Tàn Độc Lương Duyên

Chương 742

Đọc truyện hay


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!


Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!



Hướng Thu Vân siết chặt nắm đấm nhìn chằm chằm anh ta, cô im lặng thay đồ trong chăn rồi đứng dậy xuống lầu.
“Cô Hướng muốn ăn sáng hay là đến công ty luôn? Nếu như cô muốn ăn thì tôi có thể cho người đi mua.” Vệ sĩ đi sau lưng cô, không thay đổi sắc mặt cho dù cô lạnh mặt.
Hướng Thu Vân cũng không quay đầu lại, châm chọc nói: “Không dám làm phiền mấy anh, tôi sợ mình chết thế nào cũng không biết.”
“Cô còn có ích, chúng tôi không thể giết cô.”
“À, vậy tôi còn phải cảm ơn các anh sao?” Hướng Thu Vân cười lạnh một tiếng, đi vào phòng bếp.
Trong lòng cô có tâm sự, không có khẩu vị, nhưng cô đang mang thai, cô không nghĩ cho mình cũng phải suy nghĩ cho đứa bé.
Hướng Thu Vân hầm cháo, sau đó ăn đến khi hết chén, Lâm Quỳnh Chi đi xuống. Tay trái dắt con trai, con gái bên kia chỉ có thể nắm lấy ống tay áo rỗng của cô ta.
Hướng Thu Vân vốn không có khẩu vị, cô thấy cảnh này thì không ăn nổi nửa chén cháo còn lại.
“Sao em lại ăn cháo mà không ăn món ăn kèm?” Vẻ mặt Lâm Quỳnh Chi mang theo áy náy, cảm thấy có lỗi đã vu oan cho Hạ Vũ Hào.
“Em ăn no rồi.” Hướng Thu Vân cũng không biết đối mặt với Lâm Quỳnh Chi thế nào: “Em còn có việc nên đi ra ngoài trước.”
Cô đứng lên cầm áo khoác đi ra ngoài.
Lâm Quỳnh Chi gọi cô lại: “Thu Vân, Diêu Thục Phân gọi cho em, sau đó thì sao? Bà ta đưa hai người kia đi, có phải em đã đồng ý điều kiện gì đó với bà ta đúng không?”
“Không có. Diêu Thục Phân cũng chỉ nói ngoài miệng, không có thực lực gì, bác gái Triệu ra mặt nên dọa bà ta gọi hai người kia quay về.” Hướng Thu Vân cụp mắt xuống, thu lại cảm xúc trong đáy mắt.
Cô đã liên lụy chị dâu mất đi một cánh tay, không thể kéo chị dâu xuống nước được!
Lâm Quỳnh Chi nhìn bóng lưng của cô, ánh mắt phức tạp ừ một tiếng: “Vậy em cẩn thận một chút.”
Thu Vân rõ ràng chỉ lấy cớ chặn cô lại, nhưng. . . Tha thứ cho sự ích kỷ của cô, cô không thể dùng hai đứa bé đánh cược được.
Hướng Thu Vân quay đầu cười với cô ta, không nói gì đi ra ngoài lên xe.
Xe dừng lại trước cửa tập đoàn Hướng Thị.
Hướng Thu Vân xuống xe đi vào công ty thì nghe thấy mấy nhân viên đang thảo luận.
“Nghe nói Hướng tổng trở thành người thực vật, vậy có phải sau này cậu Hướng sẽ quản lý công ty đúng không? Anh ta là cậu chủ không học vấn, có thể quản lý được sao?”
“Nói không chừng anh ta quản lý mấy năm lại làm cho tập đoàn Hướng Thị sụp đổ. Dù sao tôi không coi trọng anh ta, chuẩn bị đi ăn máng khác!”
“Mấy người quá tiêu cực rồi! Hiện tại ai là chỗ dựa cho cậu Hướng? Đó là ông cụ nhà họ Phong! Mấy người đã nghe qua tập đoàn Lâm Dĩnh chưa? Hiện tại nó là chỗ dựa cho tập đoàn Hướng Thị!”
“Mấy người muốn đi ăn máng khác thì cứ làm, tôi và chị Phương cũng không có suy nghĩ đó! Có tập đoàn Hạ Thị và tập đoàn Lâm Dĩnh làm chỗ dựa, tập đoàn Hướng Thị có thể sụp đổ sao?”
Có nhân viên nghiêng đầu nhìn thấy Hướng Thu Vân, tranh thủ vỗ mấy người bạn, ra hiệu bọn họ đừng nói nữa.
“Xin lỗi cô Hướng.” Mấy người nhỏ giọng chào hỏi, sợ Hướng Thu Vân tìm bọn họ gây sự.
Chẳng qua Hướng Thu Vân chỉ gật đầu với bọn họ rồi rời đi.
Hướng Thu Vân đi vào thang máy lên văn phòng của Hướng tổng. Cô đưa tay chuẩn bị gõ cửa thì dừng lại: “Mấy người cũng muốn nghe chuyện riêng của tập đoàn Hướng Thị sao?”
“Chúng tôi chỉ đề phòng cô nói lời không nên nói, nếu chúng tôi nghe thấy chuyện khác cũng sẽ không nói ra bên ngoài.” Vệ sĩ lễ phép nói.
Hướng Thu Vân nắm chặt tay lại, thu hồi ánh mắt rồi gõ cửa, sau khi được đồng ý thì mấy vệ sĩ đi theo sau cô.
Hướng Quân ngồi trong phòng làm việc, bên cạnh là mấy luật sư, Lý Mỹ Anh, còn có mấy lãnh đạo cấp cao của công ty.
“Em ký đi.” Hướng Quân đứng lên, đẩy giấy chuyển nhượng cổ phần đến trước mặt Hướng Thu Vân, lại đưa bút cho cô.
Hướng Thu Vân chỉ nhìn tài liệu lại nhét vào trong tay anh ta: “Anh nhận lấy cổ phần đi, em không cần.”
Diêu Thục Phân đang cản trở cô khắp nơi, không biết tương lai sẽ thế nào, những thứ này để lại cho anh ta sẽ tốt hơn.
“Anh nói em ký thì ký đi, sao lại nhiều chuyện như vậy?” Hướng Quân bực bội, nhét bút và tài liệu vào trong tay cô: “Em mau ký đi, anh còn có chuyện phải xử lý.”
Hướng Thu Vân đang muốn từ chối thì anh ta chặn đường lui của cô: “Anh em ruột phải phân chia rõ ràng, sau này em còn có con, liên quan đến nhiều chuyện. Em mau ký đi, đừng chậm trễ anh làm việc.”
Hướng Thu Vân cầm tài liệu, ngẩng đầu nhìn anh ta, cổ họng căng lên.
Tình cảm của hai anh em rất tốt, bình thường anh thích nói anh em ruột cần gì phải phân chia rõ ràng?
Nhưng bây giờ anh lại muốn phân chia rõ ràng với cô.
Hướng Thu Vân chớp mắt, ép nước mắt chua xót vào trong, cô ký tên rồi đưa cho anh .
“Chuyện ba là người thực vật sớm muộn cũng truyền ra ngoài, anh đã nghĩ cách xử lý thế nào chưa? Anh có thể xử lý chuyện của công ty không?”

Bình Luận (0)
Comment