Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Hướng Thu Vân nhíu mày, đi ngang qua anh, Lâm Quỳnh Chi lặng lẽ đi theo cô.
“Hướng Thu Vân.” Giang Minh Thắng từ phía sau nắm lấy cổ tay cô, giọng nói có vẻ mệt mỏi.
Hướng Thu Vân hất tay anh ra, không nhìn lại, mỉa mai: “Thế nào, em gái anh bị ép tự sát ‘vì tôi’, anh tìm tôi đòi công bằng sao?”
Lâm Quỳnh Chi cũng lộ vẻ không vui, nhưng không nói gì.
“… Đừng hiểu lầm anh.” Giang Minh Thắng đi tới gần cô cười khổ: “Anh chỉ là nhìn thấy em nên chào hỏi. Em đừng căng thẳng như vậy.”
Hướng Thu Vân nhẹ giọng nói: “Chào hỏi xong, hiện tại tôi đã đi được chưa?”
“Hân Yên đã tự sát, còn những gì viết trong thư tuyệt mệnh… thật sự là gây bất lợi cho em.” Giang Minh Thắng cảm thấy rất phức tạp, “nhưng là anh tin tưởng em, cô ấy tự tử không liên quan gì đến em.”
Hướng Thu Vân kéo khóe môi, vẻ mặt giễu cợt.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, “Cảm ơn anh Giang đã tin tưởng, nhưng anh có tin hay không cũng không ảnh hưởng gì đến tôi.”
Nếu như có, đó cũng là cô của hai năm trước.
Chương sẽ được mở tại nhayhȯ。cøm vào tối nay.