Tàn Độc Lương Duyên

Chương 362

Chương 362

“Tôi không có tức giận, anh nhìn lầm rồi.” Ánh mắt của anh làm Hướng Thu Vân thấy không thoải mái, cô quay đầu đi, nhíu mày, đôi tay chống trước người anh đẩy anh ra.

Nhưng Hạ Vũ Hào không di chuyển chút nào, ngược lại một tay anh nắm cằm của cô, xoay mặt cô lại, đặt một nụ hôn lên môi cô.

Hướng Thu Vân gần như ngừng thở theo bản năng, con người co rút lại: “Hạ..”

Cô mới vừa mở miệng, anh đã được voi đòi tiên, cạy khớp hàm của cô ra chui vào trong. Cô càng trốn ra sau, anh càng đuổi về trước, càn quét hết lãnh địa của cô, ép buộc cô nhận lấy nụ hôn của anh.

Phía sau Hướng Thu Vân là bàn dài lạnh lẽo, phía trước là cơ thể cứng rắn nóng như lửa của anh, cô tiến hay lùi cũng không được. đầu lưỡi bị anh mút đến tê dại, đôi mỗi nóng rực.

Ấm nước phát ra tiếng “ù ù”, khiến lòng người nôn nóng.

Cơn tức giận xộc thẳng lên, Hướng Thu Vân nắm chặt áo sơmi anh, đột ngột độc ác cắn mạnh lên, anh lập tức rút đi, cô cắn trúng đầu lưỡi của mình, cơn đau ập tới từng đợt đến đổ mồ hội lạnh.

“Sao ngốc vậy chứ. Khỏe mỗi Hạ Vũ Hào lóe lên ý cười, anh kéo áo sơ mi từ trong quần tây ra ngoài, như muốn che đi thứ gì đó.

Hướng Thu Vân nhíu mày nhìn lướt qua giữa hai chân anh, mím môi đi qua tắt lửa.

Tiếng bước chân của Hạ Vũ Hào ở sau lưng càng lúc càng gần hơn, trên mặt Hướng Thu Vân sầm xì như giống bão: “Hạ Vũ Hào, nếu anh dám làm xằng bậy, tôi dám hắt ấm nước này lên người anh!”

“Nếu tôi muốn làm xằng bậy, còn chờ tới bây giờ?” Hạ Vũ Hào đi đến trước mặt cô, vươn tay cầm lấy ấm nước: “Thả ra”

Hướng Thu Vân nhíu chặt mày, không nhúc nhích.

“Cô biết trà ở đâu sao?” Hạ Vũ Hào rũ mắt nhìn cô, hỏi. Hướng Thu Vân hơi do dự, rồi buông ra.

“Vào phòng khách chờ đi.” Hạ Vũ Hào nhận ấm nước, đặt lên trên bàn, sau đó đi đến trước ngăn tủ bên cạnh tủ lạnh, mở tủ lấy một hộp trà ra.

Hướng Thu Vân liếc nhìn anh, dùng sức lau lên cánh môi vài cái, rồi ra phòng khách. Lục Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt dừng trên cánh môi hơi sưng đỏ của cô.

“… Dị ứng” Hướng Thu Vân lại lau môi dưới, sau đó ngồi xuống sô pha đối diện Lục Thanh Sơn. Anh ta chỉ nhìn cô một cái rồi thu lại ánh mắt, nhưng độ ẩm trên môi vẫn chưa tan đi làm cho hai má cô như phát sốt, như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.

Cô đứng lên: “Tôi đi lấy chút trái cây”

“Cắt xong rồi, ngồi xuống đi.” Một bàn tay to ấm áp dừng trên vai cô, đè cô xuống.

Hướng Thu Vân lại ngồi xuống sô pha, ngẩng đầu thấy Hạ Vũ Hào kh lưng đặt một đĩa trái cây lên bàn, sau đó xoay người đi vào phòng bếp. Một lúc sau, anh cầm một cái khay đi ra, bên trên để một ấm trà và mấy ly trà.

“Bác sĩ Lục nếm thử trà này thế nào.” Hạ Vũ Hào rót một ly trà, đẩy đến trước mặt Lục Thanh Sơn.

Bình Luận (0)
Comment