Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 358 - Chuong 358: Nguoi Lay Cai Gi Ra De Trao Đổi?

Chuong 358: Nguoi lay cai gi ra de trao đổi? Chuong 358: Nguoi lay cai gi ra de trao đổi?Chuong 358: Nguoi lay cai gi ra de trao đổi?

Bàn tay nhỏ nhắn của Dương Trường Hồng rất mềm mại, nhưng rõ ràng trên đó có rất nhiều vết chai.

[HP: 6230/6400]

[MP: 2090/3200]

[Đẳng cấp: Cấp 2]

[Tạp chất trong cơ thể: 21%]

Sáu ngàn máu, ba ngàn năng lượng, cô ta là lão bản của đám người này, cũng là Dị Năng giả mạnh nhất trong số bọn họ.

"Vương Đào."

Vương Đào buông tay ra, tự giới thiệu.

"Chào Vương tiên sinh, xin lỗi vì sự hiểu lầm vừa rồi, là ta không biết cách quản giáo, ta sẽ trừng phạt hắn sau, mong rằng ngươi bỏ qua cho."

Biểu hiện của Dương Trường Hồng rất khách khí.

Điều này làm cho những người khác có hơi không hiểu cho lắm, lão bản bọn họ khách khí như vậy từ lúc nào vậy?

Chẳng lẽ, lão bản coi trọng người đàn ông to con đó?

Khoan hãy nói, tướng mạo người đàn ông to con này cũng không tệ, đáng người lại rất bùng nổ, cảm thấy rất an toàn trong ngày tận thế...

Nghĩ đến đây, không ít người trừng mắt nhìn Vương Đào.

Suy cho cùng, một người phụ nữ xinh đẹp và mạnh mẽ như lão bản đã trở thành người tình trong mộng của rất nhiều người, bọn họ đều không hy vọng lão bản mình lại tiện nghi cho người ngoài.

Vương Đào rõ ràng có thể cảm nhận được, đám người này trước đó còn không có địch ý lớn như vậy đối với hắn, nhưng từ sau khi Dương Trường Hồng đi tới chào hỏi, địch ý này rõ ràng lớn hơn rất nhiều.

Phụ nữ quả thực là sinh vật rắc rối.

"Ngươi còn có chuyện gì không?”

Vương Đào nhìn vào cô ta và hỏi.

Dương Trường Hồng này hiển nhiên có chuyện muốn nói, nếu không sẽ chiến đấu hoặc rời đi, đây là ngày tận thế, không có thời gian nói chuyện gia đình.

Dương Trường Hồng nhìn Vương Đào một cách quyến rũ, sau đó cô nhìn thoáng qua hòm tiếp tế rỗng tuếch bên cạnh Vương Đào và nói:

"Vương tiên sinh nếu như không ngại mà nói, có thể nói một chút bên trong hòm tiếp tế này đến cùng có cái gì không? Nếu như có đúng thứ mà chúng ta cần, ta có thể lấy những thứ khác tới trao đổi, không biết Vương tiên sinh cảm thấy như thế nào?"

Sắc mặt Vương Đào lộ ra vẻ không ngoài ý muốn, dù sao từ bê ngoài nhìn vào, thứ đáng giá để cho người ta nghĩ tới chính là hòm tiếp tế này, thế là hắn lập tức hỏi:

"Ngươi lấy cái gì ra để trao đổi?"

"Đồ ăn, vũ khí, xe ... đều được, nhưng điều kiện tiên quyết là đồ vật trong hòm tiếp tế phải đáng cái giá này."

Dương Trường Hồng lộ ra mười phần tự tin.

Vương Đào nhíu mày lại, hóa ra còn là một phú bà?

Hắn quay đầu đưa mắt nhìn Từ Tiểu Quân. "Đưa cho Dương nữ sĩ xem."

"Được!"

Từ Tiểu Quân lấy Thiết bị hợp thành tỉnh hạch vừa mới đóng gói lấy ra.

"Ừm?"

Dương Trường Hồng nhíu mày, thứ này ... cô ta không biết.

"Thật có lỗi, thứ này, chúng ta không cần, quấy rầy rồi."

Dương Trường Hồng lắc đầu, cô ta hiện tại thiếu nhất chính là thuốc ức chế, những thứ khác đều có thể có có thể không, chỉ cso thuốc ức chế là nhất định phải có.

Dương Trường Hồng nói xong quay đầu bước đi, tuyệt không dây dưa dài dòng, vẻ nhiệt tình trên mặt vừa rồi cũng không còn nữa.

Điều này khiến Vương Đào có chút mộng bức, người phụ nữ này thực tế đến vậy sao? Cô ấy thậm chí còn không hỏi đó là loại thiết bị gì?

Tuy nhiên, có một điều ở Dương Trường Hồng mà Vương Đào đánh giá cao hơn, đó chính là cô ta cũng không có động thủ đối với ba người hắn. Dù sao nhìn ở mặt ngoài, bọn họ có mười mấy người, đối phó với ba người Vương Đào chắc là sẽ rất dễ.

Không cần biết cô ta có chỗ kiêng ky gì cũng được, hay là cô ta có điểm mấu chốt nào cũng được, dù sao cô ta thực sự không động thủ, cũng không có ý định động thủ.

Nhìn thấy Dương Trường Hồng dẫn theo một đám người muốn rời đi, không có chút ý định giao lưu với Vương Đào chút nào, Vương Đào lập tức nói với Từ Tiểu Quân:

"Tiểu Quân, thu hồi Thiết bị hợp thành tinh hạch lại, chúng ta đi."

"Vâng.

Từ Tiểu Quân lập tức bọc thiết bị lại một lần nữa.

Mà Dương Trường Hồng vừa mở cửa xe, định lên xe thì đột nhiên bước chân dừng lại, sau một giây đồng hồ, cô ta quay người, với nụ cười ấm áp và rạng rỡ trên khuôn mặt.

"Vương tiên sinh, ta đột nhiên nhớ tới, ta còn chưa hỏi tên của thiết bị đó? Thuận tiện nói cho ta biết một chút được không?"

"Thiết bị hợp thành tinh hạch sao, đây là một thiết bị nhỏ thông qua hợp thành tinh hach loai bo tac dung phu ben trong tinh hạch đi mà thôi. Tuy nhiên chỉ có tác dụng với Tỉnh hạch cấp 1."

Vương Đào mở miệng nói với vẻ mặt không thèm để ý tới.

"Loại bỏ tác dụng phụ!"

Dương Trường Hồng còn chưa lên tiếng, những người sống sót khác nghe thấy như vậy thì đều mở to hai mắt mà nhìn.

"Tác dụng phụ mà cũng có thể loại bỏ được? Thật hay giả?"

"Đã tận thế rồi, công nghệ khoa học còn tiên tiến như vậy sao?"

"Không phải lừa người đó chứ?"

Những người sống sót nhỏ giọng trao đổi với nhau.

Dương Trường Hồng hít sâu một hơi, sau đó nói với vẻ mặt nghiêm túc:

"Nếu như thiết bị đó đúng như Vương tiên sinh nói, vậy ta muốn, Vương tiên sinh muốn cái gì cứ việc nói."

Nhìn vào một bộ dáng vẻ 'ta không thiếu tiền của Dương Trường Hồng, trên mặt Vương Đào lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

"Dương nữ sĩ, ta cũng không có nói sẽ giao dịch với ngươi phải không?”

Dương Trường Hồng cẩn thận nhớ lại một chút, còn giống như thật sự là như vậy - cô ta muốn biết đây là thứ gì, Vương Đào cho cô xem, Vương Đào hỏi một chút cô có thứ gì, cô cũng đã nói, từ đầu đến cuối Vương Đào cũng không có nói muốn giao dịch với cô ta về thiết bị này.

Dù sao dựa theo lời nói của Vương Đào, đây là một bộ thiết bị có thể loại bỏ tác dụng phụ của tinh hạch, trong nhiều trường hợp, giá trị của thiết bị này cao hơn nhiều so với thuốc ức chết

Vương Đào không trao đổi với cô cũng là chuyện rất bình thường, nhưng đây là chuyện mà Dương Trường Hồng không thể chấp nhận.

Nếu như cô không biết thứ đồ tốt này xem như thôi, nhưng bây giờ đã biết thì nhất định phải có được!

Nếu cô có thứ này, chưa kể tạo ra lượng lớn Dị Năng giả, nhưng nhất định sẽ tăng sức mạnh cho người của cô!

"Vương tiên sinh, trong thiên hạ không có giao dịch nào mà không làm được, đơn giản là giá cả không trả đúng chỗ ..."

Dương Trường Hồng quan sát ba người Vương Đào một chút.

Một anh chàng to lớn, một anh chàng to béo, một cô gái núp sau anh chàng to béo ngay cả mặt cũng không nhìn thấy, cộng thêm hành lý chẳng có bao nhiêu...

Dương Trường Hồng lập tức nắm bắt tâm lý, cô ta chỉ vào một chiếc xe trong đội xe của mình nói:

"Ngươi có muốn đổi thiết bị hợp thành tinh hạch lấy một chiếc xe bán tải lương thực lấy không?"

Đó là một chiếc xe bán tải, bên trong thùng xe chứa đầy bao tải, trong bao tải giống như là gạo.

Một chiếc xe lương thực này cho dù là người có sức ăn lớn cũng có thể ăn được lâu, đối với người thiếu lương thực mà nói, cái giá tiền này không thấp.
Bình Luận (0)
Comment