Chương 313: Các ngươi không có sao chứ?
Chương 313: Các ngươi không có sao chứ?Chương 313: Các ngươi không có sao chứ?
Vợ Dư Vĩ phát sốt nằm trên giường không dậy được sao?
Vậy người phụ nữ tiễn hắn đi ra ngoài vào buổi sáng hôm nay là ai?
"Thuốc sao? Hình như là ta cũng có..."
Mập mạp thật thà chỉ vào một cái túi da rắn trong đó.
Hắn còn chưa có nói cho, Dư Vĩ đã lập tức chạy tới bới lấy những vật tư mà mập mạp đã sắp xếp.
"Cảm ơn, cảm ơn! Ta đang lo không có thuốc đây! Thật vô cùng cảm kích! Sau này mập map ngươi có việc gì cân cứ bảo, lão Dư ta gọi cái là đến!"
Mà lạ là rõ ràng nói không còn thuốc hạ sốt, kết quả trực tiếp lấy luôn hai bộ thiết bị y tế gia đình, chỉ để lại cho mập mạp bộ cuối cùng.
"Ừm.."
Mập mạp không ngăn cản, chỉ lo gãi đầu cười ngây ngô. Lý Nghĩa tron tròn mắt, thân hộ mệnh của doanh trại bọn họ lại dễ nói chuyện như vậy sao? Hắn mới tới doanh trại không được bao lâu, chưa quen với nơi này cho lắm, thần hộ mệnh này có khác biệt rất lớn trong tưởng tượng của hắn a...
Đối với hành vi vô sỉ của hai tên đồng bạn này, người trẻ tuổi biểu thị ra sự khinh bỉ mãnh liệt, đây không phải là đang lừa gạt người hiền lành sao! Hắn cảm thấy xấu hổ khi làm bạn với đối phương!
Lúc này, Điền Bằng đột nhiên quay đầu nhìn về phía người trẻ tuổi:
"Tiểu Lý, không phải hôm nay ngươi chưa ăn một bữa cơm nào hay sao? Ngươi còn nói ngươi không chịu đói được, chỗ mập mạp này vừa đúng có một ít thức ăn nhanh, ngươi có muốn ăn không?"
"A2?"
Lý Nghĩa sửng sốt một chút.
Bọn họ vừa ăn trước khi đi tìm mập mạp al Hơn nữa trong ba lô của hắn vẫn còn một chiếc bánh mì trắng nướng chưa ăn hết đêm qua... "Tiểu Lý, ngươi, ngươi ăn đi."
Mập mạp chỉ vào đồ ăn nói, hắn nói chuyện có hơi lắp bắp.
"Ta...
Lý Nghĩa há to miệng, trong lúc nhất thời không biết nên nói thế nào cho phải.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì! Nhanh tới đây al Ngươi cũng không thể phụ lòng tốt của mập mạp al
Điền Bằng vay tay với Tiểu Lý.
Tiểu Lý muốn từ chối, này dù sao cũng là vật tư của mập mạp, bọn họ dùng những lý do này ra để lừa gạt vật tư của mập mạp, vậy có khác trộm cướp chỗ nào đâu?
Tuy nhiên lời từ chối thế nào cũng không nói ra khỏi miệng được, đặc biệt là sau khi nhìn thấy ánh mắt chân thành của mập mạp, Tiểu Lý vô thức cúi đầu, sắc mặt hơi đỏ đi về phía trước hai bước.
Khi hắn lấy lại tinh thần thì đã đi tới bên cạnh Điền Bằng.
"Cầm lấy đi, đây đều là ý tốt của mập mạp, ngươi cũng đừng khách khít"
Điền Bằng lập tức nhét một túi chứa đồ ăn vào trong tay của Lý Nghĩa.
".. Dạ.
Lý Nghĩa cúi đầu dạ một tiếng.
Đúng vậy, đây là ý tốt của mập mạp, mập mạp đưa đồ cho hắn, nếu như từ chối chẳng phải sẽ khiến mập mạp cảm thấy khó xử Sao...
"Hắc hắc..."
Nhìn thấy ba người đi lựa chọn vật tư của chính mình, mập mạp cũng không cảm thấy chút không vui nào mà ngược lại cười có hơi ngốc nghếch.
Một lát sau, ba lô của ba người đều căng phồng, mà vật tư của mập mạp mặc dù trong vẫn rất nhiều, nhưng những thứ có giá trị đều đã bị chọn lấy đi, giá trị hiện tại ít nhất cũng giảm đi một nửa.
Lý Nghĩa vẫn còn hơi đỏ mặt, có hơi không dám nhìn thẳng vào mập mạp, nhưng người đàn ông trung niên và người đàn ông mặc đồ rằn ri lại tự nhiên hơn nhiều, bọn họ một trái một phải đứng cạnh bên người mập mạp, nói chuyện vui vẻ với mập mạp.
Nhưng chỉ có bọn họ mới là người nói còn mập mạp thì đang lắng nghe. Khoảng hai giờ chiều, ba người đều đã nghỉ ngơi tốt rồi, chuẩn bị trở về doanh trại.
Những ngày trời mưa như thế này, ngoài trời sắc trời đã tối rôi, nếu như không về thì có khả năng sẽ không về được.
Mập mạp đi ở trước nhất mở đường, ba người Dư Vĩ đi theo sau lưng mập mạp.
Không bao lâu sau, có vài còn zombie đi tới dưới trời mưa, tuy nhiên bởi vì tiếng mưa rơi quá lớn, zombie cũng không phát hiện được bọn họ.
Mập mạp cầm một cái búa sừng dê lập tức đi tới, một búa đập vào đầu zombie.
Phốc phốc!
Con zombie thứ nhất còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh nát đầu.
Mập mạp tiếp tục làm theo cách tương tự, mấy búa xuống, những con zombie còn lại đều bị đánh nát đầu một cách dễ dàng.
Ba người đứng đằng sau nhìn thấy cảnh này thì đều hâm mộ.
Bọn họ đã có thể đi ra ngoài để tìm kiếm vật tư, vậy dĩ nhiên cũng có thể giết chết zombie, nhưng không làm được tới nhẹ nhàng như mập mạp. "Có mập map ở đây, đúng là không giống aI Cảm giác rất an toàn!"
Dư Vĩ khen ngợi.
"Đúng vậy al"
Điền Bằng cũng gật đầu khen ngợi.
Lý Nghĩa đột nhiên nhỏ giọng hỏi:
"Vậy tại sao chúng ta không cùng mập mạp ra ngoài vơ vét vật tư a? Đi cùng với hắn an toàn hơn rất nhiều..."
Nghe được điều này, Dư Vĩ và Điền Bằng đều sửng sốt một chút, sau đó thần sắc có hơi cổ quái mà nhìn vào Lý Nghĩa.
"Đi cùng với hắn sao? Đương nhiên không được ... về sau ngươi sẽ biết..."
Hai người không có nhiều lời.
Lý Nghĩa có hơi không hiểu ra sao cả, nhưng bây giờ cũng không phải thời điểm để hỏi chuyện này.
Ba người cẩn thận từng li từng tí đi theo mập mạp đi về phía doanh trại, đột nhiên, bọn họ nghe được tiếng một cánh cửa sổ vỡ nát, sau đó thì thấy một cái bóng đen rất lớn hiện ra từ cơn mưa lớn và lao về phía bọn hol Ba người còn chưa kịp phản ứng thì phát hiện bóng dáng mập mạp đột nhiên ngăn ở trước mặt mình.
Âm!
Mập mạp lập tức bị đâm bay, va vào bên trong một tòa nhà đổ nát, không biết sống chết, bóng đen đâm bay mập mạp kia lập tức đi vào theo.
Lúc này mọi người mới nhìn thấy rõ, hóa ra đâm bay mập mạp chính là một con Zombie Trùng Phong nửa người to conl
Lập tức, ba người có chút lo lắng, lại có chút kích động!
Đây là con Zombie tinh anh, giết nó sẽ có được tinh hạch! Mà dung hợp tinh hạch thì có thể trở thành Dị Năng giả!
Nếu như có thể trở thành Dị Năng giả, vậy chắc chắn là người có địa vị cao trong doanh trại! Dù sao doanh trại bọn họ cũng không có mấy người là Dị Năng giả.
Nếu như không có mập mạp ở đây, ba người bọn họ tự nhiên là có thể chạy được càng xa càng tốt, nhưng bây giờ có mập mạp ở đây, bọn họ cũng có chút động tâm, bởi vì mập mạp chính là một tên Dị Năng giải Tuy nhiên vừa roi mập mạp đã ngăn cản giúp bọn họ, sẽ không chết chứ?
Ba người không dám đi tới, đều tìm chỗ để trốn.
Hơn mười giây sau, chỉ thấy một bóng người đột nhiên bay ra, ngã lăn trên mặt đất.
Ba người còn tưởng rằng đó là mập mạp, bọn họ đều đã sẵn sàng chuẩn bị chạy trốn, nhưng không nghĩ tới, bị bay ra và ngã lăn trên mặt đất lại là con Zombie Trùng Phong kial
Sau đó, mập mạp lau vết máu tươi nơi khóe miệng, đi ra từ trong tòa nhà đổ nát, hắn cẩn thận nhìn chằm chằm vào Zombie Trùng Phong, sau đó lớn tiếng hỏi:
"Các ngươi, các ngươi không có sao chứ?"