Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 329 - Chương 329: Cái Quỷ Gì Vậy!

Chương 329: Cái quỷ gì vậy! Chương 329: Cái quỷ gì vậy!Chương 329: Cái quỷ gì vậy!

Thế là Vương Đào lập tức nói:

“Chúng ta đi cùng nhau."

Đây là lần đầu tiên Vương Đào nhìn thấy loại zombie không tấn công con người, hắn rất muốn biết con zombie này đến cùng là có tình huống như thế nào.

"Được!"

Vương Đào và Giang Thi Tuyết rời khỏi phòng sau khi chuẩn bị một phen.

Vừa ra khỏi cửa, các loại tiếng gào thét khiếp người truyền tới một cách rõ ràng, có không ít tiếng gào thét giống như thể vang lên ở bên tai, khiến cho người ta tê cả da đầu.

Hai mắt Vương Đào dần dần phát ra ánh sáng xanh, màn đêm tối dân dần giống như ban ngày, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, đối mặt với ánh mắt màu đỏ ngầu kia của Giang Thi Tuyết.

Có thể thấy khuôn mặt nhỏ của Giang Thi Tuyết rất vui vẻ, mỗi khi đôi mắt của Vương Đào tỏa sáng giống cô, cô đều sẽ rất vui vẻ. "Tiểu Tuyết ngươi dẫn đương đi."

"Được." Giang Thi Tuyết ngửi một cái, sau đó chỉ về phía một cái phương hướng nói "Nó ở phía này!"

"Chúng ta di

Cho Giang Thi Tuyết dẫn đường, Vương Đòa thi theo đằng sau cô.

Ban đêm có rất nhiều zombie, Vương Đào không để cho Giang Thi Tuyết đi quá nhanh, nếu như kinh đống đến quá nhiều zombie, vậy chẳng những có thể sẽ rơi vào nguy hiểm mà còn có thể đánh cỏ động rắn.

Đáng tiếc Dược tề An Nấp có thể giúp tránh né zombie lại không còn, không phải vậy Vương Đào chắc chắn sẽ tiêm cho mình một mũi.

Về phần Giang Thi Tuyết không biết có phải nguyên nhân từng biến thành zombie hay không, trên người cô ta mang theo một số tác dụng che dấu, chỉ cần cô không đến quá gần zombie, zombie sẽ không thể cảm nhận được cô ấy.

Hai người thế nhưng là đi mất hai mươi phút, Giang Thi Tuyết mới dừng bước lại.

"Là ở chỗ này!" Theo ánh mắt Giang Thi Tuyết mà nhìn, Vương Đào liếc mắt là thấy được con Zombie mụn mủ màu xanh lục ban ngày kia, lúc này, máu của nó đã khôi phục đầy.

"Hả? Nó đang làm gì vậy?"

Vương Đào hơi nghi hoặc một chút.

Chỉ thấy con Zombie mụn mủ kia đang nằm rạp trên mặt đất, gặm ăn một bộ thi thể.

Vương Đào nhìn thấy rất rõ ràng, bộ thi thể đó không phải của con người mà là Zombiel

Zombie mụn mủ này ăn zombie khác?

Xung quanh có mấy con Zombie bình thường, bọn chúng giống như là không nhìn thấy Zombie mụn mủ đi ngang qua vậy, Zombie mụn mủ cũng không có nhìn chúng nó, tiếp tục chuyên tâm vào việc ăn thức ăn của mình.

Nhìn thấy vậy, Vương Đào nhíu mày.

Nếu như Zombie mụn mủ này ăn những con zombie khác, vậy những zombie khác không tấn công nó? Hơn nữa Zombie mụn mủ sẽ không tấn công những Zombie bình thường kia?

Nhìn Zombie mụn mủ gặm ăn cỗ thi thể mục nát kia, Vương Đào đột nhiên nhíu mày.

"Gia hỏa này, sẽ không phải là ăn loại mục nát chứ?"

Bộ thi thể zombie trên mặt đất trông như đã chết từ lâu rồi, chắc hẳn không phải do Zombie mụn mủ giết chết ...

Tuy nhiên không cần biết nó ăn cái gì, thanh máu trên đầu của nó là màu đỏ, vậy là loại đối địch với con người, Vương Đào không có khả năng buông tha nó!

"Chuẩn bị đánh lén nó!"

Ban ngày không thể giết chết con zombie này, Vương Đào cũng đã suy nghĩ lại, hắn cảm thấy mình nên nghĩ biện pháp nhốt con zombie này lại, sau đó lại đi xử lý nó, con zombie này mặc dù có phòng ngự cao, nhưng không có lực lượng đánh trả gì, chỉ cần có thể nhốt nó lại, mài cũng có thể mài chết được nói

Vương Đào tạm thời không có xích sắt hay lưới sắt, nhưng cũng không nhất thiết phải dùng những thứ này để nhốt nó lại - trước đó khi chiến đấu với Zombie mụn mủ này, Vương Đào phát hiện có thể đánh cho nó choáng váng! Cho nên Vương Đào cam thấy, chỉ cần có thể luôn để cho con Zombie mụn mủ này ở vào trạng thái choáng váng, vậy thì tương đương với việc nhốt nó lại.

Mà cách thức để cho nó choáng váng, vậy dĩ nhiên là một mực đánh vào đầu!

Lần này Vương Đào không cầm rìu chữa cháy mà là cầm búa sừng dê, hắn cảm thấy dùng búa tương đối phù hợp khi đối phó với những sinh vật có phòng thủ cao.

Vương Đào và Giang Thi Tuyết từ từ di chuyển về phía Zombie mụn mủ, và sau khi đến gần nhất có thể, trốn ở đằng sau một đống đổ nát.

Vương Đào hít sâu một hơi.

"Xông lên!"

Sưu ——

Ở dưới tình huống Vương Đào không kích hoạt Trùng Phong, tốc độ của Giang Thi Tuyết nhanh hơn so với Vương Đào, cô lập tức lao tới bên cạnh Zombie mụn mủ.

Âm!

Sau đó một quyền hung hăng đập vào trên đầu của Zombie mụn mủ, Zombie mụn mủ còn không kịp phản ứng, trong nháy mắt ngã úp sap xuống đất.

Mà sau khi Vương Đào nhìn thấy con số sát thương do Giang Thi Tuyết tạo ra, lập tức mở to hai mắt mà nhìn, không phải quá thấp mà là quá caol

[3284]

[16717/20000]

Một quyền này của Giang Thi Tuyết vậy mà đánh nó hơn ba ngàn sát thương!

Ở vào ban ngày, một quyền của Giang Thi Tuyết chỉ có thể đánh được khoảng năm mươi, so với hơn ba ngàn, sát thương chênh lệch tới gấp mấy chục lần al

Chẳng lẽ không phải cùng một con zombie? Hay là nói phòng ngự của con zombie này là một loại siêu năng lực, vào lúc này nó không có mở ra? Lại hay là loại zombie này sẽ có biến hóa khác nhau giữa ngày và đêm?

Vương Đào không hiểu, nhưng động tác của hắn cũng không có ngừng.

Thời điểm Giang Thi Tuyết đánh bay Zombie mụn mủ, Vương Đào sớm đã dự đoán vị trí Zombie mụn mủ bay đi và rơi xuống đất. Vương Đào giơ búa lên.

Bụp!

[1723]

[14994/20000]

Một búa này của Vương Đào lập tức đập nó mất gần một ngàn tám máu, so sánh với tổn thương do hắn tạo ra vào ban ngày, tăng lên tới mấy trăm lần!

Đồng thời, Zombie mụn mủ còn rơi vào trong trạng thái choáng váng.

Lúc này Giang Thi Tuyết lại lao tới.

Bụp!

[3522]

[11472/20000]

Lại là con số sát thương hơn ba ngàn!

Zombie mụn mủ chỉ còn thừa lại một nửa máu, nó lại rơi vào trạng thái choáng váng.

Vương Đào kích động, lại thêm mấy lần nữa là có thể giết chết được nó!

Bụp!

Vương Đào lại vung một búa về phía đầu Zombie mụn mủ.

[-1782] [9590/20000]

Lại là hơn một ngàn sát thương, thanh máu Zombie mụn mủ giảm xuống dưới 50% ngay lập tức.

Nhưng vào lúc này, Vương Đào và Giang Thi Tuyết giống như cảm ứng được cái gì, đột nhiên quay đầu lại.

Chỉ thấy xuất hiện một số rung chuyển trên bãi cỏ cách đó không xa.

Sau đó, sưu ——

Một bóng người màu đỏ đột nhiên nhảy ra khỏi bãi cỏ, Vương Đào thậm chí ngay cả thanh máu cũng còn chưa nhìn thấy rõ thì đối phương đã trực tiếp nhảy tới trước mặt hắn!

Âm!

Tuy nhiên ngay vào thời điểm cái bóng người màu đỏ này sắp bổ nhào vào trên người Vương Đào, Giang Thi Tuyết hành động sau nhưng đến trước, lập tức dùng đầu đâm vào trên người bóng người màu đỏ, đâm bay nó.

"Rống —_—"

Bóng người lộn nhào, gào thét một tiếng rồi đứng dậy. Vương Đào cuối cùng cũng nhìn thấy rõ toàn cảnh của nó.

"Cái quỷ gì vậy!"

Toàn thân nó có làn da trắng bệch, không thấy có bất kỳ lông hay tóc nào, một lượng lớn máu đỏ chảy ra từ cơ thể, xương sườn nhô ra ngoài, móng tay thon dài, miệng thì kiểu miệng thỏ nhưng có ba nhánh ... trong ánh mắt trắng bệch kia có con ngươi màu đen rất nhỏ, nó đang nhìn chằm chặp vào Vương Đào, tàn nhẫn, bạo ngược.
Bình Luận (0)
Comment