả thí chủ, Huyền Âm hộ thủ vốn là vật của Bạch Vân quan, mời Tả thí chủ trả lại cho Tất chưởng giáo.

Thiên Thần thấy Thiên Quang bị Thiết Hài trào phúng, không nhịn được liền mở miệng.

- Tả Đăng Phong, ngươi không sao chứ?

Thiết Hài ân cần hỏi han Tả Đăng Phong.

- Đa tạ đại sư , ta cũng không sao, ông đến đây một mình ư?

Tả Đăng Phong cảm động.

- Đúng vậy, ta vẫn luôn đi một mình.

Thiết Hài gật đầu.

Tả Đăng Phong nghe vậy vô cùng thất vọng , lúc trước hắn còn tưởng rằng Thiết Hài chỉ là mở đầu, không ngờ chỉ một mình hắn lẻ loi đến đây cứu viện, dù vật Tả Đăng Phong vẫn nháy mắt với Thiết Hài:

- Những bằng hữu khác khi nào mới tới?

- Không có ai cả, chỉ mình ta, ánh mắt của ngươi làm sao thế?

Thiết Hài nghi hoặc nhìn Tả Đăng Phong.

- A di đà Phật , Minh Tịnh đại sư , lúc nãy vì cớ gì mà ông làm Hành Điên sư điệt tổn thương?

Thiên Thần mở miệng.

- Cái này….

Thiết Hài không phản bác được.

- A di đà Phật , thỉnh phương trượng sư bá , Thiên Thần sư thúc lấy lại công đạo cho đệ tử.

Hành Điên thây thế liền chắp tay trước ngực, lên tiếng.

- A di đà Phật.

Thiên Quang gật đầu, hắn vốn không muốn tham gia vào chuyện này nhưng mà Hành Điên là đệ tử của Thiên Hoằng. Sư phụ hắn mất rồi, sư bá cùng sư thúc nếu không ra mặt cho hắn, tất nhiên sẽ khiến đám tăng nhân thất vọng.

- Hành Điên tạm hãy lui ra sau , để lão nạp lĩnh giáo tuyệt học Thiếu Lâm tự của Minh Tịnh đại sư.

Thiên Thần nói xong liền phất phất tay áo. Đám tăng nhân kéo Tả Đăng Phong rời đi. Thiết Hài cũng không có ngăn lại, chuẩn bị so đấu cùng Thiên Thần.

2 người kéo dài khoảng cách, bởi vì sự việc liên quan đến danh dự môn phái. Hai người vừa ra tay liền dốc hết toàn lực, sau một chưởng cả 2 đều lui lại 3 bước, chưởng thứ 2, cả 2 lui lại 9 bước. Chưởng cuối cùng, cả 2 đều hộc máu, cả 2 đều có thực lực ngang nhau, đều lưỡng bại câu thương.

Sau khi rơi xuống đất, Thiết Hài liền nhảy lên một cái, lau đi đi vết máu ở khóe miệng cười ha ha, rồi chỉ tay vào Thiên Thần đang ở dưới đất bò dậy nói:

- Ngươi thua…

Chưa nói xong, Thiết Hài lại phun ra một ngụm máu. Trên thực tế cả 2 đều bị thương nghiêm trọng. Thiết Hài gượng chống đứng dậy nên làm cho thương thế nặng hơn.

- A di đà Phật , Minh Tịnh đại sư xin hãy rời đi thôi.

Thiên Quang thấy thế, chắp tay mở miệng. Hắn cũng không muốn ra so đấu với Thiết Hài, cùng so đấu với người điên nếu thua là dọa người, thắng cũng thắng không anh hùng.

- Đại sư , ông đi đi , chuyện nơi đây để ta xử lý.

Tả Đăng Phong thấy Thiết Hài bất ổn.

- Ta đi rồi , bọn hắn sẽ giết ngươi .

Thiết Hài nhìn bốn phía, lúc này sắc mặt đám người Tất Phùng Xuân tỏ ra vui mừng khi nhìn vào bọn họ.

- Mạng ta lớn, không chết được.

Tả Đăng Phong cười lạnh. Giờ này Linh khí của hắn đã đầy, lúc này muốn độ kiếp rồi. Lúc độ kiếp bên người sẽ có sấm chớp vây quanh, không ai có thể đến gần hắn.

- Là sao?

Thiết Hài không hiểu.

- Mau rời khỏi đây.

Tả Đăng Phong ngẩng đầu nhìn mây đen trên bầu trời đang kéo tới. So với lần độ kiếp trước thì lúc này mây đen kéo đến rất nhanh, hơn nữa đám mây còn dày hơn so với lần trước.

Mây đen kéo lại, sấm chớp liền đánh xuống, không đợi mọi người nghĩ ra nguyên nhân. Một đạo sấm chớp đã giáng xuống Tả Đăng Phong, Thiết Hài được Tả Đăng Phong nhắc nhở nên đã nhảy ra. Còn đám tăng nhân thấy thế tưởng rằng Tả Đăng Phong gây nhiều nghiệp nên bị trời đánh.

Một đạo rồi lại một đạo, 3 đạo sấm chớp qua đi. Tả Đăng Phong biết được Nhị Phân Âm Dương còn 3 lượt thiên kiếp nữa, vừa nghĩ đến đây, sấm chớp lại đánh xuống. Tả Đăng Phong nhíu mày cắn răng chịu đựng, Nhị Phân Âm Dương theo Tiệt giáo là có tu vi Tử Khí. Chỉ cần có tu vi Tử Khí, những người ở đây không ai có thể ngăn được hắn.

Ngay tại khi Tả Đăng Phong nghĩ rằng độ kiếp dã xong thì đột nhiên trên bầu tời lại vang lên tiếng sấm, đạo sấm chớp thứ 7 bổ xuống. Lúc này Thiên Kiếp uy lực lớn hơn, sấm chớp bổ vào người làm cho phổi rung mạnh nhưng mà điều này cũng không quan trọng, lúc này Tả Đăng Phong tỏ ra vô cùng kích động.

Tu vi Tử Khí Độ kiếp chỉ có thể chịu 6 lần sấm chớp, nhưng vượt qua 6 lần chính là Tử Khí đỉnh phong rồi.

Bình Luận (0)
Comment