Chương 217: Cô lập khu phong tỏa
Chương 217: Cô lập khu phong tỏaChương 217: Cô lập khu phong tỏa
"Thông báo một chút đi, hôm nay không có cơm tối, bởi vì máy móc trong phòng bếp hỏng không cách nào sử dụng, có thể phải ngày mai mới sửa xong."
”... vâng!"
Người phụ trách không biết Vương Đào muốn làm gì, nhưng mệnh lệnh của Ủy viên hắn không thể chống lại.
Chẳng mấy chốc, tất cả người trong căng tin đều đã đi.
Vương Đào nhìn vào những cháo nấu được nửa kia, hắn lắc đầu.
Có hành động Cao Hoa hạ độc trước đó, đối với phương diện virus zombie này, Vương Đào vẫn là rất coi trọng, vì phòng ngựa Thiệu Dũng từng tới căng tin, hạ độc vào trong đồ ăn hôm nay, cho nên dứt khoát để tất cả mọi người không ăn.
Tuy nhiên nói thế nào này cũng đều là đồ ăn, không thể lãng phí.
Vương Đào tìm kiếm đi vào trong một nhà kho không có người, lấy Máy Nén Thực Phẩm trong ba lô không gian ra, sau đó để hết những thức ăn này vào trong Máy Nén Thực Phẩm, một ống rồi một ống dung dịch dinh dưỡng được sản xuất ra từ trong Máy Nén Thực Phẩm, sau đó đều được Vương Đào thu vào ba lô.
Đúng lúc này, bộ đàm của hắn vang lên.
"Vương Đào, ta phát hiện có Dị Năng giả!"
Giọng nói của Hàn Nhị truyền đến từ trong bộ đàm.
Toàn bộ căn cứ hiện tại chỉ có 8 Dị Năng giả, theo thứ tự là 7 Ủy viên và Hàn Nhị, những người sống sót khác nếu như trở thành Dị Năng giả, chắc chắn sẽ bị siêu năng lực cảm nhận của Hàn Nhị phát hiện, cho nên trong căn cứ không có khả năng có Dị Năng giả che giấu thực lực, nếu như có Dị Năng giả nào khác ... vậy không cần phải nghĩ, người đó chính là Thiệu Dũng!
"Ở chỗ nào?"
"Ở bên trong bồn hoa bên ngoài khu nhà giáo viên! Ta không dám đi qua..."
"Được, ngươi chờ ta."
Vương Đào lập tức lái xe tiến về khu nhà giáo viên.
Tuy nhiên lúc đang trên đường đi tới, Hàn Nhị nói cho Vương Đào, Dị Năng giả kia đã đi, hướng đi là khu phong tỏa- khu phong tỏa là tên gọi chung của một số tòa nhà bị phong tỏa trong căn cứ, người sống sót trong căn cứ dù sao cũng không nhiều, nhưng trường học rất lớn, lại không cần nhiều chỗ ở, cho nên có một số tòa nhà bị phong tỏa, chờ sau này có nhiều người đến hơn thì mở ra.
Nghe thấy Thiệu Dũng đi khu phong tỏa, Vương Đào ngược lại là thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần hắn đừng có phá hoại là được rồi.
"Vương Đào!"
Vương Đào di tới tòa nhà giáo viên, Hàn Nhị lập tức dẫn theo Vương Đào đi tới bồn hoa.
"Trước đó chính là ở chỗ này!"
Sau tận thế, bôn hoa tự nhiên không có người nào xử lý, lại trải qua mưa axit ăn mòn nuôi dưỡng, bồn hoa bây giờ rất tươi tốt, giống như một lùm cây hơn là một bồn hoa.
Nơi Hàn Nhị chỉ, trên một mảnh bụi đất có mấy dấu chân to lớn, mà ở trên dấu chân còn có vài vết máu.
Vương Đào ngồi xuống, nhìn vết máu đỏ tươi, chợt nhướng mày.
"Vết thương của hắn vẫn chưa lành..."
Thiệu Dũng lúc ấy thanh máu là thiếu máu, bị thương không nhẹ, nhưng đã ba ngày trôi qua, thương thế của Thiệu Dũng còn chưa lành, thậm chí còn đang chảy máu ... chuyện này chỉ có thể chứng minh một việc - Thiệu Dũng không có siêu năng lực Tự Lành loại hôi máu này, cũng không có loại thuốc tăng máu như Túi chữa bệnh!
Điều này cũng có thể giải thích tại sao hắn không trực tiếp tấn công căn cứ Thủy Trạch mà chọn cách lẻn vào.
Nhưng... nếu hắn vẫn thiếu máu thì dễ nói chuyện rồi al
Vương Đào trước đó cảm thấy mình có thể không phải là đối thủ của Thiếu Dũng ở thời điểm toàn thịnh, sau khi tiếp tục dung hợp một số tinh hạch, Vương Đào cảm thấy cũng không phải là không có sức đánh một trận, mà bây giờ, nhìn thấy Thiệu Dũng còn thiếu máu, Vương Đào cảm thấy - ưu thế là ở tai
Đương nhiên, đó cũng không phải nói Vương Đào thực sự xem thường Thiệu Dũng, Thiệu Dũng dù sao cũng là một Dị Năng giả 4000 máu, hơn nữa học được nhiều loại siêu năng lực, cộng thêm hắn lại không có ngu như zombie ... cho nên đối phó Thiệu Dũng muốn khó hơn nhiều so với zombie cùng cấp bậc!
"Ngươi chắc chắn là đi tới khu phong tỏa sao?"
Vương Đào hỏi.
"Ta chắc chắn, ta một mực dùng siêu năng lực cảm nhận mà xem”
Hàn Nhị trả lời.
Vương Đào trước đó từng nhắc nhở hắn, giác quan Thiệu Dũng rất nhạy cảm, cho nên Hàn Nhị không nhìn hắn, trực tiếp dùng siêu năng lực cảm nhận.
"Ừm, để ta suy nghĩ...
Vương Đào tram tư một lát, sau đó nghĩ đến một cái biện pháp.
Đã Thiệu Dũng đi tới khu phong tỏa, vậy hắn cô lập khu phong tỏa ra ngoài! Sau đó phái người trấn thủ ở đây!
Trừ khi Thiệu Dũng có thể âm thầm giết chết tất cả những người đang làm nhiệm vụ phòng thủ, không phải vậy chỉ cần hắn dám động thủ, chắc chắn sẽ bị người phát hiện, Vương Đào sẽ ra tay đối phó hắn.
Hiện tại Thiệu Dũng là thiếu máu, Vương Đào cũng không sợ hắn, Vương Đào sợ hắn ẩn nấp trong căn cứ gây náo loạn, dù sao ngàn ngày cũng không có cách nào đề phòng trộm.
Đương nhiên, không sợ là không sợ, Vương Đào cũng không cần thiết phải tiến vào khu phong tỏa để tìm hắn, như vậy sẽ rất dễ bị đánh lén, vẫn là cứ để cho chính bản thân hắn đi ra ngoài mới tốt.
Nhưng có một điều kiện tiên quyết, đó chính là không thể để cho Thiệu Dũng hoài nghi rằng mình bản thân hắn đã bị phát hiện, không phải vậy nhỡ đâu vò đã mẻ không sợ rơi... coi như cuối cùng có thể giết chết được hắn, vậy hắn cũng có thể kéo theo không ít người đệm lưng!
Cho nên, phải thật khéo... cóI
Vương Đào để cho Hàn Nhị tiếp tục giám sát Thiệu Dũng, hắn thì trở về tìm Nhâm Kiệt một chút.
"Quả nhiên, đội tuần tra của chúng ta phát hiện hàng rào dây thép gai ở góc đông bắc căn cứ đã bị hư hỏng!" Nhâm Kiệt nhìn thấy Vương Đào thì lập tức mở miệng nói.
"Ồ? Vậy thì thật là tốt!"
"A2"
"Chúng ta như thế này ..."
Vương Đào và Nhâm Kiệt lên một cách hoạch đơn giản, sau đó thì đi ra khỏi căn cứ.
Đợi tới lúc chiều, đột nhiên có mấy con Zombie Phong Ma bò qua ke hở của hàng rào thép gail
Những người sống sót trong căn cứ lập tức hoảng sợ, lúc này đám người Vệ Chấn Quốc vừa vặn quay trở vê!
Còn may bọn họ trở về kịp thời và không có ai bị thương.
Nhưng có hai con Zombie Phong Ma chạy tới khu phong tỏa, trong lúc nhất thời không tìm thấy ở đâu...
Thế là Vệ Chấn Quốc tại chỗ tuyên bố Ủy ban quyết định lập tức thu hẹp phạm vi căn cứ, những khu vực phong tỏa kia cũng không cần nữa! Xây dựng lại bức tường ở đây!
Căn cứ Thủy Trạch có hơi quá rộng lớn, dễ xảy ra sai sót, chẳng hạn như hàng rào thép gai không biết bị phá từ lúc nào, suýt gây ra thảm họa.
Cho nên vì lý do an toàn, việc thu nhỏ căn cứ lại cũng là chuyện rất hợp lý.
Vào buổi tối, hàng trăm người đã xây bức tường bằng lưới sắt, gỗ và gạch, trực tiếp cô lập khu vực phong tỏa kia.