Tàn Độc Lương Duyên

Chương 619

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Chương 619: Không đủ thời gian đâu


Bình thường Giang Hân Yên rất ngang ngạnh, gần như nắm giữ toàn bộ công ty, hơn nữa người nhà họ Giang có vẻ cũng rất coi trọng cô ta, Giang Minh Thắng chừng như không có tiếng nói gì.


Lần này, anh em hai người xích mích, Hạ lão gia tử công khai chỉ định Giang Minh Thắng, sau này, khả năng cao công ty sẽ rơi vào tay anh ta. Hai nhà liên hôn, Tống gia sẽ càng được lợi.


“Anh!” Giang Hân Yên khẽ hét lên, vành mắt đỏ bừng, “Trước kia, Hướng Thu Vân làm ra việc sai trái anh còn có thể tha thứ, hiện giờ em phạm lỗi, em cũng đã biết sai, anh lại không thể tha thứ cho em sao?”


Vốn dĩ Giang Minh Thắng muốn đi, nghe vậy thì dừng lại, chăm chú nhìn cô ta, “Hướng Thu Vân sai? Bây giờ, tôi cũng không biết rốt cuộc là cô ấy thật sự đã làm ra chuyện sai trái hay là cô cố ý hãm hại cô ấy!”


“Anh!” Giang Hân Yên cất cao giọng, nước mắt lăn dài, “Khi ấy em mới bao nhiêu tuổi? anh nghĩ em là thứ gì? Là thú dữ sao?”


Giang Minh Thắng gượng cười một tiếng, vẻ mặt đau đớn: “Chẳng lẽ không phải sao? Từ năm mười lăm tuổi, cô đã lên kế hoạch cho vụ tai nạn xe, lên kế hoạch ròng rã suốt ba năm, thậm chí còn giấu được cảnh sát.”


“Mười lăm tuổi, tôi khó có thể tưởng tượng được, cô còn nhỏ đã có tâm địa độc ác tới vậy!”


Giang Hân Yên lau nước mắt trên mặt, cắn môi, “Lúc ấy em bị quỷ che mờ mắt, hơn nữa, trừ chuyện này, em chưa từng làm ra chuyện gì hại người khác… Anh, anh phải tin em!”


Giang Minh Thắng siết chặt nắm tay, đôi mắt đỏ ngầu nhìn cô ta.


“Anh có đi hay không? Còn rất nhiều người chúng ta vẫn chưa gặp được, nếu tiếp tục kéo dài thì sẽ không đủ thời gian đâu!” Tống Như sợ Giang Minh Thắng mềm lòng, tất cả mọi thứ hắn có hiện giờ đều sẽ biến mất.


Giang Minh Thắng đúng là đang mềm lòng, anh ta liếm môi, đè thấp giọng hỏi: “Được, vậy tôi hỏi cô, ban đầu tập đoàn Giang thị khất nợ tập đoàn Hướng thị một khoản tiền, chỉ muốn nhân cơ hội để giành lấy một dự án, vì sao lúc đó cô lại đột nhiên đưa cho họ số tiền này.”


Yên lặng.

Bình Luận (0)
Comment