Tàn Độc Lương Duyên

Chương 233

VietWriter: Tàn độc lương duyên


Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế





Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm


***


Chương 233: Phải được chữa khỏi


Ngày hôm sau, Hướng Quân hai mắt thâm quầng to, sáng sớm có Lâm Quỳnh Chi cùng một ít y tá giúp đỡ liền thay đổi phòng bệnh.



VietWriter



Hướng Thu Vân không muốn vướng bận với cha mẹ cô, Giang Minh Thắng Giang Hân Yên và những người khác, ngoại trừ Chu Hồng cùng chị dâu, mọi người đều bị nhốt ngoài cửa. và đã trải qua một vài ngày yên tĩnh.


“Hướng tiểu thư, mời mở cửa.” Sáng ngày thứ tám, bác sĩ đến kiểm tra như thường lệ.


Hướng Thu Vân đứng dậy mở cửa, không ngờ ngoài vị bác sĩ thường đến, Lục Ngôn Sâm và Thím Lưu cũng đang đứng ở cửa.


“Thím Lưu?” Thím Lưu sẽ tới, Hướng Thu Vân có chút sững sờ, nhưng sau một giây suy nghĩ, mới biết Thím Lưu sẽ biết cô đang ở bệnh viện, đó là tin tức từ Lục Ngôn Sâm.


Thím Lưu đáp, nhìn cô, khuôn mặt tròn đầy nếp nhăn, bà nói: "Sao con lại biến mình thành thế này?"


"Giảm cân cũng đỡ phiền. Có bao nhiêu người muốn giảm cân nhưng không giảm được cân." Hướng Thu Vân cười, để cửa mở ra, hỏi bác sĩ, "Bây giờ đi kiểm tra rồi sao?"


Lục Ngôn Sâm bắt chuyện, mỉm cười, lúm đồng tiền trên khóe miệng càng thêm quy*n rũ trong ánh mặt trời. "Thân thể của em không còn là vấn đề nghiêm trọng nên không cần kiểm tra. Bác sĩ Phương hôm nay chủ yếu là đi cùng anh, chỉ vì sợ em không mở cửa cho anh thôi. "


“Haha.” Bác sĩ Phương cười hai lần, nói với Hướng Thu Vân: “Bác sĩ Lục còn trẻ, nhưng là một chuyên gia về các vấn đề ở chân. Cô phải nắm bắt cơ hội. Đừng để thân thể gặp rắc rối.”


Nói xong, anh vỗ vai Lục Ngôn Sâm, động viên vài câu rồi rời đi.


Hướng Thu Vân cau mày nói: "Bác sĩ Lục, cảm ơn lòng tốt của anh, nhưng..."


Cô chưa kịp nói xong, Lục Ngôn Sâm đã khoát tay với Thím Lưu, cười nói: "Dì à, con chỉ là bác sĩ trị bệnh, không phải người đàm phán."


“Nhìn anh, chẳng trách không tìm được vợ. Bạn gái tương lai đang đứng trước mặt anh, còn không dám nói lời nào!” Thím Lưu vừa mắng vừa đẩy Hướng Thu Vân trực tiếp vào phòng, rồi vội quay lại phía người đàn ông đứng ở cửa hét lên: "Vào kiểm tra!"


Lục Ngôn Sâm cong lên khóe môi, trong mắt như có đầy sao chói mắt, "Tuân lệnh, xin nương nương hãy nguôi giận."


Dứt lời, mọi người đã bước vào.


Thím Lưu đặt Hướng Thu Vân lên giường, cuộn ống quần bên phải lên, ra hiệu cho Lục Ngôn Sâm.


Lục Ngôn Sâm gật đầu, đặt hộp thuốc lên bàn cạnh giường bệnh, sau đó ngồi xổm xuống, dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt ve bắp chân Hướng Thu Vân vài vết sẹo, rồi gõ nhẹ vài chỗ.


Hướng Thu Vân mím môi, muốn thu chân lại, "Thím Lưu, con..."


“Con làm sao vậy, đừng nhúc nhích!” Thím Lưu liếc mắt nhìn cô, ấn mạnh chân cô, giọng nói trầm xuống một chút, “con nghĩ như thế nào, thím không quan tâm cũng không muốn quan tâm, nhưng chân của con, phải được chữa khỏi! "( trộ ôi có bà thím giúp việc cũ chất lượng ghê)


***


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter


Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Bình Luận (0)
Comment