Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 405 - Chương 405: Đã Sắp Đến Rồi Sao?

Chương 405: Đã sắp đến rồi sao? Chương 405: Đã sắp đến rồi sao?Chương 405: Đã sắp đến rồi sao?

Tuy nhiên bất kể nói như thế nào, thanh máu của Giang Thi Tuyết cũng đã tăng lên tới 29999. hiện tại là trợ thủ mạnh nhất của Vương Đào, để thực lực của đội ngũ nhỏ này của Vương Đào được tăng cường lần nữa, thậm chí Vương Đào còn cảm thấy, một mình cô ta chắc là có thể đối phó được với một con Dạ Ma cấp 3! Tuy nhiên loại chuyện này không cần thiết phải đi thử, dù sao có thể đánh nhóm thì cần gì phải đi đánh một mình đây?

Hôm sau khi trời vừa sáng, tất cả mọi người trong đoàn xe chờ xuất phát, theo Dương Trường Hồng ra lệnh một tiếng, mọi người tiến về thành phố Tử Kinh một lần nữa.

Hai lần chạy thoát thân trước đó đã để cho đoàn xe hơi chệch một chút phương hướng, nhưng phương hướng tổng thể là không sai, một mực chạy về phía tây.

Sau khi Dương Trường Hồng và Vương Đào nhìn vào bản đồ hơi điều chỉnh một chút, chẳng mấy chốc đã quy hoạch ra tuyến đường mới. Lần này không gặp phải nguy hiểm lớn nào, thi thoảng gặp phải một số con zombie, đều được đám người Dương Trường Hồng giải quyết hết, nếu như gặp phải tình huống tương đối khó giải quyết sẽ để cho Từ Tiểu Quân xông pha.

Tuy nhiên, đoàn xe đã gặp một số đợt máy bay thả hòm tiếp tế trong vài ngày qual

Đây là điều mà Vương Đào không nghĩ tới, thả hòm tiếp tế trước kia đâu đó khoảng một tháng một lần, tại sao gân đây lại cảm thấy thả hòm tiếp tế ngày càng thường xuyên hơn?

Có mấy lần máy bay vận tải không bay ngang qua trên đầu Vương Đào, Vương Đào thử liên hệ mấy lần nhưng đều không liên hệ được.

Về phần hòm tiếp tế, ngược lại cũng nhặt được hai cái, bên trong là dược phẩm và đồ ăn, mặc dù không có thuốc ức chế và bộ xương ngoài cơ học (Kiểu cánh tay người máy), nhưng cũng xem như là được.

"A2? Lại thả hòm tiếp tế nữa!"

Hôm nay, Vương Đào đột nhiên ngẩng đầu lên, hắn nghe được tiếng máy bay! Một lát sau, quả nhiên có một chiếc máy bay xuất hiện ở trên bầu trời, hơn nữa trông hướng của chiếc máy bay này giống như sẽ bay qua chỗ của bọn hol

"Máy bay thả dù đến rồi!"

Dương Trường Hồng cũng phát hiện, cô lập tức thông báo vào trong bộ đàm trong xe.

Nhìn thấy máy bay cách đoàn xe càng ngày càng gần, tất cả mọi người một mặt chờ mong.

Lần trước lúc máy bay vận tải bay qua trên đầu bọn họ ném ra năm cái hòm tiếp tế, hiện tại không cầu năm hòm, dù chỉ có thể ném ra một hòm cũng đủ rồi!

Vương Đào lấy bộ đàm quân dụng ra, bắt đầu thử liên hệ với phi công.

"Chào ngươi, ta là người sống sót Vương Đào, ta ở ngay bên dưới các ngươi!"

"Chào ngươi, ta là người sống sót Vương Đào, ta ở ngay bên dưới các ngươi!"

"Tư tư... Tư tư...

Bên trong bộ đàm là âm thanh nhiễu, Vương Đào cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, lần trước thời điểm máy bay vừa đúng bay đến trên đầu thì mới liên hệ được, bây giờ khoảng cách còn xa, tuy nhiên Vương Đào vẫn liên tục thử liên hệ.

Khi máy bay chậm rãi bay tới trên đầu của mọi người, cuối cùng, bên trong bộ đàm cũng có trả lời!

"Tư tư ... Vương Đào ... ta biết ngươi ... ta là La..."

Nghe được giọng nói khàn khàn bên trong bộ đàm, hai mắt Vương Đào lập tức sáng lên.

"La thượng tá? Trùng hợp như vậy, lại là ngươi!"

Hắn không nghĩ tới, vẫn là La Quốc Trung, trừ khi còn có một tên phi công họ La nào khác.

"Tư tư... là ta ... hòm tiếp tế ... không còn ... thật xin lỗi ... tư tư..."

Đối phương vậy mà nói lời xin lỗi với Vương Đào, chỉ là giọng nói có hơi lạnh lùng.

"Ném hết hòm tiếp tế rồi sao? Không sao, chúng ta tạm thời cũng không quá thiếu vật †ư... Vương Đào lập tức nói lời giải thích, có hòm tiếp tế hay không cũng không sao cả, nhưng chỉ cần có thể tạo dựng được mối quan hệ với vị La thượng tá này là được, sau này chắc chắn sẽ có càng nhiều hòm tiếp tế hơn.

"Vậy thì... tư tư ... được...

Nhìn vào chiếc máy bay đã bay qua đỉnh đầu, sắp bay xa, Vương Đào vội vàng nói:

"Chẳng mấy chốc ta sẽ đi tới căn cứ quân sự, gặp tức là có duyên, đến lúc đó mời ngươi uống rượu!"

"Tư tư... Tư tư...

Đối phương chưa trả lời, máy bay đã bay xa.

"Ai, đáng tiếc, lần này không có hòm tiếp tế ... đi thôi đi thôi!"

Bên trong bộ đàm xe vang lên giọng nói có hơi tiếc nuối của Dương Trường Hồng.

Mọi người tiếp tục lên đường.

Tối hôm đó, thời điểm Vương Đào ở lúc nghiên cứu xem hơn hai vạn năng lượng đặc thù này của mình thì nên sử dụng như thế nào, giọng nói của Dương Trường Hồng lại truyền đến từ bên trong bộ đàm xe. "Vương Đào, sắp đến nội thành của thành phố Tử Kinh!"

"Ừm? Đã sắp đến rồi sao?"

Vương Đào ngẩng đầu lên, có thể nhìn thấy dọc đường càng ngày càng nhiều nhà ở, con đường cũng càng ngày càng rộng rãi, tuy nhiên ô tô bỏ hoang trên đường cũng càng ngày càng nhiều.

Lại nhìn về phía nơi xa, có thể nhìn thấy một số tòa nhà cao tầng.

"Thành phố Tử Kinh, cuối cùng đã tới rồi al

Vương Đào cảm thán một câu, chuyến đi thành phố Tử Kinh lân này muốn chậm hơn nhiều ngày so với dự liệu của hắn, có rất nhiều chuyện xảy ra trong quãng đường này, tuy nhiên còn may đã tới được an toàn.

Đoàn xe dừng lại ở ven đường, Dương Trường Hồng xuống xe, gõ cửa xe của Vương Đào.

"Vương Đào, dự định của ngươi..."

"Lên xe nói đi."

"Được."

Dương Trường Hồng lên xe, nhìn vào khuôn mặt đẹp trai kia của Vương Đào, sắc mặt của nàng hết sức phức tạp và không nỡ.

Dù sao thực lực của Vương Đào mạnh như vậy, cô rất muốn Vương Đào đi cùng đoàn xe của cô, đáng tiếc Vương Đào trước đó đã biểu thị rõ ràng là muốn đi tới căn cứ quân sự, hiện tại đã đi tới thành phố Tử Kinh, xem khi nào Vương Đào sẽ rời đi...

"Ngươi thì sao, các ngươi có tính toán gì?”

Vương Đào hỏi ngược lại.

"Chúng ta định nghỉ ngơi một đêm ở chỗ này, ngày mai đi vào trong thành phố tìm xem có người sống sót nào trong thành phố Tử Kinh hay không rồi hỏi thăm bọn họ một chút tình huống của thành phố Tử Kinh, nếu như có căn cứ người sống sót cỡ lớn thì hỏi một chút xem vị trí cụ thể ở đâu, nếu như là một căn cứ phù hợp, chúng ta định sẽ ở lại chỗ đó, nếu như không phù hợp hoặc là không có căn cứ người sống sót cỡ lớn vậy thì về sau tính tiếp ..."

Dương Trường Hồng nói ra kế hoạch tiếp theo của đám người bọn họ, mặc dù trong giọng nói của cô có hơi phiên muộn, dù sao tình huống trong thành phố Tử Kinh đến cùng là như thế nào thì cô còn chưa hiểu lắm, cũng có khả năng rất lớn để cô đi một chuyến phí công...

Vương Đào gật đầu, sau đó cười nói:

"Chúng ta cũng nghỉ ngơi một đêm, vậy sáng mai chúng ta tách nhau ra đi."

".. Được."

Dương Trường Hồng không nói gì thêm nữa, xuống xe và rời đi.

Cô tìm được một chỗ phù hợp, đoàn xe bắt đầu 'Xây dựng cơ sở tạm thời'.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment