VietWriter: Tàn độc lương duyên
Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
VietWriter
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 300 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Chương 359: Lỗi tại tôi, tôi quên nói trước với cô một điều
Lục Ngôn Sâm nói chuyện phiếm với Chung Khánh Hiên một hồi, cuối cùng anh ta làm người chủ trì, mời mọi người dùng bữa, thay mặt em họ là Đổng Hồng Bác tạ lỗi với mọi người.
Hướng Thu Vân cảm thấy đi cùng nhau không thích hợp, cô nói có chuyện phải đi, nhưng Nhậm Gia Hân cố hết sức níu kéo cô ở lại, cộng thêm Lục Ngôn Sâm và Chung Khánh Hiên cũng không để ý nên cuối cùng cũng đi theo.
Chỗ ăn đặt tại Ngự Thiện Phòng, Nhậm Gia Hân, lấy thực đơn xong cũng không khách sáo gọi mấy chục món trong một hơi.
“Cô gái của tôi luôn gọi món như thế này, bác sĩ Lục đừng bận tâm.” Chung Khánh Hiên nói.
Lục Ngôn Sâm mỉm cười, cầm lấy ấm đun nước từ người phục vụ, rót cho mỗi người một chén trà nóng, "Nhậm tiểu thư không cùng tôi khách khí, tôi nên vui vẻ mới đúng."
“Anh nói câu này tôi rất thích nghe!” Nhậm Gia Hân cười híp mắt, “Anh đẹp trai hơn em họ anh, khí chất tốt hơn em họ anh, tôi thích!
Chung Khánh Hiên nhướng mày có chút không vui, gắp mấy đũa đồ ăn vào trong bát cô, "Ăn của em đi."
“Tôi thấy Hướng tiểu thư từ khi xuất viện tới giờ đã đi rất nhiều nơi rồi.” Lục Ngôn Sâm nhìn mặt mà nói chuyện, không trả lời Nhậm Gia Hân, mà quay sang hỏi Hướng Thu Vân.
Hai người thêm Wechat, Hướng Thu Vân đã đứng đầu trong danh sách bạn bè của anh ngày hôm qua và hôm nay, hôm nay mới chỉ là buổi trưa mà cô ấy đã đi được 20.000 bước rồi.
“Ừ.” Hướng Thu Vân nói, “Không có bằng lái nên không thể lái xe được. Từ chỗ tôi ở đi ra ngoài khá xa.”
Cô dừng lại và hỏi: "Là ... nó có liên quan gì đến chân của tôi không?"
“Lỗi tại tôi, tôi quên nói trước với cô một điều.” Lục Ngôn Sầm luôn nghiêm túc khi nói về tình trạng bệnh. “Sau lần châm cứu đó, lẽ ra anh phải đi lại ít nhất có thể. Một tuần sau, cô đến bệnh viện tìm tôi để tôi khám chân cho cô.”
Hướng Thu Vân nắm chặt chiếc đũa trong tay, trong lòng như có một khối đá nặng đè lên, "Như vậy ..." Cô rất khó nói, "Chân của tôi khôi phục không tốt sao?"
“Hướng tiểu thư đừng căng thẳng như vậy, chỉ cần cô châm cứu lần nữa sẽ thấy hiệu quả.” Lục Ngôn Sâm đứng dậy, đi đến bên cạnh cô ngồi xổm xuống, “Hiện tại có thuận tiện để tôi xem chân của cô không?
Chung Khánh Hiên vạn phần cảm thấy may mắn và cô gái của anh chân, thân thể đều ổn, không cần nam nhân khác động vào.