VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Chương 318: Xem như tôi đòi lại công bằng cho người cùng giới vậy
"Không phải mọi người đang bàn tán sao, ngày đó Hướng Thiếu dùng dao đâm Hạ tổng, anh ta còn không có tránh! Đây chính là liều mạng còn gì!"
"Có rất nhiều người tàn nhẫn với người khác, nhưng như Hạ tổng, lại tàn nhẫn với chính mình ... Nghiêm túc mà nói, những người như vậy có chút đáng sợ."
Một vài người nói vài câu bàn tán, rồi họ tản ra, làm việc của mình.
Hướng Thu Vân ở lại bệnh viện thêm một tuần, bác sĩ Tiền kê cho cô rất nhiều thuốc, sau đó bảo cô có thể xuất viện.
Hạ Vũ Hào ngày hôm sau vội vàng xuất viện, tựa hồ có chuyện gấp muốn đến công ty xử lý, nguyên nhân là Hướng Thu Vân nghe Triệu Phương Loan nói, cô không có hứng thú với việc anh đang làm.
“Thủ tục xuất viện đã hoàn tất.” Lục Ngôn Sâm nói: “Trong khoảng thời gian này tôi rất bận, không có thời gian thăm Hướng tiểu thư, thật xin lỗi.”
Hướng Thu Vân nhẹ giọng nói: "Bác sĩ Lục quá khách sáo."
"Vừa hay hôm nay tôi không bận. Tôi đưa Hướng tiểu thư về." Lục Ngôn Sâm hỏi: "Hướng tiểu thư sống ở đâu?"
Hướng Thu Vân ánh mắt nhất thời ngẩn ra, Hướng gia không thể trở về, Mộng Hương cũng không phải làm việc ... cô xem như không có chỗ ở.
"Tôi mua một căn phòng ở đường Vành đai 3 cách đây không lâu. Nó không lớn, chỉ 90m2 thôi. Tôi nghĩ sau này sẽ sống ở đó nhưng mẹ tôi với dì không đồng ý. Bây giờ nó còn trống. Hướng tiểu thư trước tiên sống ở đó được không? ”Lục Ngôn Sâm không khỏi lúng túng nói.
“Cảm ơn bác sĩ Lục đã có nhã ý, nhưng tôi không cần.” Hướng Thu Vân nói: “Tôi chưa tìm được công việc gì, sau khi tìm được việc làm, tôi muốn thuê một căn phòng gần chỗ làm. . "
Ứng viện trưởng hẳn là rất bận tâm về khoảng cách giữa cô và bác sĩ Lục.
Lục Ngôn Sâm không nhịn được nói: "Cái này cũng được. Nhưng Hướng tiểu thư phải nói cho tôi biết nơi ở của cô. Chân của cô cần phải thường xuyên điều trị."
"Không cần phiền phức như vậy. Bác sĩ Lục nói cho tôi biết tôi phải điều trị bao lâu một lần, tôi sẽ đến bệnh viện tìm anh." Hướng Thu Vân biết rất rõ rằng bác sĩ Lục chăm sóc cho cô chính là vì Thím Lưu, anh ấy có thể không sẵn lòng.
Lục Ngôn Sâm mỉm cười, "Trước đây, đều là các cô gái theo đuổi tôi xin địa chỉ. Tôi từ chối. Lần này tôi lại bị Hướng tiểu thư từ chối. Đây là nghiệp quật sao?"
“Xem như tôi đòi lại công bằng cho người cùng giới vậy.” Hướng Thu Vân mỉm cười.
Hai người nói chuyện một lúc, Lục Ngôn Sâm bảo mỗi tuần đến bệnh viện gặp anh một lần, cho cô số điện thoại di động, sau đó vội vàng rời đi cùng y tá vừa đến gọi anh.
Hướng Thu Vân khi đến cũng không mang theo nhiều đồ, trực tiếp xách túi đi vào thang máy, không ngờ vừa xuống thang máy đã gặp Mộng Hàm tới đón cô xuất viện.
Mộng Hàm vẫn như trước mặc một bộ chuyên nghiệp màu đen, nhưng dung mạo quá nổi bật, hơn nữa dáng người quá nóng bỏng, thu hút sự chú ý của rất nhiều người, cũng rất nổi bật trong đám người.
“Hướng Thu Vân, ở đây.” Mộng Hàm cười nhìn Hướng Thu Vân, hai mắt hoa đào sáng ngời.
Hướng Thu Vân muốn trốn trong đám người rời đi, nhưng bị Mộng Hàm đột nhiên gọi một tiếng, cô mím môi, bước tới.