Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 180 - Chương 180: Này Cũng Quá Dữ Dội Đi Al

Chương 180: Này cũng quá dữ dội đi al Chương 180: Này cũng quá dữ dội đi alChương 180: Này cũng quá dữ dội đi al

Những thứ này đối với người khác mà nói khả năng rất đắt, nhưng đối với Vương Đào mà nói lại không tính là thứ đáng tiên gì, dù sao hắn có thể kiếm được từ trên người zombie, cho nên cho Cao Hoa tăng lên một chút khả năng bảo vệ tính mạng vẫn là được, nếu quả như thật có thể cứu được những con tin kia trở về, lãng phí những thứ này cũng đáng.

Về phần lai lịch của những thứ này, hắn đều không cần phải giải thích, cái này nhìn lướt qua chính là sản phẩm cao cấp của khoa học công nghệ hiện đại, trực tiếp quy công cho Khoa học công nghệ trong thời đại tận thế là được rồi, dù sao tận thế nha, đã có người trở thành Dị Năng giả, vậy xuất hiện một số khoa học công nghệ đen cũng là chuyện rất hợp lý.

Quả nhiên đúng như những gì Vương Đào nghĩ, sau khi Cao Hoa lấy được những thứ này, hắn cũng không hề hỏi, thậm chí còn không có ý định hỏi, dù sao ở trong căn cứ ngay cả thuốc ức chế cũng có, cho nên việc có những sản phẩm công nghệ khác cũng là điều hợp lý.

"Cảm ơn đại cal"

Cao Hoa có hơi cảm động.

Ban đầu hắn cho rằng Vương Đào là giao nhiệm vụ cho hắn, không nghĩ tới Vương Đào lại đang lo lắng cho sự an toàn của hắn!

Nếu như trước khi đến căn cứ hắn muốn đi theo Vương Đào là nhìn trúng vào thực lực siêu cường của Vương Đào, sau khi tới căn cứ, hắn lại nhìn trúng vào địa vị của Vương Đào, như vậy hiện tại, hắn là thật cảm nhận được nhân phẩm của Vương Đào đáng được hắn đi theo!

Dù sao những thứ này thoạt nhìn rất quý giá, nhưng Vương Đào lại đưa cho hắn...

Cao Hoa cảm động trong lòng nhưng cũng không nói ra quá nhiều.

Đàn ông đích thực không dùng lời nói, họ thể hiện bản chất thật của mình bằng hành động!

"Cố lên, nếu như ngươi có thể cứu được người trở về, ta sẽ de bạt cho ngươi một chút, cho ngươi lên làm trưởng phòng gì đó, đương nhiên, làm hết sức là được, thực sự không được thì đừng miễn cưỡng..."

Không cần biết có thành công hay không, căn cứ Thủy Trạch chắc chắn sẽ có một trận chiến đối với căn cứ của Thiệu Dũng, vốn đã một núi không thể chứa hai hổ, chớ nói chỉ bọn họ còn trọc tới trên đầu của căn cứ Thủy Trạch.

Cao Hoa là một người thông minh, nếu cứ thế mà chết đi vậy chắc chắn sẽ rất đáng tiếc.

"Ta hiểu!"

Cao Hoa trịnh trọng gật đầu, sau đó thì theo tiểu đội thợ săn rời đi.

Sau khi chờ hắn rời đi, Vương Đào lái xe về tới nhà.

"Chị dâu, lên xe."

Đinh Vũ Cầm sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, thay quần áo có khả năng bảo vệ nhất định, tuy nhiên sức lực của cô không lớn, tự nhiên không có khả năng mang theo tấm thép vào trên người giống như Vương Đào.

Sau khi thấy Đinh Vũ Cầm không có vấn đề gì, Vương Đào lái xe chuẩn bị rời khỏi căn cứ, tuy nhiên Vương Đào đột nhiên nhìn thấy được Trần Tráng ở cổng căn cứ. Lần trước đó khi Vương Đào di ra ngoài vơ vét vật tư chữa bệnh đã táng bể đầu vợ sắp cưới đã biến thành zombie của Trần Tráng, sau khi Trần Tráng biết chuyện này, luôn cười nói không có việc gì, nói hắn căn bản không có tình cảm gì với vợ sắp cưới, nhìn trông rất thoải mái.

Nhưng Vương Đào biết hắn đây là đang nở nụ cười miễn cưỡng, sau đó Vương Đào không nhìn thấy bóng dáng của Trần Tráng đâu.

Vương Đào tìm hiểu qua những người khác thì biết được, mỗi ngày Trần Tráng đều chỉ ở trong nhà và không ra khỏi cửa, bản thân hắn ngược lại là không có vấn đề gì.

Vương Đào biết, Trần Tráng đây đại khái là muốn được yên tĩnh một chút, hắn cũng không nói cái gì.

Dù sao Trần Trang cũng là một trong ba bác sĩ ít ỏi của căn cứ, hắn là có đặc quyền, cho dù hắn không làm việc thì căn cứ vẫn sẽ lo chuyện ăn uống cho hắn, cho nên sau đó Vương Đào cũng không để ý quá nhiều.

Nhưng không nghĩ tới hôm nay lại gặp được hắn, hơn nữa trông dáng vẻ của hắn thật giống như là muốn ra ngoài? Chẳng lẽ hắn đang định làm chuyện ngu ngốc gì sao?

Trân Trang hôm nay không mặc áo khoác trắng, ăn mặc như một người sống sót bình thường, trong tay cầm một ống thép đã mài nhọn.

Vương Đào lái xe tới bên cạnh Trần Tráng, ấn cửa xe xuống.

Nghe được tiếng động, Trần Tráng theo bản năng quay đầu lại.

"Vương Đào?”

Trên mặt Trần Trang không có biểu hiện tuyệt vọng muốn tìm cái chết gì cả, nhưng có một số người muốn chết, chỉ nhìn biểu cảm của họ thôi là không thể biết được điều đó.

Thế là Vương Đào trực tiếp hỏi thẳng:

"Ngươi đây là đang định đi đâu?"

"Ta ... ta muốn đi giết zombiel"

Trân Tráng gãi đầu có chút ngượng ngùng mà nói.

"Ngươi là một bác sĩ, ngươi giết zombie làm cái gì?"

Vương Đào có chút không nói nên lời.

Trân Tráng lắc đầu, một mặt cười khổ nói: "Mấy ngày qua ta đã suy nghĩ rất nhiều, ta cảm thấy bác sĩ là không thể cứu được thế giới này nhưng vũ lực nhất định có thể làm được, cho nên ta dự định ra ngoài tăng chút thực lực!"

Lời này ngược lại là không có vấn đề, thực lực mới là nền tảng của mọi thứ, trừ khi y thuật của ngươi có một không hai, ngươi lại không e ngại bất cứ mối đe dọa nào ... Bằng không, cho dù ngươi là bác sĩ, ngươi cũng sẽ không thể sống được tốt, vẫn phải phục vụ kẻ mạnh.

“Ta cũng đi tiêu diệt zombie, hay là chúng ta cùng đi nhé?"

Vương Đào mời.

Nếu như Trần Tráng từ chối, vậy khả năng cao là hắn ta có vấn đề gì đó.

Tuy nhiên Trần Tráng lại là một vẻ mặt vui mừng.

"Được!"

Trân Tráng lên xe từ phía sau, nhìn thấy Đinh Vũ Cầm trong xe thì hắn vội vàng gật đầu chào hỏi:

"Chào cô Đinh." Hắn không biết Đinh Vũ Cầm và Vương Đào đến cùng là có quan hệ như thế nào, mặc dù hai người đều ở cùng một chỗ, nhưng hắn trước kia thường xuyên nghe thấy Vương Đào gọi Đinh Vũ Cầm là chị dâu, cho nên để tránh gọi sai xưng hô xấu hổ, hắn lập tức gọi một cái cô Đinh.

"Xin chào ngươi!"

Đinh Vũ Cầm mỉm cười gật đầu.

"Vương Đào, các ngươi đây là muốn đi..."

Trân Tráng hơi nghi hoặc một chút, không rõ Vương Đào mang theo Đinh Vũ Cầm để làm gì.

"Săn giết zombie a, không phải vừa rồi đã nói với ngươi rồi sao, chủ yếu là để cô ta đi giết, ta chỉ phụ trách sự an toàn của cô ta, tuy nhiên ngươi đã tới vậy thì cùng đi luôn.”

Trân Tráng thật bất ngờ, thật đúng là săn giết zombie al

Hơn nữa còn là Đinh Vũ Cầm đi săn giết...

Đinh Vũ Cầm giống như cảm nhận được sự hoài nghi của Trần Tráng, lập tức nhíu mày lại, nói với vẻ kiêu ngạo: "Đừng thấy ta chỉ là một người phụ nữ, ta thế nhưng là đã giết chết mấy chục con zombie rồi đói"

"Tê —_— "

Trần Tráng hít sâu vào một ngụm khí lạnh.

Này cũng quá dữ dội đi al

Sau đó Trần Tráng lại có chút xấu hổ, hắn ngay cả một con zombie cũng chưa từng giết a, hắn thậm chí còn không bằng cả một người phụ nữ, thật mất mặt al
Bình Luận (0)
Comment