Tàn Độc Lương Duyên

Chương 713

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!


Nhà Hàng Tinh Thụy.


“Nhà họ Giang muốn ép tin tức tiêu cực của nhà họ Hướng xuống, nhưng bị chúng ta ngăn cản, bọn họ đâu thể muốn ép là có thể ép được? Ha ha ha ha. . . ả bạch liên hoa đó bây giờ hẳn là đang hối hận vì đã tạo ra nhiều tin tức giả cho nhà chúng ta nhỉ?”


“Có lẽ là sợ cứ tiếp tục như vậy, giá cổ phiếu sẽ còn tụt thảm hơn, hơn nữa nợ vay ngân hàng đã sắp đáo hạn, bọn họ sợ không trả nổi. Cuối cùng bọn họ thuyết phục bạn của tôi thu mua số cổ phần kia với giá rẻ!”


“Tập đoàn Giang thị bị giày vò như thế, những dự án vừa đoạt được cũng không thể thực hiện được. Hiện giờ bọn họ không thể bồi thường khoản tiền lớn vì vi phạm hợp đồng, bây giờ bọn họ đang cầu xin người của chúng ta tiếp quản những dự án kia đấy.”


“Tập đoàn Giang thị lần này có lẽ là bị thiệt hại hơn mười tỷ, các cổ đông chắc sẽ đến công ty làm ầm ĩ, yêu cầu nhà họ Giang đưa ra lời giải thích!”


“Giang lão gia tử quá tức giận nên bị đột quỵ, bây giờ đang điều trị tại bệnh viện ICU, vẫn muốn đuổi Giang Hân Yên khỏi nhà họ Giang! Bây giờ Giang Hân Yên đã bị đuổi đi rồi, cục diện rối rắm này của tập đoàn Giang thị đều được giao lại cho Giang Minh Thắng và ba của anh ta xử lý!”


“Đợi ngày mai chúng ta làm sáng tỏ những tin tức tiêu cực kia, phơi bày việc Giang Hân Yên bày mưu tính kế nói ra từ đầu đến cuối nói, giá cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị nhất định sẽ tăng trở lại. Đến lúc đó, để xem Giang lão gia tử có khi nào sẽ bị đột quỵ một lần nữa không!”


Khuôn mặt của Hướng Quân sáng lên, không ngừng nói về tình huống hiện tại của Giang gia, sau đó nâng một ly rượu lên, uống hết, mới cảm thấy đỡ khát.


“Đến đây đến đây, rót đầy, phải rót đầy! Họ Hạ, lần này tôi rất bội phục cậu, tôi kính cậu và Thu Vân một ly!”


Hướng Quân rót đầy ly rượu cho Hạ Vũ Hào, cũng rót cho Hướng Thu Vân.


“Đừng rót cho cô ấy” Hạ Vu Hào cầm lấy chai rượu, để lên bàn, sau đó lấy cho Hướng Thu Vân chút nước trái cây ấm.


Hướng Quân lầm bầm: “Tửu lượng của Thu Vân còn cao hơn cả tôi, uống một ly rượu thì tính là gì? Cho dù tôi bị tại nạn phải nằm viện, cũng không thể chậm trễ việc uống rượu được.”


“Anh da thô thịt dày, có thể so với cô ấy sao?” Hạ Vũ Hào nhấc mắt, liếc nhìn anh.


Hướng Quân, “. . .”


Sao lại thành ra tự dẫn lửa đốt thân thế này?


“Em đang mang thai, ăn ít đồ lạnh thôi.” Thấy Hướng Thu Vân gắp tôm, Hạ Vũ Hào chặn đũa cô lại, sau khi đặt tôm về chỗ cũ, thì gắp cho cô một ít rau.


Hướng Thu Vân chọc chọc bát rau vài lần, thực sự không thấy ngon miệng, lại đổi sang gắp gà KFC.


“Nhiều dầu quá.” Hạ Vũ Hào gắp gà của cô sang đĩa mình, sau đó gắp cho cô một miếng sườn.


Hướng Thu Vân, “. . .”


Hướng Quân ở bên cạnh không nhìn được nữa, “Hạ Vũ Hào, tôi coi cậu là một tên đàn ông, sao cậu lại dông dài như vậy? Em gái tôi thích nhất là ăn hải sản và chân gà, sao cậu cái gì cậu cũng không cho nó ăn vậy?”


Trong lúc nói chuyện, anh trực tiếp đứng lên, đổi vị trí đĩa rau trước mặt Hướng Thu Vân bằng gà KFC.


“Đồ ăn không lạnh đâu, gà KFC không có việc gì, ăn đi!”


Hạ Vũ Hào hơi liếc miếng gà, nhìn về phía Hướng Quân, “Anh, tin tức tiêu cực của tập đoàn Hướng thị còn chưa được làm rõ, kế hoạch vẫn chưa được hoàn thành. Giang Hân Yên, mắt xích cuối cùng của kế hoạch cũng đã xảy ra vấn đề.”


“Ơ!?” Hướng Vũ Quân giật mình, lại đổi vị trí của hai đĩa, “Thu Vân à, họ Hạ cũng là vì tốt cho em. Bây giờ em ăn ít một chút, chờ sinh xong em bé, muốn ăn bao nhiêu anh đều mua cho em!”


Hôm nay anh thực sự rất vui, lại uống chút rượu, nói nhiều hơn bình thường, “Mấy ngày trước nhà họ Giang còn ở đây ăn mừng kế hoạch thành công, hiện giờ chúng ta ở đây ăn mừng nhà họ Giang trúng bẫy! Đúng là phong thủy luân chuyển [1]!”


[1] Ý nói hoán đổi cho nhau


Ngược lại với anh, trên bàn, Lâm Quỳnh chi không nói lời nào, tâm trạng có vẻ hơi trùng xuống.


Chờ khi đã gần ăn xong, cô nói với Hướng Thu Vân: “Chị uống hơi nhiều, muốn vào nhà vệ sinh, em đi không?”


Hướng Thu Vân đoán có lẽ cô muốn nói về chuyện của Hạ Vũ Hào, nhíu mày, dưới ánh mắt kịch liệt phản đối của Hạ Vũ Hào, gật đầu đồng ý.


“Vừa khéo đã ăn sắp xong, anh sẽ chờ em trước cửa nhà vệ sinh, sau đó cùng em về.” Hạ Vũ Hào đứng lên, lấy áo khoác trên móc xuống


Ánh mắt Lâm Quỳnh Chi lóe lên, sắc mặt hơi lộ vẻ khó xử.


Hướng Thu Vân lo Hạ Vũ Hào đi qua, chị dâu cô sẽ không nói gì, liền nói: “Khó khăn lắm mới có chuyện vui, anh cứ ở lại đây uống mấy ly với anh em đi.”


Cô kiễng chân lên, hai tay nâng mặt của anh, hôn trên môi anh một cái, “Em lập tức sẽ quay lại.”


Hạ Vũ Hào nhìn ánh mắt cầu xin của cô, nuối lời cự tuyệt vào trong bụng, “Vậy em phải mau trở về.”


“Ừm.”


“Con mẹ nó, hai người có thôi đi không? Chỉ là vào nhà vệ sinh, xa nhau một lát thôi, làm như sinh ly tử biệt không bằng vậy?” Hướng Quân thực sự không nhìn nổi.


Quá mắc ói.


“Thu Vân, chúng ta đi chứ?” Lo lắng Hướng Thu Vân hoặc Hạ Vũ Hào sẽ đổi ý, Lâm Quỳnh Chi lên tiếng hỏi.


Hướng Thu Vân sợ cô suy nghĩ nhiều, chủ động kéo lấy cánh tay của cô như trước đây, “Đi thôi, chị dâu.”


Ra ngoài rẽ phải là nhà vệ sinh.


Nhưng lúc Hướng Thu Vân muốn rẽ phải, Lâm Quỳnh Chi kéo cô lại, “Nhà vệ sinh nói chuyện không tiện, đến cầu thang đi, nơi đó yên tĩnh hơn.”

Bình Luận (0)
Comment