Chương 241: Khoan đã ---- ngươi, ngươi là có ý gì?
Chương 241: Khoan đã ---- ngươi, ngươi là có ý gì?Chương 241: Khoan đã ---- ngươi, ngươi là có ý gì?
Nhâm Kiệt dứt khoát gọi ba người sống sót đăng ký cùng lúc với Ngô Phi tới và hỏi han bọn họ một chút tình huống là như thế nào.
Nhậm Kiệt không nói ra chuyện gì đã xảy ra với Ngô Phi, nếu không những người sống sót này có thể sẽ nói lời không thật vì sợ gặp phải rắc rối, Nhâm Kiệt bày tỏ rằng hắn muốn hiểu rõ vê bọn họ và quan tâm đến bọn họ.
Những người may mắn còn sống sót này không rõ nguyên nhân, nhìn thấy Uỷ viên Nhâm này dễ nói chuyện như vậy thì lập tức nói giống như mở máy hát vậy, nói chuyện tâm sự với Nhâm Kiệt.
Ba người này đều là người sống sót ở nhà trẻ Dương Quang kia, bọn họ đều là những người kém may mắn - Zombie Tinh Tinh đi ngang qua chỗ của bọn họ, thuận tay phá huỷ nhà trẻ của bọn họ.
Còn may bọn họ không có bị Zombie Tinh Tinh phát hiện, không phải vậy khả năng đều đã chết hết rồi.
Nhưng cho dù không bị phát hiện thì phân lớn đều bị giết hoặc bị thương dưới sự phá hoại tuỳ ý của Zombie Tinh Tinh.
Bao gồm cả hiệu trưởng nhà trẻ người tổ chức căn cứ người sống sót cũng không may gặp nạn.
Hiệu trưởng già tuổi tác cao, tố chất thân thể rất kém cỏi, căn bản không cách nào tránh.
Lúc đó Ngô Phi ở bên ngoài, thoát được một kiếp, sau khi hắn nhìn thấy Zombie Tinh Tinh thì lập tức chạy về phía nhà trẻ, nhưng đáng tiếc là vẫn còn chậm một bước.
Đợi đến khi Zombie Tinh Tinh rời đi, mọi người đều rất buồn bã, nhưng buồn bã cũng không thể giải quyết được việc gì, nhà trẻ bị phá hủy hoàn toàn, số người cũng tử thương hơn phân nửa, nơi này đã không có cách nào sống tiếp nữa, sau khi bọn họ thương lượng với nhau thì quyết định đi tới căn cứ Thuỷ Trạch ...
Về phần con người của Ngô Phi, ba người này đánh giá hắn khá tốt, nói hắn là người siêng năng nhất trong căn cứ, rất nhiều vật tư và thuốc ức chế đều do Ngô Phi cầm về, rất nhiều người đều từng nhận được sự giúp đỡ của hắn ...
Tuy nhiên trong khoảng thời gian gân đây, tính cách của Ngô Phi càng ngày càng trở nên lạnh nhạt, nói cũng càng ngày càng ít, nhưng mọi người cũng không có quá để ý tới, dù sao bên cạnh thi thoảng có người chết, không sụp đổ đã tính kiên cường rồi, tính cách thay đổi vậy cũng quá bình thường...
Sau khi tìm hiểu được thông tin, Nhâm Kiệt cho mấy người sống sót này rời đi, hắn thở dài:
"Một tiểu gia hoả rất không tệ, nhưng thật đáng tiếc..."
Mấy người trâm mặc một lát, Vệ Chấn Quốc nói:
"Ngày mai phải chuẩn bị thiết bị kiểm tra cho tốt, mặt khác hiện tại trong căn cứ đã có nhiều người hơn, nên chúng ta có thể cử thêm người đi trực ca đêm..."
Không cần biết là Ngô Phi, hay còn là Thiệu Dũng của mấy ngày trước, bọn họ có thể tiến vào căn cứ một cách dễ dàng như vậy, còn có thể rời đi dễ dàng như thế, đây quả thực là chuyện không nên để xảy ra, xem như thực lực bọn họ mạnh thì cũng không cách nào ngăn cản, nhưng tối thiểu cũng phải có người trông coi mới được al
Cũng chẳng còn cách nào khác, dù sao ngoại trừ hơn mười người của lực lượng an ninh và một số cảnh sát ra, những người khác không tính chuyên nghiệp, bọn họ đi trực ca đêm mà không ngủ gà ngủ gật đã là không tệ rồi, không thể mong chờ quá nhiều...
"Được rồi! Chúng ta cần phải tăng cường an ninh, ta sẽ nhờ cảnh sát và lực lượng an ninh trong căn cứ huấn luyện bọn họ, nếu như không có một số kỹ năng chuyên môn thì sẽ không được!"...
Vương Đào về đến nhà, Đinh Vũ Cầm chưa ngủ, còn đang chờ hắn.
"Sao rồi Vương Đào? Không có vấn đề lớn nào chứ?"
"Không có.
Vương Đào kể đầu đuôi câu chuyện đơn giản một lần.
Đinh Vũ Cầm thì biết chuyện xảy ra ở nhà máy nước trước đó, cho nên ở sau khi nghe xong lời kể của Vương Đào thì một mặt thổn thức.
Không thể nào nói là ai đúng ai sai, dù sao bọn họ cũng là vì cái mạng nhỏ của mình, tuy nhiên, Đinh Vũ Cầm lại rất ngạc nhiên khi biết Tôn Vĩ Quang và Âu Doanh Doanh thực sự yêu nhau.
Cô không thể hiểu nổi, Tôn Vĩ Quang không thích người vợ xinh đẹp của mình mà lại đi thích Âu Doanh Doanh một người không có đặc điểm nổi bật gì ... chẳng qua nếu như là thật lòng, vậy trong tận thế có thể chết cùng với nhau thì cũng chưa chắc không phải là một chuyện tốt ...
Chẳng qua chỉ là cảm thấy Hàn Nhị có chút đáng thương, nhìn thấy chồng mình giống như chưa từng yêu chính mình, chắc hẳn sẽ cảm thấy rất khó chịu a?
Đều là phụ nữ, Đinh Vũ Cầm có thể hiểu được tâm trạng của Hàn Nhị vào lúc này.
Lúc này, Vương Đào đột nhiên mở miệng nói:
"Ngày mai bảo Hàn Nhị tới ở nhà chúng ta, chị dâu ngươi cảm thấy thế nào?"
"A? Được a! Ta có thể tiếp cô ấy!"
Đinh Vũ Cầm đầu tiên là chưa kịp phản ứng.
"Được, vậy thì vui vẻ quyết định như vậy đi."
Vương Đào mỉm cười nói.
Hắn đương nhiên không cần phải để ý tới ý kiến của Đinh Vũ Cầm, tuy nhiên xuất phát từ sự tôn trọng, vẫn phải nói một chút.
"Khoan đã - ngươi, ngươi là có ý gì?"
Nhìn thấy nụ cười trên mặt Vương Đào, Đinh Vũ Cầm đột nhiên phản ứng lại, ở và ở có sự khác biệt, là ở cùng cô ta hay là ở cùng với Vương Đào?
Vương Đào không nói gì.
Không nói gì chính là Đinh Vũ Cầm nghĩ như vậy...
Đinh Vũ Câầm cắn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn xị xuống.
"Ô ô ô _—__"
Hàn Nhị căn bản không đáng thương, cô mới đáng thương!
"Được rồi, được rồi, ngủ đi."
Vương Đào vòng tay ôm lấy vòng eo thon gọn của Đinh Vũ Cầm rồi đi lên tâng. Đinh Vũ Cầm vùng vẫy hai lần một cách tượng trưng, sau đó ngoan ngoãn năm trong vòng tay Vương Đào.
Cô chắc chắn muốn một mình mình chiếm lấy Vương Đào, nhưng cô cũng biết điều này không thực tế, ở tận thế, thực lực là vua, người đàn ông có thực lực nhất định sẽ được nhiều phụ nữ yêu thích.
Trước kia Vương Đào thỉnh thoảng không ngủ ở nhà, chắc hẳn Đinh Vũ Cầm cũng hiểu được một chút, nhưng dù sao Vương Đào cũng không mang theo người nào về, cho nên Vương Đào phần lớn thời gian vẫn là thuộc về cô, nhưng bây giờ Vương Đào trực tiếp ngả bài ...
Nhưng nếu cẩn thận suy nghĩ, Vương Đào nhất định tương đối hạn chế ở phương diện này, dù sao Vương Đào vẫn luôn chú trọng nâng cao thực lực của mình, Đinh Vũ Cầm trước đó từng nghe Cao Hoa nói, những căn cứ còn lại của người sống sót đều là một mớ hỗn độn!
Cô có thể đi theo Vương Đào đã là chuyện rất may mắn, cô cũng không dám yêu cầu quá nhiều...
"Hừm, tối nay ta sẽ làm ngươi kiệt sức!"... Buổi sáng, Vương Đào đi một chuyến tới khu nhà ở giáo viên.
"Sao ngươi lại tới đây?"
Hàn Nhị cho rằng Vương Đào tới tìm cô là để ra ngoài săn giết zombie, cô đột nhiên vui mừng.
"Ăn sáng chưa?"
Vương Đào nhìn cháo trên bàn một chút.
"Còn chưa...
Hàn Nhị hơi có chút xấu hổ.