Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc nhiều và nhanh hơn thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team truyện n hảy hố và vào nhóm đọc nhé:
Mấy người còn lại cũng không nói gì, vẻ mặt đều phức tạp.
Nhưng tâm trạng phức tạp nhất chính là ông Hạ, Hạ Vũ Hào là con ông, nhưng đứa con trai này làm những gì ông lại hoàn toàn không biết.
Bắt đầu từ khi nào, nhóc con ôm chân ông năn nỉ ông ra sân chơi cùng, đã trở nên lớn mạnh như vậy?
“Gần đây có người ác ý lăng mạ người phụ nữ của cháu, tâm trạng cô ấy rất tệ, nếu mọi người không còn chuyện gì khác, vậy cháu đi trước.” Sau khi Hạ Vũ Hào hơi gật đầu với mấy người kia, quay người định rời khỏi.
Cô cả Hạ đứng dậy, gọi anh lại, “Chờ đã!”
“Cô cả còn có việc gì sao?” Hạ Vũ Hào hỏi.
Bà đang định mở miệng, anh đã nói trước: “Nếu vì thấy cháu lấy đi hai mươi lăm phần trăm cổ phần, mọi người đã đỏ mắt, vậy cháu cũng không có cách nào khác.”
“Cháu cũng đã làm nhiều việc vì công ty, điều này là cháu nên được. Huống hồ, những cổ phần này cũng không cần phải lấy từ trong tay mọi người, không phải sao?”
Bác cả Hạ đứng lên, ông liếc mắt ra hiệu với chị cả một cái, ý bảo bà đừng nhiều lời, “Lời cô cả vừa muốn nói với cháu, chỉ là muốn nhắc nhở cháu một câu: cô Hướng đang có thai, cháu phải chăm sóc cô ấy cho tốt.”
“Đó là tất nhiên. Gặp lại sau.” Hạ Vũ Hào nói xong, nhanh chân rời đi.
Để lại một đám người ngồi trong phòng khách, lòng mang tâm sự.
Trúc Hiền Trang.
Tại đây có hình ảnh