Tàn Độc Lương Duyên

Chương 624

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Chương 624: Đây là lấy oán báo ân


“Em cảm thấy bệnh trầm cảm của mẹ em chuyển biến xấu, nhờ bác sĩ Lục giúp giới thiệu một bác sĩ tâm lý, họ Sang. Bác sĩ Sang có việc phải đi công tác, mấy ngày nữa mới có thể đến khám cho mẹ em. Vừa rồi bọn em đang nói đến chuyện này.”


Cho tới bây giờ Hướng Thu Vân vẫn không đoán ra suy nghĩ của anh, không thể nhìn ra điều gì từ vẻ mặt anh, nhưng vẫn muốn giải thích qua, tránh để anh hiểu lầm.


Hướng Thu Vân đưa điện thoại cho anh.


Bầu không khí có thể nói là đang hòa hợp. Bùi Tung cầm lý rượu đỏ đi tới, âm dương quái khi nói, “Ôi chao, tình cảm của Hạ tổng và cô Hướng tốt thật đấy.”


Ánh mắt Bùi Tung dính trên người Hướng Thu Vân, quét một vòng từ trên xuống dưới, dừng lại trước ngực Hướng Thu Vân, đặc biệt không có ý tốt.


“Tình cảm của chúng tôi tốt, Bùi Thiếu có ý kiến gì sao?” Hạ Vũ Hào đứng chắn trước người Hướng Thu Vân, đôi mắt híp lại hỏi.


Ánh mắt của anh của sắc bén, Bùi Tung vô thức rụt cổ lại. Nhưng nghĩ đến hình phạt gần đây của gia đình dành cho anh ta, lửa giận chiến thắng nỗi sợ.


“Tình cảm của hai người có tốt hay không, tất nhiên không liên quan đến tôi!” Bùi Tung tức giận nói, “Nhưng cô Hướng lại lợi dung tôi để lừa gạt Hạ lão gia tử, hẳn là có liên quan đến tôi chứ?”


Hạ lão gia tử mở lời, anh ta không chỉ bị trưởng bốt trong nhà trách phạt, bị ba đánh cho một trận, còn bị giam lỏng, thẻ ngân hàng cũng bị đóng băng!


Khó khăn lắm gần đây anh ta mới được gỡ bỏ lệnh giam lỏng, ra ngoài ăn chơi còn không trả nổi tiền rượu, không biết có bao nhiêu người cười nhạo sau lưng anh ta!


Hướng Thu Vân đi ra từ phía sau Hạ Vũ Hào, nói: “Lời này của Bùi Thiếu khó tránh có chút khiến tôi bị oan uổng, lúc trước khi tôi nói dối mình mang thai, cũng không bảo anh cùng tôi nói dối, có đúng không?”


Bùi Tung á khẩu không trả lời được.


Lúc đó đúng là cô không bảo anh ta, nhưng anh ta sợ bị Hạ lão gia tử trách phạt, mới nói là đi khám thai với cô!


“Khi đó anh bắt cóc tôi, muốn quay lại video tôi bị mấy tên đàn ông kia chà đạp, tôi không nói cho ông nội của Vũ Hào biết, càng không so đo chuyện này với anh.”


“Trái lại anh bây giờ còn đến trách tôi… Bùi Thiếu, có phải anh đang ức hiếp người khác quá đáng hay không?” Hướng Thu Vân thoáng cất cao giọng.


Hạ Vũ Hào nghe đến đây thì nhíu mày, “Anh ta muốn để cho kẻ khác chà đạp em, còn quay video sao?”


“Lúc đầu em không muốn nhắc đến chuyện này, nhưng Bùi Thiếu thực sự quá khinh người!” Hướng Thu Vân nói.


Hạ Vũ Hào quay đầu nhìn về phía Bùi Tung, ánh mắt lạnh xuống, “Một thời gian không gặp, ngược lại lá gan của Bùi Thiếu lớn thêm không ít. Trước đó tôi cho anh chút bài học nhỏ, không nhớ lâu được đúng không?”


Nếu đổi lại là lúc bình thường, Bùi Tung đã nhanh chóng nhượng bộ, nhưng hôm nay lửa giận trong lòng không có chỗ để giải tỏa, kìm nén quá lâu.


“Hạ tổng, chúng tôi có chuyện muốn nói, việc này đúng là Hướng Thu Vân làm không tử tế!” Bùi Tung nghiến răng nghiến lợi nói, “Hướng Thu Vân, cô cũng đừng quên, nếu không có tôi, cô đã sớm bị Hạ lão gia tử tống vào tù, làm gì có chuyện được ở bên ngoài sống vui vẻ.”


Hướng Thu Vân cười lạnh, “Ý của Bùi Thiếu là, anh tìm người bắt cóc tôi, tôi còn phải cảm ơn anh sao?”


“Chẳng lẽ không phải sao?” Bùi Tung hổn hển, “Tôi vốn không thực hiện theo kế hoạch, còn giúp cô, cô lại bán đứng tôi trước Hạ lão gia tử, đây là lấy oán báo ân!”


Hướng Thu Vân tức giận, “Anh dùng thuốc muốn độc chết tôi, đúng lúc tôi bị bệnh, lấy độc trị độc, tôi khỏe lại, anh nghĩ anh là bác sĩ à? Hay là tội phạm giết người?”


“Đương nhiên là tội phạm giết người.” Hạ Vũ Hào tiếp lời, giọng lạnh lẽo.

Bình Luận (0)
Comment