Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 175 - Chuong 175: Tro Ve

Chuong 175: Tro ve Chuong 175: Tro veChuong 175: Tro ve

Vương Đào có chút kích động nhỏ, Tinh hạch Sóng Xunh Kích hắn cũng đã dung hợp được nhiều lần, nhưng Mình Đồng Da Sắt và Tinh Chuẩn Xạ Kích chỉ mới dung hợp được một lần, bây giờ rốt cuộc lại có thể dung hợp thêm một lần nữa.

Sau khi cất kỹ đồ vật, Vương Đào và Hàn Nhị đi lòng vòng xung quanh biệt thự, sau khi xác định không còn con zombie nào khác, lúc này mới trở lại biệt thự.

Lê Thu Du cũng sớm đã đứng nhìn ở trên ban công, thấy hai người trở về đây cô vội vàng chạy xuống mở cửa.

"Cảm ơn các ngươi!"

Vương Đào giải quyết zombie ở xung quanh, cũng là đang giúp cô.

"Không cần cảm ơn, mấy ngày nay còn phải làm phiên ngươi."

Hàn Nhị cười nói.

"Đương nhiên không thành vấn đề."

Lê Thu Du đầu tiên là gật đầu, sau đó nhìn Vương Đào một chút, có chút muốn nói lại thôi.

"Sao vậy?"

Vương Đào có chút kỳ quái mà hỏi.

"Khục, ta thấy các ngươi lợi hại như vậy ... ta muốn nhờ ngươi một việc ..."

Hình ảnh một riu bổ chết một mảnh zombie vừa rồi của Vương Đào còn rõ mồn một trước mắt cô, cô vẫn luôn biết Dị Năng giả rất lợi hại, nhưng được cảm nhận sự cường đại của Dị Năng giả một cách trực tiếp như vậy thì đây vẫn là lân đầu tiên.

Cho nên cô muốn mời Vương Đào giúp một chuyện.

"Giúp cái gì?"

Mặc dù đối phương là một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng Vương Đào không có đáp ứng một cách tùy tiện, hắn không thích hứa hẹn với người ta một cách tùy tiện bởi vì hắn rất xem trọng lời hứa.

Trên mặt Lê Thu Du lộ ra một chút vẻ u sầu.

"Ta cũng không biết ta có thể kiên trì được bao lâu, ta..."

Nói xong, Lê Thu Du tháo dây chuyển trên cổ xuống đưa cho Vương Đào.

Đây là một chiếc dây chuyền hình trái tim rất tinh xảo.

"Cái dây chuyền này là con gái Tiểu Tuyết của ta tặng cho ta vào ngày sinh nhật trước của ta... Ta muốn nhờ ngươi, nếu như ngươi có cơ hội nhìn thấy được con gái của ta, xin ngươi hãy giao chiếc dây chuyền này cho nó, cũng nói với nó rằng, ta rất yêu nó ..."

Mặc dù Lê Thu Du luôn kiên quyết đợi con gái ở nhà nhưng cô cũng biết sự nguy hiểm của tận thế, cô cũng không biết mình có thể cầm cự được bao lâu nữa.

Hơn nữa cô cảm thấy, ngay cả khi con gái cô còn sống, cô cũng sẽ có thể không thể gặp lại con gái mình lần cuối...

"Được, nếu như cô ta còn sống mà ta lại có cơ hội gặp mặt vậy ta sẽ nói..."

Vương Đào nhận lấy dây chuyển, trên dây chuyền còn lưu lại một chút nhiệt độ.

Hắn cảm thấy, khả năng con gái Lê Thu Du còn sống là rất nhỏ, dù sao con gái của cô ở trên núi, trên núi khả năng còn muồn nguy hiểm hơn so với trong thành phố... nhưng Vương Đào cũng không nhiều lời, đây là chỗ dựa tinh thần cho sự sống sót của Lê Thu Du, hắn không cần thiết phải đi đả kích Lê Thu Du.

"Thực sự rất cảm ơn ngươi!"

Sau khi Lê Thu Du thấy Vương Đào đồng ý thì lập tức một mặt cảm kích.

"Khách khí."

Dù sao Vương Đào cũng không cần phải đi tìm con gái cho cô ta, loại chuyện dễ như chở bàn tay này cũng không có gì.

"Đúng rồi, con gái cảu ta tên là Giang Thi Tuyết, đây là ảnh của nó..."

Lê Thu Du giống như nghĩ tới điều gì đó, lại nhanh chóng chạy vào trong phòng lấy ra một tấm ảnh.

Bức ảnh là một cô gái xinh đẹp trẻ trung và tràn đầy năng lượng mặc đồng phục .JK, giữa hai lông mày cô ấy trông hơi giống Lê Thu Du.

"Được."

Sau một đêm nghỉ ngơi tại nhà Lê Thu Du, sáng sớm hôm sau, Vương Đào tiếp tục ra ngoài săn giết zombie....

Hôm nay, khi đang ở bên ngoài săn giết zombie, Vương Đào đột nhiên nhận được tin tức từ căn cứ.

"Ủy viên Vương! Ủy viên Vệ đang tìm ngài, mời ngài nhận được tin thì nhanh chóng trở về càng sớm càng tốt!"

"Ừm? Được!"

Căn cứ có tin tức!

Vương Đào lập tức điều khiển xe lái về phía căn cứ.

Vương Đào sử dụng bộ đàm thông báo với Lê Thu Du một tiếng, nói hắn và Hàn Nhị phải trở về căn cứ, dù sao cũng đã ở nhà của Lê Thu Du được mấy ngày, trước khi đi dù sao cũng phải nói với người ta một tiếng.

"Các ngươi đi đường cẩn thận..."

Sau khi ngừng liên lạc, Hàn Nhị lắc đầu bất đắc dĩ.

"Thật đúng là một người phụ nữ quật cường a...'

Nếu như Lê Thu Du đi cùng với nàng trở về căn cứ vậy thì tốt biết bao nhiêu, ở lại nơi này kết cục không phải sẽ bị zombie ăn thì chính là chết đói ... nghĩ tới một người phụ nữ xinh đẹp cực phẩm như vậy mà lại hương tan ngọc nát, Hàn Nhị cảm thấy đáng tiếc thay cho cô ta.

Vương Đào không nói gì, chuyện của người khác hắn không muốn quản nhiều, tuy nhiên nếu như Lê Thu Du chết đi vậy quả thực rất đáng tiếc, dù sao người ta cũng là nữ thần của rất nhiều người a.

Thời điểm trở về căn cứ Thủy Trạch, đã là năm giờ chiều.

Vương Đào nhìn vào ngày tháng một chút, lúc này mới nhận ra bọn họ ra ngoài đã được một tuần.

"Ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, ta đi họp một cái."

"Được.'

Vương Đào thậm chí còn không kịp thay quần áo, lập tức mang theo đầy đủ trang bị đi tới tầng cao nhất của tòa nhà hành chính.

Hắn là người trở ve muộn nhất, mấy thành viên Ủy ban khác đều đã có mặt.

Sau một tuần không gặp, rõ ràng có thể cảm nhận được mấy người có chút khác biệt so với trước đây.

Đặc biệt là ba người Hướng Hồng Bân, Lư Cương và Phùng Minh An, thanh máu của mỗi người đều trên 1000 máu! Quả nhiên chỉ có sự kích thích từ bên ngoài thì mọi người mới có thêm động lực để trở nên mạnh mẽ hơn.

Hơn nữa, bọn họ cũng đều nghe theo sự gợi ý của Vương Đào, trước hết giết Zombie bình thường, không phải vậy chỉ dựa vào việc giết Zombie tỉnh anh, ngoại trừ Hướng Hồng Bân ra, mấy người khác chắc chắn sẽ không có được 1000 máu nhanh như vậy.

"Vương Đào, lần này thu hoạch được thế nào?"

Vệ Chấn Quốc cười hỏi.

"Cũng không tệ lắm!"

Vương Đào lập tức lấy ra một cái túi, bên trong đựng đều là tinh hạch zombie.

Mấy người đều sáng mắt lên, tuy nhiên mọi người thật cũng không có vội vàng mở ra xem mà là nhìn về phía Vệ Chấn Quốc.

Sắc mặt Vệ Chấn Quốc lập tức trở nên nghiêm túc.

"Theo thông tin từ những nhân viên lẻn vào của chúng ta, tâm mua sắm dưới lòng đất đó chính là căn cứ sống sót của Thiệu Dũng, mà hai tiểu đội thợ săn trong căn cứ của chúng ta cũng đúng là bị Thiệu Dũng bắt được! Tuy nhiên tình huống cụ thể như thế nào thì cũng không rõ lắm, cũng không biết người chết hay chưa, chỉ biết là những người kia đã bị giam lại, người của chúng ta cũng không có cách nào tiếp cận..."

Vệ Chấn Quốc giải thích ngắn gọn tình hình hiện tại.

"Tính như thế nào? Trực tiếp đánh sao?"

Vương Đào cau mày lại.

"Không được, chúng ta phải suy tính cho những người thợ săn kia một chút, nếu như trực tiếp đánh, bọn họ chắc chắn sẽ bị giết..."

Nhậm Kiệt mở miệng nói với giọng lớn.
Bình Luận (0)
Comment