Tàn Độc Lương Duyên

Chương 250

VietWriter: Tàn độc lương duyên


Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế





Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm


Chương 250: Sao anh lại đối xử với tôi như vậy?



“Trước khi trả lời, tôi có thể hỏi Hạ tổng một câu trước được không?” Hướng Thu Vân nắm chặt tay, Hạ Vũ Hào trong con ngươi suy tư.


Hạ Vũ Hào trầm mặc nhìn cô, "Hỏi."



VietWriter



"Anh nghĩ gì về vụ tai nạn xe cộ hai năm trước? Anh cũng như những người khác cho rằng tôi vì ghen tị nên muốn giết Giang tiểu thư bằng cách đâm xe?" Hướng Thu Vân nói rất chậm rãi, nhìn thẳng vào anh, hàm dưới bởi vì dùng sức mà kéo căng.


Vụ tai nạn xe cộ kia phức tạp hơn, Hạ Vũ Hào thoáng im lặng.


“A!” Sự im lặng của anh bị Hướng Thu Vân coi như mặc định, cô nhếch mép châm chọc nói: “Hạ tổng không tin tôi, vì sao lại muốn nghe tôi giải thích ?!


Hạ Vũ Hào nhìn cô, hầu kết hơi nhấp nhô, ánh mắt tối sầm lại, "Tôi..."


“Nhưng cho dù anh không tin thì tôi cũng phải nói ra!” Giọng nói của Hướng Thu Vân có chút đanh lại do cao quá mức, “Không phải anh vừa hỏi tôi chuyện về hai năm trước mặc đồ gợi cảm để quy*n rũ Giang Minh Thắng sao? "


Cô xúc động, ánh mắt chăm chú nhìn anh, cười đến lạ lùng, "Uổng công tôi nghĩ anh là người cực kỳ thông minh, nhưng hóa ra lại là một kẻ ngốc, bị chơi xỏ một phen!"


"Nếu tôi nói, vào ngày 27 tháng 9, tôi cùng Giang Hân Yên, Tống Như, Dương Lâm đã chơi trò chơi thật lòng hay đại mạo hiểm. Tôi thua, tôi chọn đại mạo hiểm, mặc nội y gợi cảm cùng Giang Minh Thắng làm mấy động tác mập mờ, anh tin không? "


Hai năm trước, cô một lòng treo ở trên người Hạ Vũ Hào, khi đám người Giang Hân Yên nói yêu cầu cô làm vài động tác dụ dỗ Giang Minh Thắng trong bộ đồ lót khiêu gợi, cô đã từ chối mà không thèm nghĩ tới.


Nhưng Giang Hân Yên quá hiểu tính tình của cô, chỉ cần dùng chiêu khích tướng một chút, cô liền chịu không nổi.


Cô ngày đó còn cảm thấy thật kỳ lạ, Giang Hân Yên luôn là người hiền hòa, sao có thể cố chấp nội dung đại mạo hiểm nhua vậy ... A, hóa ra có một màn như thế đang chờ cô ở đây!


Hạ Vũ Hào đã đưa ra vô số giả thuyết, cho rằng cô giống cha anh, trong lòng có một người, nhưng cũng nghĩ đến người khác, lại cho rằng cả ngày đi theo anh mệt mỏi, quay đầu có Giang Minh Thắng đi theo cô cả ngày...sinh ra hứng thú.


Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng kết quả lại là như vậy! Mọi thứ thậm chí còn đơn giản đến mức nực cười!


Con ngươi của Hạ Vũ Hào hơi co lại, khó có thể phân biệt được khi biết cô không vượt qua giới hạn là vui mừng hơn một chút hay là cảm xúc khác sau khi biết mình không lừa dối, chỉ biết vị trí trái tim có chút đau, có chút buồn bực, khó chịu khó mà thư giải.


Anh nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận quá mức của cô mà mở miệng nhưng cổ họng lại như bị nhét bông, không phát ra tiếng được, anh nắm chặt tay lại, nhưng lại cảm thấy có gì đó giống như cát, càng siết chặt, càng nhanh mất ...


“Vẫn là không tin đúng không?” Hướng Thu Vân cười tự giễu, cười đến nước mắt chảy xuống, trong mắt có chút hận ý.


Cô đưa tay quệt một giọt nước mắt trên khóe mắt, nghiến răng nghiến lợi nhìn anh, sự tỉnh táo bùng cháy trong cơn tức giận, "Dù sao anh không tin cũng không sao, tôi cũng không trông chờ anh tin vào điều đó! "


“… Tôi tin.” Đầu ngón tay Hạ Vũ Hào có chút run rẩy, bàn tay hơi duỗi ra, trước khi chạm vào cô, liền thu lại, lặp lại, “Tôi tin tưởng.”


Hướng Thu Vân cười đến thê lương, hung tợn nói: "Tin sao?"


Cô đột ngột cất cao tiếng, "Nếu anh tin tôi, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?! Hạ Vũ Hào, chỉ vì nghi ngờ tôi có quan hệ mập mờ với Giang Minh Thắng, anh đã đánh gãy chân tôi và tống tôi vào tù!" "


Cô xé rách áo ngoài của bệnh viện, đứng trước mặt anh chỉ mặc nội y.


***


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter


Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Bình Luận (0)
Comment