Tàn Độc Lương Duyên

Chương 409

Chương 409

Hướng Thu Vân củi đầu, cười khổ một tiếng.

Trong hai mươi năm ngắn ngủn cô đã có cuộc sống tươi đẹp mà rất nhiều người mong ốn cả đời. Cô thật sự không biết mình có nên cảm thấy may mắn hay không…

Tên đầu trọc lau máu bên ngoài huyệt thái dương rồi khởi động xe nhưng cùng lúc đó một chiếc xe ô tô to màu trắng đột nhiên tăng tốc không báo trước rồi chạy vào phía bên cạnh.

Râm!

Tên đầu trọc ngồi trên ghế lái phản ứng rất nhanh, trước khi cái xe ô tô tô đó đụng trúng đã nhanh chóng chuyển tay lái nhưng vẫn không thể tránh được vì tốc độ của chiếc xe kia quá nhanh, hai chiếc xe ô tô cuối cùng vẫn đụng vào nhau.

Lực và chạm vô cùng lớn khiến cho dạ dày của Hướng Thu Vân không thể ngăn được cảm giác cuộn lên khó chịu, cô dùng hết sức lực bám lấy ghế ngồi nhưng căn bản thân thể cô vốn đã không thể vững được, cả người giống như bị một bàn tay vô hình ép chặt, dính sát vào một bên cửa xe.

Cộc!

Đầu Hướng Thu Vân đập vào cửa sổ, cảm giác đầu đau muốn nứt ra lập tức truyền tới, hai bên tại mất đi thỉnh lực. ‘Rầm! Xoảng, xoảng!

Cửa sổ xe bị người ta đập nát, một bàn tay từ bên ngoài với vào mở cửa xe ra.

Hai người đàn ông cao to đi tới nhìn lướt ra sau xe, đi thẳng đến chỗ Hướng Thu Vân sau đó một người đàn ông có thân thể cường tráng cúi người xuống, nhấc Hướng Thu Vân lên rồi cứ thế vác cô trên vai.

“Các người… là ai?

Hướng Thu Vân vừa mở miệng, trong dạ dày đã cuộn lên một trận, nước chua dồn thẳng lên miệng, cô nhanh chóng mím chặt môi, đem mấy lời còn lại nuốt xuống.

Tên đầu trọc muốn ngăn bọn họ nhưng có vẻ chân hắn đã bị thương, chỉ có thể nói với hai người đàn ông kia “Cô Hướng đây là người được ông cụ Hạ chỉ mặt đặt tên, các người làm gì cũng phải biết suy nghĩ về thân phận của mình trước!”

Hai người đàn ông đó căn bản không để ý đến anh ta, trực tiếp vác Hướng Thu Vân ra khỏi xe.

Nửa người Hướng Thu Vân bị treo ngược, bởi vì máu chảy ngược dòng nên mặt cô đỏ ửng lên, chỗ mặt sưng vù vì bị người ta đánh thoạt nhìn càng lộ ra vẻ đáng sợ.

Khi nãy ra khỏi cửa xe cô thấy dưới ghế lái phụ toàn là máu mà người ngồi ở ghế phụ đã nhắm chặt hai mắt, không biết còn sống hay đã chết.

“Anh, có nên gọi xe cứu thương tới không? Chẳng qua chúng ta chỉ tới đây cướp người, không cần phải gây ra án mạng.

“Mày nghĩ giờ bọn họ còn sống hay đã chết?”

“Nhỡ đâu anh ta vẫn chưa chết mà giờ chúng ta cứ thế rời đi không phải là nợ một cái mạng sao?”

“Thằng lái xe kia vẫn có thể nói chuyện, cứ để chính anh ta tự gọi xe cứu thương là được!”

Người đàn ông sải từng bước dài, Hướng Thu Vân nằm trên đầu vai của anh ta, đầu liên tục đập xuống lưng của anh ta, cô chỉ thấy đầu óc choáng váng. Một mạng người, trong mắt bọn họ còn không đáng được nhắc tới…

Hai tên đàn ông đem cô lên chiếc xe ô tô Volkswagen màu trắng rồi lái xe rời đi.

Bình Luận (0)
Comment