Ngẩn người rất lâu Trần Phong Không biết từ lúc nào hắn đã đi ra khỏi khu tạp dịch bước vào ngoại môn Lưu Ma tông. Nhìn khung cảnh xa lạ trước mặt Trần Phong chỉ biết thở dài một tiếng.
- ' Sống ở đây cũng không khác gì với cuộc sống lúc trước, vẫn phải bị người khác trèn ép, bặt nạt. Dù thế nào ta vẫn còn em gái để bảo vệ. Mấy thứ này thì có nhầm nhò gì ta vẫn như trước sẽ vượt qua.'
Ánh mặt trời trói sáng chiếu sống mặt Trần Phong lòng hắn cũng vục dậy để đối đầu với những thử thách mới. Cất bước đạp trên nền đất Trần Phong bắt đầu đi theo bản đồ trên lệnh bài đến nơi làm nhiệm vụ.
Trên đường nhìn đám tu sĩ ngự kiếm, đạp gió đi nhanh qua người. Đôi mắt Trần Phong đã mở to lên một cách ngạc nhiên đầy hiếu kỳ mà nghĩ tới.
Đi càng xa trong khu vực ngoại môn ánh mắt hắn liền đã thay đổi trở nên trầm lặng hơn.
Nhìn về xa đang có một trạnh đánh của hai tu sĩ Trần Phong cũng không thấy ngạc nhiên vì trên đường việc đánh nhau giết người đọa bảo ở đây gần như lúc nào cũng diễn ra. Lúc đầu hắn còn thấy việc đó là kinh khủng bị trùng ký mạnh sau rồi nhớ về lời của Kiều Khang và hoàn cảnh sống ở đây. Tâm tình hắn cũng bình lặng lại không để ý đến việc đó nữa. Thấy đánh nhau né được thì đi vòng qua không né được thì lấy lệnh bài đưa cho mấy người đó xem.
Lúc trận đánh phía xa sau một nhát kiếm đầu người rơi xuống đất trận chiến kết thúc. Thanh niên thắng lợi cần lấy túi trữ vật dưới đất, quay đầu lại nhìn về phía Trần Phong. Vài giây sau thanh niên kia đã ngự kiếm đi tới nhìn Trần Phong với ánh mắt sắc lạnh hỏi.
- ' Ngươi tên gì tính đi đâu.'
Trần Phong từ tốn cúi thấp đầu nâng lệnh bài về phía trên nói.
- ' Tiểu nhân nhận nhiệm vụ quét dọn động phủ của Cố sư tỉ. Mong sư huynh có thể thả tiểu nhân một mạng để đi làm nhiệm vụ cho Cố sư tỉ.'
Thiên niên vẫn nhìn hắn với ánh mắt sắc lạnh sau đó cũng không nói gì thêm đạp phi kiếm bay đi.
Cứ thế hắn an toàn đi trong ngoại môn Lưu Ma tông đi đến dưới chân một ngọn núi. Nhìn tấm lệnh bài trong tay.
- ' Theo bản đồ giữa ngọn núi này là động phủ số 3 của vị Cố sư tỉ kia.'
Trần Phong thở dài một tiếng.
- ' Biết thế lúc trước vẫn nên mượn vị kiều Khang kia chút đồ. Giờ ta không lên làm nhiệm vụ thì có bị sao không ta. Thôi đành vậy, lên rồi tính tiếp. Cầu xin vị cố sư tỉ kia vài hôm để dọn dẹp động phủ này.'
Tia nắm nóng rát của trưa hè chiếu xuống mặt Trần Phong hắn cũng không lo nghĩ nhiều cất bước đi lên núi cao.
Dừng bước trước một cánh của lớn gắn liền với thân núi Trần Phong điều chỉnh lại hô hấp sau đó liền cũi người chắp tay nói.
- Tạp dịch Trần Phong nhận việc trên nhiêm vụ bảng tới đây dọn dẹp động phủ số 3 mong cố sư tỉ mở cửa.
Ầm một tiếng cảnh của to trước hắn mở ra kèm theo một bóng người đầy bụi đất từ đó xông tới phía Trần Phong.
Khói bụi ở trong đó cũng nhanh chóng bay ra, Trần Phong liền giơ tay áo lên bịt mặt ngẩn đầu nhìn vào cảnh đống đổ nát trong động phủ. Gần hắn một giọng nói vang lên.
- ' Ngươi là kẻ mới tới sao. Không biết quy củ hay gì mà giờ mới tới gọi ta dậy.'
Trần Phong nghe theo giọng nói quay người lại nhìn về nữ tử mặc quần áo màu xanh phía sau hắn đang cố gắng dùng tay vỗ hết bụi khói trên người.
- ' Thưa Cố sư tỉ tiểu nhân thực sự là người mới tới nên chưa nắm rõ hết nội quy ở đây. Mong sư tỉ thông cảm cho ta làm mốt nhiệm vụ vày. Ta thề nhất định sẽ dọn dẹp động phỉ của sư tỉ một cánh sạch nhất và nhanh nhất.'
Cố sư tỉ kia lúc đầu cũng không muốn quan tâm đến Trần Phong. Nhưng khi hắn nói xong mấy câu đó mắt cô ta liền phát sáng, đi quanh người Trần Phong nhìn hắn với vẻ mặt dò xét. Rồi nói.
- ' Nhìn thân hình yếu đuối của ngươi. Nhưng thôi được ta cho ngươi nốt ngày mai để dọn dẹp xong cái động phủ này.'
Trần Phong nghe xong khôn mặt liền tỏ ra chút nịnh mọt về phía nữ tử họ Cố kia nhưng một luồng sát khí khùng khiếp từ vẻ mặt khủng bố của thân hình nhỏ nhắn kia phát ra. Khiến Trần Phong giật mình hoảng hốt chân du du ngồi bịch xuống đất nhìn về nữ nhân đáng sợ trước mặt.
Thấy vẻ mặt sợ hãi với thái độ lo sợ của Trần Phong đang du dẩy ngồi dưới đất. Nữ nhân họ Cố liền cười lên một cách rất vui vẻ nhìn hắn.
- ' Ha ha ha. Ngươi đúng là tên yếu đuối nhất ta đã gặp. Không ngờ chỉ có chút ít sát khí đã làm ngơi sợ sắp chết. Vậy không biết ngày mai nếu ngươi không dọn dẹp xong động phụ ta sẽ giết ngươi thì ngươi sẽ có thái độ gì đây.'
Cười xong nữ nhân họ Cố lấy ra phi kiếm đạp gió bay xa để lại Trần Phong ngồi đó tim đập loạn nhịp đầu óc trống rống mà sợ hãi về cái chết trước mặt.
Lúc sau lau mồ hôi lạnh trên trán Trần Phong mới bình ổn lại tâm tình đứng dậy khỏi đất.
- ' Có vẻ vừa rồi ta quá lạ quan rồi. Nơi đây cái chết gần như trước mặt ta nếu ta vẫn giữa thái độ như này mà không cố gắng thì nhất định sẽ chết trước khi tìm được Trần Hương.'
Hít một hơi dài Trần Phong sắn tay áo lao vào động phủ bắt đầu dọn dẹp, vác xách mấy đồ linh tinh trong đó ra.
Trên bầu trời Lưu Ma tông màn đêm cũng kéo tới. Trần Phong lê thân hình mệt mỏi quay lại khu tạp dịch. Nhìn những bóng đen thấp thoáng trong màn đêm đang dồn hết sự chú ý về phía mình. Trần Phong hiểu ra gì đó nhanh chóng cất bước đi tới nơi ở của Kiêu Khang.
Bóng ảnh liên tục thấp thoáng trong màn đêm những tiếng kêu đau đơn phát ra ở rất nhiều nơi. Trần Phong nhìn ánh lửa lên phải đang có hai tên tạp dịch gầy gò giao chiến dữ dội tranh nhau một túi gạo nhỏ. Nhìn về phía sau đang có một số kẻ lòng dạ không tốt vẫn đi theo hắn. Biết thời gian không còn nhiều Trần Phong chỉ có thể cố gắng đi nhanh.
Thêm lúc nữa Trần Phong đã dừng lại trước phòng Kiều Khang, giơ tay gõ của nói.
- ' Kiều Khang sư huynh tiểu đệ Trần Phong có chút việc muốn quấy dày.'
Kẹt một tiếng cánh của mở ra Kiều Khang nhìn về mấy bóng ảnh phía sau mắt nhíu lại sau đó mới để Trần Phong vào. Thấy thế mấy kẻ phía xa liền chết tâm rời đi.
Trong phòng Kiều Khang ngồi trên ghế nhìn Trần Phong đứng đó nói.
- ' Muốn gì nói nhanh ta còn phải đi ngủ.'
Khôn mặt Trần Phong không khá thanh tú có thể nói lại tạm được lúc này cũng có chút bối rối không nói ra lời.
- Kiều Khang ' Cố sư tỉ bắt ngươi dọn dẹp động phủ trong bao lâu.'
- Trần Phong ' Ngày mai bắt buộc phải hoàn thành.'
Kiều Khang đưa tay vào người lấy ra một túi vải nhỏ vứt cho Trần Phong bảo.
- ' Trong đó có mấy công cụ cơ bản của tạp dịch và một quyển võ học ngươi cầm trước lúc nào có linh thạch nhớ trả ta.'
Cầm lấy túi vải Trần Phong biết được đây là túi trữ vật có một không gian giữa đồ rất đáng tiền. Nên Trần Phong cẩn trọng hỏi.
- ' Kiều Khang sư huynh giờ ta đang nợ người bao nhiêu.'
- Kiều khang ' Không nhiều không ít 25 viên hạ phẩm linh thạch.'
Nghe một tiếng đó Trần Phong tâm tình liền rơi bịch một cái miệng hơi du du hỏi lại.
- ' 25 viên hạ phẩm linh thạch.'
- Kiều Khang ' Ngươi thấy ít sao vậy sau trả ta 30 viên viên cũng được.'
Trần Phong trán chảy mồ hôi cười ngượng nói.
- ' 25 viên không nhiều Kiều Khang sư huynh yên tâm ta sẽ nhanh chóng trả lại.'
Lau mồ hôi trên trán Trần Phong cắn đầu ngón tay nhỏ một giọt máu lên tú vải sau đó lấy ra một quyển võ học ghi hai chữ Hỏa Quyền.
Cầm vào quyển sách đã rất cũ như mắt Trần Phong vẫn sáng ngời mở ra xem.
Lúc sau Kiều Khang đang nằm trên giường ngủ giọng trán ghét nói.
- ' Ngươi tính ở đây đến sáng mai sao.'
Trần Phong nghe thế đôi mắt cỗ gắng rời xa quyển võ học, gấp nó lại cất vào tú vải. Trần Phong liền quay về phía Kiều Khang cười có chút sấu hổ nói.
- ' Kiêu Khang sư huynh làm người tốt đến cùng đi cho ta mượn thêm 5 viên linh thạch với cho ta ở lại nốt đêm nay.'
Kiều Khang nhìn hắn ném ra 5 viên đá nhỏ nói.
- ' Ngồi sát vào cửa để ta ngủ.'
Sau đó không để ý đến hắn nhắm mắt liền ngủ.
Trần Phong vội vàng bắt lấy 5 viên linh thạch rồi liền đi lại gần cửa ngồi xống tính tâm, dưỡng thần để chuẩn bị dựa theo phương pháp của võ Hỏa Quyền bắt đầu tu luyện.
Cầm lấy viên linh thạch màu đỏ Trần Phong không suy tính nhiều xem Hỏa Quyền kia là thực hay giả, tu luyện như này cần chú ý gì hay cầm chuẩn bị cái gì.
Ném viên linh thạch vào miệng cắn một tiếng tác Trần Phong liền muốn xuống bụng. Dự theo ghi chép của Hỏa Quyền Trần Phong nhanh tay dùng lực ấn mạnh vào ngực trái.
- ' Chưa được sao, sao không có cảm giác lực hút để chữa trị.'
Bụng hắn lúc này cũng bắt đầu nóng rát lên Trần Phong biết thời gian không có nhiều nên hắn liền nắm chặt tay dùng toàn lực đập vào ngực trái mình. Phun ra một ngụm máu trái tim hắn liền phát ra một lực hút kỳ lạ. Cảm nhận được lực hút đó Trần Phong chưa vui mừng mà bắt đầu lấy tay chọc mạnh vào các huyệt đạo khác trên người để dẫn nguyền lực lượng từ bụng lên trái tim.
Nhưng huyệt đạo là nơi rất nhỏ lực lượng hắn không quá lớn khó mà tác động đủ lực để mở phá huyệt đạo trong cơ thể. Lúc này bụng hắn cũng bắt đầu trương lên, to ra rất nhanh. Làm cho mồ hôi tên người Trần Phong chảy ra như mưa.
May lúc đó một cây đũa sắt bay tới cắm chặt dưới đất trước mặt hắn. Trần Phong không chần chờ cầm lấy dùng lực đâm vài phát mạnh từ bụng lên trái tim. Lực hút từ tim hắn lúc này cũng dần dần mạnh lên tạo thành cơ lốc nhỏ hút hết linh khí trong dạ dày.
Thấy bước đầu thành công Trần Phong tiếp tục cầm đũa sắt đâm liên tục vào các huyệt đạo trên tay chân dẫn huyết khí được trái tim luyện hóa lần lượt chuyền xuống chân trái chân phải tay trái. Đổi tay Trần Phong vung mạnh lần cuối câm liên tục vào ngực phải rồi tay phải chuyển hết huyết khí vào khắp tứ chi.
Lúc ý cơn đâu từ đâu phát ra khắp người hắn làm Trần Phong phải gầm lên một tiếng đâu đớn đứng dậy khỏi sàn đất.
- ' Không đúng hình như cẫn có vài huyệt đạo nữa ra vẫn chưa mở.'
Cơn đau ngày càng mạnh sự sợ hãi chảy khắp người hắn. Từ phía sau ba hòn đá được Kiều Khang vung tay bắn ra bay tới ba điểm hông cột sống lưng cột sống cổ đánh bay hắn vào tường.
Khiến huyết khí trên người hắn như đập vỡ đê chuyền vào cột sống xuyên thẳng xuống hông rồi xuống hai chân và xuyên nhanh tới cổ đập vào đại não.
Tỉnh táo trong lúc đó Trần Phong nhanh chóng lùi ra vung mạnh nắm đấm đập vào giữa mi tâm khiến hắn lại phu ra một ngụm máu ngã quỵ xuống sàn đất.
Một tiếng hết to trong màn đêm nhưng không nhiều người chú ý đến nơi này. Trong gian phòng Trần Phong ngửa đầu lên trời huyết khí từ thất khiếu hắn bay ra liên tục.
- Kiều Khang ' Ngậm miệng bịt tai nhắm mắt nín thở.'
Trong cơn hoảng loạn Trần Phong cảm nhận được cơ thể mình đang nhanh chóng khôi héo, hắn liền vội vàng làm theo lời Kiều Khang. Ngậm chặt miệng nhắm chặt mắt bị chặt tai sau đó bắt đầu nhín thở không cho huyết khí trên người phát ra.
Màn đêm bao phủ xuống tinh thần Trần Phong lúc này khiến ý chí hắn ngày càng giảm cơn đau đơn ngày càng tăng sự khó thở ngày càng kéo dài làm hắn muốn hít thở muốn mở mắt bỏ hai tay xuống.
- Nhưng lúc này trong đầu hắn vang lên một tiếng '' Ngươi không muốn mạnh sao ngươi không muốn đi kiếm em gái mình à. Hay ngươi muốn buông tay từ bỏ. Ngươi hiểu được mà, nếu ngươi không mạnh thì ngươi sẽ giống như một con chó chỉ có thể cúi đầu nhìn chân kẻ khác. ''
Kiều Khang ngồi trên giường trầm tư nhìn Trần Phong. Lúc sau Trần Phong do khó thở liền ngã xuống đất trên thất khiếu hắn huyết khí cũng ngừ lại không bay ra. Nhìn Trần Phong hôn mê nằm dưới đất Kiều Khang cũng không thèm để ý thổi lửa nằm xuống giường đi ngủ.