Chuong 147: Bao Khung gia?
Chuong 147: Bao Khung gia?Chuong 147: Bao Khung gia?
Sau đó hắn lấy tinh hạch của con zombie Tiêm Khiếu giả này tuôn ra, bày ở trước mặt hai người phụ nữ.
[Tinh hạch cấp 1 - Tiêm Khiếu]
[Phẩm chất: Ưu tú (60%)]
[Độ tinh khiết: 50% (Tác dụng phụ: Nói chuyện không cách nào nhỏ giọng)]
[Tiêm Khiếu: Có thể thông qua năng lượng tiêu hao, phát ra một tiếng gào thét chói tai]
Vương Đào nhìn vào thuộc tính của viên tinh hạch này, mặc dù đã đoán trước được nhưng vẫn thật không biết phải nói thế nào cho phải.
Cảm giác lại giống như một năng lực gân gà khác a.
Trước tiên không nói đến cái năng lực hét lên này không có tác dụng gì, giữa việc la hét ở một nơi đầy ray zombie và tìm kiếm cái chết không có gì khác biệt, chỉ cân nói đến tác dụng phụ là nói chuyện không cách nào nhỏ giọng này đã đủ hố rồi! Nếu như có người học phải năng lực này, chẳng phải là không thể ra ngoài mà chỉ có thể ở trong căn cứ thôi sao, trừ khi ra ngoài không nói chuyện, không phải vậy chỉ cân nói là khả năng sẽ thu hút zombie tới ...
"Cái này ... chính là tinh hạch zombie sao? Lộc cộc -"
Nhìn vào viên tinh hạch màu tím xinh đẹp này, Lê Thu Du theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng, trong miệng nàng đang bài tiết nước bọt một cách điên cuồng, cô có loại cảm giác rất muốn ăn nó.
Viên tinh hạch zombie này được Vương Đào bỏ vào trong không gian ba lô rồi mới lại lấy ra, cho nên ở trên không có bất kỳ dấu vết máu nào, rất sạch sẽ, sẽ không khiến người ta cảm thấy ghê tởm hay chán ghét.
"Không sai, đây chính là viên tinh hạch zombie mà khi ăn vào có khả năng trở thành Dị Năng giả."
Hàn Nhị cười nói lời giải thích.
Cô vừa rồi đã kể về chuyện tỉnh hạch zombie một cách đơn giản cho Lê Thu Du nghe, Lê Thu Du có chút sợ hãi thán phục bởi thế giới phát triển quá nhanh, cô ở trong biệt thự lâu như vậy đến bây giờ cái gì cũng không biết...
"Ngươi có muốn ăn không? Căn cứ chúng ta có rất nhiều tinh hạch zombie, gia nhập vào căn cứ chúng ta là có cơ hội trở thành Dị Năng giải"
Vương Đào cố ý nói lời dụ dỗ.
Tuy nhiên mặc dù con mắt Lê Thu Du nhìn chằm chằm vào tinh hạch, nhưng cô lại cười khổ một tiếng.
"Các ngươi không cân phải khuyên ta nữa."
Vương Đào nhún nhún vai.
Hàn Nhị lại hỏi:
"Nhưng những thức ăn này của ngươi cũng không đủ a, ngươi cũng không thể kiên trì được bao lâu..."
"Khục, thực ra ta đã nói dối các ngươi."
Lê Thu Du vuốt tóc có chút ngượng ngùng.
"Dưới tâng hâm nhà ta dự trữ rất nhiều thực phẩm, gia đình ta thường có thói quen dự trữ thực phẩm, lúc chuẩn bị thức ăn cho sinh nhật con gái ta, ta lại đi mua sắm rất nhiều thứ, một số thực phẩm dễ hết hạn sử dụng đều đã được ta ăn và bây giờ một số còn thừa lại là gạo và mì những đồ ăn cất giữ được lâu dài, ta còn có thể kiên trì được rất lâu, ta còn có một số dược phẩm, vitamin ... trong nhà ta còn có một máy phát điện năng lượng mặt trời nhỏ ..."
Sau khi Lê Thu Du tiếp xúc với hai người Vương Đào, cảm thấy hai người này cũng không tệ lắm, chắc sẽ không có ý đồ gì với cô, cho nên nói những chuyện này ra cũng không sao, nếu Vương Đào thật đánh chủ ý với cô thì sớm đã động thủ rồi, cô có nói hay không thật ra thì cũng vô dụng...
Vương Đào thì lại hết sức ngạc nhiên.
Khá lắm, chẳng trách cô ấy có thể tồn tại lâu như vậy sau khi virus bùng phát.
"Đã ngươi còn có thể kiên trì, vậy ta cũng không nói nhiều nữa, hi vọng lúc ngươi đổi ý thì có thể liên lạc với ta."
Hôm qua Hàn Nhị cho Lê Thu Du một cái bộ đàm, chỉ cần giữ nguyên tần số là có thể liên hệ được.
"Được rồi, cảm ơn! Các ngươi đi trên đường nhất định phải cẩn thận ..." Trước khi đi, Vương Đào kiểm tra phòng giúp Lê Thu Du một chút, sau khi bảo đảm cửa sổ không có bất cứ vấn đề gì, lúc này mới phất phất tay với Lê Thu Du.
"Ai, đáng tiếc..."
Hàn Nhị lắc đầu.
Cô cảm thấy cách làm người của Lê Thu Du này cũng không tệ lắm, mặc dù lớn tuổi hơn so với cô, nhưng cô nói chuyện với đối phương rất hợp ý, nếu như có thể đưa về căn cứ, nói không chừng còn có thể trở thành chị em tốt của nhau, đáng tiếc, đối phương có sự kiên trì của chính mình, người ta không muốn đi vậy cũng không thể ép người ta đi a.
Vương Đào lắc đầu, không nói gì thêm.
Hai người cẩn thận từng li từng tí đi ra khỏi khu biệt thự, trên đường giết mấy con zombie bình thường, không có gặp phải con zombie đặc thù nào khác - a không, hiện tại dựa theo cách nói của quân đôi, những con zombie có tỉnh hạch bây giờ phải gọi là Zombie tinh anh mới đúng.
Tuy nhiên ngay sau khi hai người đi ra khỏi khu biệt thự, phát hiện ở cửa tiểu khu có một con Zombie Tự Bạo giả. [1200/1200]
Đây chính là một trong hai con Tự Bạo giả ở bên ngoài biệt thự vào ngày hôm qua, chỉ có 1200 máu ... Vương Đào có chút động tâm.
Thật ra thì hắn cho tới bây giờ còn chưa rõ ràng lắm về lực phòng ngự của Zombie Tự Bạo giả như thế nào, bởi vì hắn căn bản không có cơ hội động thủ với đối phương thì đối phương đã tự hủy...
Nhưng Vương Đào cảm thấy khả năng phòng ngự của con Zombie Tự Bạo giả này chắc chắn không mạnh lắm, dù sao nội tạng của nó cũng bị lộ ra ngoài, động một tý là nổ tung, trông không giống một con zombie có khả năng phòng ngự cao, hơn nữa Lư Cương trước đó cũng đã nói, hắn giết Zombie Tự Bạo giả thì chỉ cần một phát súng là đủ.
Mặc dù hắn dùng súng ngắm, nhưng Vương Đào hiện tại có nỏ có cung, uy lực cũng không nhol
"Ngươi có nắm chắc bắn được vào đầu của nó không?"
Vương Đào chỉ vào con Tự Bạo giả đang chậm rãi đung đưa trước cổng tiểu khu. "Với tốc độ này của nó, ta có thể cam đoan bắn trúng trong phạm vi 20ml”
Hàn Nhị tự tin nói.
"Vậy thì chờ lát nữa chúng ta săn giết nó!"
Vương Đào có chút nóng người, khoảng cách 20m, đủ để tránh rất nhiều nguy hiểm.
Xem như không giết được, bọn họ cũng có thể chạy trốn, dù sao bọn họ dùng chính là nỏ mà không phải súng, lúc bắn nỏ ra là không có tiếng động lớn nào, sẽ không thu hút zombie đến, chỉ có những kẻ ở gần Tự Bạo giả mới thu hút zombie.
Vương Đào đang chuẩn bị đi đường vòng, trèo tường ra khỏi tiểu khu.
Lúc này, Hàn Nhị đột nhiên chọc chọc Vương Đào.
"Ngươi xeml"
Vương Đào ngẩng đầu lên, thuận theo mắt Hàn Nhị nhìn qua.
"Ừm?"
Chỉ thấy trên tâng 12 của tòa nhà 1 có một vỏ hộp giấy lớn, trên đó viết một vài chữ, Vương Đào lấy ống nhòm ra quan sát một chút. Trên đó viết -
"Chúng ta có tổng cộng 7 người, trong hành lang không có quá nhiều zombie, nhưng có một con zombie cầm búa lớn, chúng ta không dám xuống dưới! Cứu ta một mạng, ta làm trâu làm ngựa cho ngươi!"
Zombie cầm búa lớn? Bạo Khủng giả?