Tàn Độc Lương Duyên

Chương 617

Tàn độc lương duyên – Nhảy hố truyện


Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố và vào nhóm đọc hết nhé:


Chương 617: Thầy đừng sợ, còn có em bảo vệ thầy


May thay, mấy nhân viên phục vụ luôn chú tâm quan sát tình hình trong hội trường, phát hiện ở đây ầm ĩ, vội vã đi mời Phong Đổng.


Phong Đổng nhìn quanh, mặt không đổi sắc nói: “Các vị đều là người có máu mặt, tốt hơn hết nên tìm nơi khác nói chuyện đi.”


Hướng Thu Vân thấy trên cổ anh ta xuất hiện hai dấu hôn mới thì khá bất ngờ. Cô đưa mắt nhìn phía sau anh ta, không thấy Mộng Hàm.


“Đổi chỗ thì đổi chỗ, tôi còn sợ mất mặt khi phải cãi nhau ở chỗ này đấy.” Nhậm Gia Hân hừ một tiếng với bà Chung, giữ chặt lấy Chung Khánh Hiên, “Thầy đừng sợ, còn có em bảo vệ thầy!”


Bà Chung nắm lấy tay Hướng Thu Vân, sắc mặt khó coi, phàn nàn nói: “Thu Vân, vừa rồi cháu có nhìn thấy không? Dì đối xử với cô Nhậm không tệ, nhưng cô ấy là vãn bối, không nên quát tháo trước mặt dì như vậy! Có thể có người như vậy sao!”


“Con người của Gia Hân cũng khá tốt.” Hướng Thu Vân nói.


Bà Chung hừ một tiếng, “Cho nên chuyện hôm nay chắc chắn là do Chung Khánh Hiên sắp đặt, người như nó, lòng dạ đen tối, giống mẹ của nó!”


Hướng Thu Vân rất xấu hổ, sao mẹ cô lại có loại bạn bè như vậy?


“Bà Chung, Thu Vân vừa mới mang thai, không nên nghe những chuyện tiêu cực.” Triệu Phương Loan cười nhẹ, kéo Hướng Thu Vân về phía mình trong lúc bị hai người kẹp ở giữa.


Bà Chung rất bất mãn đối với việc này, nhưng lại e sợ thân phận của Triệu Phương Loan, không nói lời nào.


Phong Đổng đưa đoàn người đến một phòng riêng, Hạ Vũ Hào và bí thư Nhậm cũng tới.


“Con bé này, bình thường ba dạy con như thế nào?” Bí thư Nhậm bước đến, thở dài với Nhậm Gia Hân, “Bà Chung là trưởng bối của con, sao con lại đi cãi nhau với bà ấy?”


Nhậm Gia Hân bất mãn nói: “Bà ta mắng thầy của con, rất khó nghe!”


“Chuyện này là nó làm sai, tôi còn không được mắng nó vài câu sao?” Bà Chung nắm chặt cổ tay Hướng Thu Vân, “Thu Vân, cháu mau nói đi, những lời dì nói về Chung Khánh Hiên, có gì không đúng sao?


Bà Chung rõ ràng đang nhằm vào Hướng Thu Vân để hỏi, nếu cô không trả lời thì không ổn lắm, nhưng cô lại không biết nên nói gì cho phải.


“Thật xin lỗi bà Chung, có câu thanh quan khó quản việc nhà, Thu Vân dù nói ai đúng, ai sai cũng đều không tốt, bà làm trưởng bối của cô ấy, không nên làm khó cô ấy mới đúng.” Hạ Vũ Hào đi tới, ôm lấy eo Hướng Thu Vân.


Triệu Phương Loan cũng cười nói: “Vũ Hào, sao con lại nói bà Chung đang làm khó Thu Vân được chứ? Bà ấy bạn tốt của mẹ vợ con, sẽ không khiến Thu Vân phải khó xử đâu.”

Bình Luận (0)
Comment