Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 293 - Chuong 293: Zombie Cap 2 Nhieu Quá, Ta Đánh Không Lại

Chuong 293: Zombie cap 2 nhieu quá, ta đánh không lại Chuong 293: Zombie cap 2 nhieu quá, ta đánh không lạiChuong 293: Zombie cap 2 nhieu quá, ta đánh không lại

Két ——

Vệ Chấn Quốc giống như nghe được tiếng nứt xương, nhưng Zombie Khói độc cũng không phải ăn chay, nó lập tức vươn hai tay ra, lập tức ôm lấy Vệ Chấn Quốc, sau đó há mồm to ra, muốn cắn vào trên cổ Vệ Chấn Quốc.

Vệ Chấn Quốc cảm thấy hai tay của Zombie Khói độc giống như vòng sắt trói chặt chính mình lại.

"AI Bỏ ra cho tai"

Vệ Chấn Quốc sử dụng sức lực toàn thân, cuối cùng thoát khỏi vòng tay của con zombie trước khi nó cắn sau đó đột nhiên đá một đá vào zombie.

Phanh ——

Zombie lập tức bị đá bay

Vệ Chấn Quốc thừa thắng xông lên, ở trong nháy mắt khi zombie rơi xuống đất, hắn chạy tới bên cạnh zombie, sau đó giơ búa lên bổ về phía đầu zombie. Két 一一

Lại thêm một tiếng nứt xương truyền đến.

Vệ Chấn Quốc biết, thêm một búa nữa thì con zombie này sẽ chết!

Nhưng lúc này, con Zombie cấp 2 khác cũng đã đến đây.

Nếu như hắn lại bổ thêm một búa nữa vậy chắc chắn sẽ bị đánh hội đồng!

Trong chớp mắt, Vệ Chấn Quốc lập tức quyết định, riu thứ ba được hắn bổ xuống.

Phốc phốc!

Con zombie này bị bổ nổ đầu và ngừng vùng vẫy ngay lập tức.

Mà lúc này mấy còn Zombie cấp 2 khác đã vây quanh Vệ Chấn Quốc, bọn chúng cùng lúc vung tay, dùng móng vuốt đen như mực kia chụp vào Vệ Chấn Quốc.

Vệ Chấn Quốc ngay cả tinh hạch cũng không có thời gian cạy ra, hắn dựa theo khả năng di chuyển siêu phàm của mình để thoát khỏi công kích của mấy con zombie, nhưng vẫn có công kích của một con Zombie đánh trúng vào trên ngực hắn.

Âm! Vệ Chấn Quốc lập tức bị đánh lui mấy chục mét.

Hắn cúi đầu nhìn vào tấm thép đã biến dạng trên ngực mình một chút, sắc mặt lập †ức có hơi khó coi.

Mặc dù trông hắn không bị thương tích nào, nhưng chỉ có bản thân hắn mới biết được, một tát của con zombie vừa rồi không nhel

Vệ Chấn Quốc cảm thấy, thực lực của những con Zombie cấp 2 này không có mạnh như hắn tưởng tượng và kém hơn nhiều so với Zombie trùm đầu.

Nhưng đây dù sao cũng là Zombie cấp 2, không phải Zombie cấp 1 có thể so sánh được! Chứ đừng nói số lượng lại quá kinh khủng!

Trên cơ bản hắn không có bất kỳ phần thắng nào!

"Ôi ôi..."

Nhìn thấy Zombie Phong Ma bên ngoài càng ngày càng nhiều, thậm chí có một số Zombie Phong Ma còn đánh nhau với những con Zombie Khói độc ... Vệ Chấn Quốc biết, muốn đánh thắng những con zombie này, hiện tại cũng chỉ còn một biện pháp - đó là chờ Vương Đào tỉnh lại!

"Zombie cấp 2 nhiều quá, ta đánh không lại, chống đỡ kéo dài thời gian, chờ Vương Đào tỉnh lại!"

Vệ Chấn Quốc quay đầu nói với mấy người Hướng Hồng Bân.

Mấy người Hướng Hồng Bân cũng đã chết lặng, bọn họ vốn tưởng rằng Vệ Chấn Quốc tỉnh lại là có thể thay đổi cuộc chiến, kết quả không nghĩ tới lại còn có nhiều Zombie cấp 2 như vậy!

Dù Vệ Chấn Quốc liều mạng chính mình bị thương, quả thực đã giải quyết một con Zombie cấp 2, nhưng còn có 10 con Zombie cấp 2 al

"Cũng không dễ chống đỡ a, khói độc phát tán ra từ trên người những con zombie này khiến chúng ta suy yếu, ho khan, thậm chí rất nhiều người đã ho ra máu!"

Hướng Hồng Bân mở miệng nói với giọng bất đắc dĩ.

Vệ Chấn Quốc thực sự không để ý nhiều đến chuyện này, bởi vì những con Zombie Khói độc cấp 1 này không có ảnh hưởng quá lớn với hắn Dị Năng giả cấp 2 này, hắn có thể cảm nhận được thực lực của mình hơi suy yếu một chút, nhưng là rất nhỏ, cũng không ảnh hưởng tới khả năng chiến đấu của hắn, chỉ có khói độc trên người những con Zombie cấp 2 kia mới làm cho hắn hơi không được thoải mái...

Nhưng những người khác thì không giống, những Dị Năng giả giống như Hướng Hồng Bân đều bị suy yếu, những người khác thậm chí khả năng cũng sẽ gặp phải nguy hiểm tính mạng!

Trong lúc Vệ Chấn Quốc đang suy nghĩ thì có hai con Zombie cấp 2 lại đánh tới, những con Zombie cấp 2 còn lại thì lao về phía những người khác.

Hắn nhanh chóng chặn được vài chiêu, sau đó quay đầu lại hỏi:

"Hôm qua Vương Đào bắt đầu thăng cấp lên cấp 2 vào lúc nào?"

"Đại khái khoảng tám giờ tối..."

Hàn Nhị suy nghĩ một lát rồi trả lời.

Hiện tại là hơn sáu giờ, còn hai giờ nữa!

Sau khi Vệ Chấn Quốc tạm thời đánh lui hai con Zombie trước mặt, quay đầu lớn tiếng nói với mọi người:

"Mọi người, chúng ta kiên trì thêm hai giời Chỉ cần kiên trì thêm hai giờ nữa chúng ta sẽ được cứu! Liều chết cũng phải kiên trì thêm hai giờ nữa!"

Nỗi sợ lớn nhất về sự "kiên trì" là không có thời gian chính xác.

Chỉ nói kiên trì không thôi thì cũng vô dụng, bởi vì mọi người sẽ không nhìn thấy được hy vọng, tự nhiên không còn động lực để mà kiên trì, nhưng chỉ cần nói ra thời gian cụ thể, ví dụ như kiên trì 2 giờ là có thể được cứu vậy tự nhiên sẽ có động lực.

Cho dù là một số người đã sức cùng lực tận, nhưng vẫn cưỡng ép giữ vững tinh thần liều chết chiến đấu với những con zombie này.

Dù sao thì bọn họ đã không còn đường luil

"Dùng hết vũ khí có thể dùng được, gọi tất cả những người có thể tham chiến ra, chỉ cầu có thể kiên trì thêm 2 giờI nếu như ngay cả 2 giờ cũng không kiên trì được, vậy chúng ta chỉ có một con đường chết!" Vệ Chấn Quốc lập tức mở miệng nói vào bộ đàm.

"Khu khụ, được!"

Giọng nói của Nhâm Kiệt truyền ra từ bên trong.

Đây là thời khắc sinh tử tôn vong của căn cứ Thủy Trạch, ai cũng không chạy thoát được, bọn họ không thể giữ lại sức lực, chỉ có thể tử chiến đến cùng!

Chẳng mấy chốc, một đám người đi ra từ trong tòa nhà phức hợp.

Có nam có nữ, có trẻ có già, bọn họ câm vũ khí tự chế của riêng mình, trên nét mặt sợ hãi lại để lộ ra một loại kiên trì.

Nhâm Kiệt cầm một khẩu súng lục đi ở phía trước nhất, Lưu Hà đeo ba lô theo sát đẳng sau.

Cao Hoa trong tay cầm hai cái rìu, đi ở đằng sau Đinh Vũ Cầm một bước, trên mặt hắn lộ ra vẻ dứt khoát nói:

"Đại tẩu ngươi yên tâm, cái mạng này của ta là đại ca cho, dù có chết ta cũng sẽ bảo vệ ngươi!"

"Cảm ơn..." Đinh Vũ Cầm có chút khẩn trương, nhưng cô không có lùi bước.

Lê Thu Du, Hoắc Tử Di và một đám phụ nữ đều một mặt sợ hãi đi theo sau lưng Đinh Vũ Cầm.

Nhâm Kiệt yêu cầu những người phụ nữ này tuân theo mệnh lệnh của Đinh Vũ Cầm.

Các cô không phải là lực lượng chính trong trận chiến nhưng giúp chuẩn bị đạn dược, vật tư y tế, thuốc ức chế... , nếu có khả năng giết zombie cũng có thể đi giết, nếu không có khả năng vậy thành thành thật thật làm hậu cần.

Vệ Chấn Quốc đã lấy hết mọi thứ từ căn cứ ra, thế này mà không kiên trì được nổi 2 giờ, vậy hắn cũng không còn cách nào.

Về phần kiên trì hơn 2 giờ, đến cùng có thể được cứu hay không, Vệ Chấn Quốc cũng không nghĩ tới, bởi vì hắn cũng cần cho chính mình hy vọng.
Bình Luận (0)
Comment