Tàn Độc Lương Duyên

Chương 257

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

VietWriter: Tàn độc lương duyên


Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp


Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế





Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm


Truyện được edit bởi nhóm VietWriter. Nếu bạn đang đọc bản dịch này tại một trang nào đó khác thì đó là bản copy chưa được sự đồng ý của chúng mình.


Chương 257: Tình trạng của Thu Vân đang rất tệ sao


Nội dung Chương có hình ảnh



VietWriter



Một y tá nghiêm mặt đáp lại, dùng sức ép chặt người của Hạ Vũ Hào để không cho anh vặn vẹo người vì quá đau và ảnh hưởng đến động tác của bác sĩ.


Vào lúc đường kim mũi chỉ chạm vào da thịt, gân xanh trên cẳng tay Hạ Vũ Hào đã vặn vẹo, trên mặt anh không còn chút máu, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán.


Y tá ấn trên người anh ta tăng thêm một phần sức lực, sẵn sàng tránh cho anh ta vùng vẫy, nhưng không ngờ rằng thân thể anh chỉ dùng sức một chút, nhưng anh ta không hề giãy dụa.


Cô hơi kinh ngạc, loại đau đớn này không phải người bình thường có thể chịu được, không ngờ vị tổng giám đốc được cưng chiều này lại có thể chịu đựng được, không hề ậm ừ một tiếng kêu đau.


Lần này bác sĩ cố ý dùng sức hơi lớn, chỉ để Hạ Vũ Hào sớm nhận ra sợ hãi, tiêm thuốc mê và thuốc an thần, nhanh chóng kết thúc ca mổ.


Nhưng mà, cô không ngờ thật lâu sau, anh vẫn có thể chịu đựng được, ngoại trừ sắc mặt trở nên tái nhợt một chút, cũng không có động tĩnh gì thêm.


Bác sĩ hơi kinh ngạc nhưng cũng không nói gì, chỉ là động tác trên tay nhẹ một chút.


Cơn đau xuyên thấu dọc tứ chi truyền đến thần kinh não, nhịp thở của Hạ Vũ Hào hơi nhanh hơn bình thường, mồ hôi không ngừng tuôn ra.


Một lúc sau, khuôn mặt anh đã lấm tấm mồ hôi, áo sơ mi cũng ướt sũng, dính chặt vào tấm lưng rộng của anh.


“Không chịu được thì cứ nói, bây giờ tiêm thuốc mê vẫn được đấy, bây giờ chỉ mới bắt đầu.” Bác sĩ liếc anh một cái, dừng tay nói.


“Không cần.” Hạ Vũ Hào nắm lấy áo quần trong tay, nói: “Được rồi, động tác nhanh hơn chút đi, tôi rất vội.”


Bác sĩ cau mày nói: "Nếu như tăng tốc độ động tác, so với bây giờ chỉ đau hơn."


“Ừ.” Tiếng nói ông vừa dứt, Hạ Vũ Hào liền tiếp đáp.


Bác sĩ liếc nhìn anh một cách khó hiểu, và không nói gì, nhưng đẩy nhanh quá trình khâu.





Bác sĩ vừa đi ra, hai mắt Hướng Quân sáng lên, định đứng dậy hỏi Hướng Thu Vân, nhưng chưa kịp đứng dậy đã bị Lục Ngôn Sâm đè xuống.


“Trong tình huống như Hướng Thiếu, tốt hơn là không nên di chuyển.” Lục Ngôn Sâm rất chán ghét những bệnh nhân không nghe lời, giọng điệu không tốt.


Nói xong, cũng không đợi Hướng Quân nổi điên, đi tới trước mặt bác sĩ, hỏi: "Tiền bác sĩ, Hướng tiểu thư thế nào rồi?"


“Chưa chết.” Tiền bác sĩ tháo mặt nạ xuống, vẻ mặt u ám.


Thấy vậy, Hướng Quân không nhịn được nữa đứng dậy, bởi vì chân bị thương lại dùng sức quá, khuôn mặt anh tái nhợt hẳn đi, nhưng cũng không chú ý tới những thứ này "Ý của ông là? tình trạng của Thu Vân đang rất tệ sao? "


***


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên VietWriter


Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bình Luận (0)
Comment