Chương 445: Khế Ước Chỉ nhấn
Chương 445: Khế Ước Chỉ nhấnChương 445: Khế Ước Chỉ nhấn
Nhiếp Tư Nghiên lộ ra có chút hưởng thụ đối với các loại ánh mắt tò mò sợ hãi than xung quanh, cô ta rất thích loại cảm giác trang bức này!
Về phần Vương Đào thì không có quản mọi người mà là nhìn về phía Giang Thi Tuyết trước người mình.
"Chào ngươi, ta cần móng tay của ngươi - không, ta cần nhổ một sợi tóc của ngươi."
Nhân viên kiểm tra ban đầu muốn cắt một chút móng tay của Giang Thi Tuyết, nhưng hắn đột nhiên hơi dừng lại, sau đó thì thay đổi yêu cầu.
"Được rồi."
Khuôn mặt Giang Thi Tuyết không đổi sắc.
Nhân viên kiểm tra nhìn vào mái tóc dài đen nhánh xinh đẹp của Giang Thi Tuyết, ngay lập tức đưa ánh mắt đặt vào trên một sợi tóc chĩa ra ở trên đầu Giang Thi Tuyết.
Hắn không nói hai lời, lập tức nhổ lấy sợi tóc này. Nói là nhổ, thật ra thì hắn căn bản không dùng sức, dựa theo kinh nghiệm nhổ tóc thường xuyên của hắn đến xem, sợi tóc này rõ ràng không có mọc ở trên da đầu Giang Thi Tuyết! Nhưng lúc này hắn lại không ý thức được một chút nào, đồng thời để sợi tóc này vào trên thiết bị một cách rất tự nhiên.
Sau đó hắn nhìn vào thông tin trên thiết bị mở miệng nói:
"Năng lượng cấp 0, tạp chất cấp 0, thông qua...'
Giang Thi Tuyết đi vào một cách thuận lợi.
Những người quan sát cách đó không xa kia đều âm thầm gật đầu.
Cô gái xinh đẹp này quả nhiên là một người bình thường, là bình hoa mà những đại lão kia nuôi.
Mà toàn bộ quá trình này đều ở trong mắt Vương Đào, hắn cảm thấy thật thú vị.
Sợi tóc trên đầu Giang Thi Tuyết đó hiển nhiên không phải là của cô, mà là ở vào thời điểm xếp hàng vừa rồi, Vương Đào âm thầm nhổ ra từ trên đầu của một người bình thường rồi cắm vào trên đầu của Giang Thi Tuyết.
Giang Thi Tuyết trước đó nói với Vương Đào, cô ta nhớ tới nên sử dụng thuộc tính ẩn 'Khế Ước Chi nhãn' của mình như thế nào! Mà Khế Ước Chi nhãn của cô có thể ảnh hưởng thậm chí khống chế nhân viên kiểm tra kial
[Khế Ước Chi nhãn: Nhàn ban đêm, kiểm soát suy nghĩ của người khác ở một mức độ nhất định]
Cho nên dưới sự kiểm soát của Giang Thi Tuyết, nhân viên kiểm tra kia ban đầu là muốn lấy móng tay của Giang Thi Tuyết, sau đó thì đổi thành tóc, hơn nữa còn là trực tiếp lấy sợi tóc đó đi!
Sau khi Giang Thi Tuyết tiến vào, nhân viên kiểm tra này cũng không có bất kỳ phản ứng nào, hắn lấy cái cắt móng tay ra.
"Chào tiên sinh, ta cân một mảnh móng tay của ngươi."
"Đây."
Vương Đào vươn tay.
Chẳng mấy chốc, nhân viên kiểm tra mở miệng lần nữa.
"Năng lượng cấp 2, tạp chất cấp 1, thông qua..."
Vương Đào cũng được đi vào một cách thuận lợi.
Chờ đến khi đám người Vương Đào được tiến vào, những người ở gần đó lập tức xì xào bàn tán.
"Vãi nồi! Đội của bọn họ tổng cộng chỉ có chín người vậy mà có tới tám người đều là Dị Năng giả cấp 2, quá kinh khủng!"
"Đây là Huỳnh Hỏa hội mà Khô Lâu hội đổi tên thành sao? Này so với Khô Lâu hội trước kia còn mạnh hơn nhiều lắm al
"Ở trụ sở bọn họ chắc hẳn là cũng có Dị Năng giả cấp 2 bảo vệ nữa phải không? Khả năng bọn họ có ít nhất mười tên Dị Năng giả cấp 2 đi!"
"Sau này gặp bọn họ cần phải khiêm tốn một chút, dù sao thế lực của chúng ta tổng cộng lại cũng chỉ có hai tên Dị Năng giả cấp 2...
Ở một bên khác.
Nhiếp Tư Nghiên có chút kỳ quái, cô ta nhớ Vương Đào từng nói, nói Giang Thi Tuyết cũng là Dị Năng giả, nhưng làm sao giờ lại trở thành người bình thường rồi? Tuy nhiên đây là chuyện của Vương Đào, cô ta rất hiểu chuyện nên không có hỏi nhiều.
Sau khi mấy người lên xe, có người đặc biệt tới dẫn đường cho bọn họ, căn cứ Tử Kinh đã sắp xếp xong xuôi chỗ ở cho bọn họ.
"Thật to lớn a...
Nhìn vào tình huống trong căn cứ, Nhiếp Tư Nghiên hơi xúc động.
Vương Đào gật gật đầu.
Trụ sở này quả thực rất lớn, nghe nói lúc đó là dựa theo quy mô chứa được tới mười vạn người mà xây dựng.
Tuy nhiên đáng tiếc là chỉ mới hoàn thiện được một nửa, căn cứ còn chưa xây xong thì đã bị chiếm đóng.
Hiện tại mặc dù được kẻ đến sau tiếp quản nhưng không có cách nào xây dựng thêm cơ sở hạ tâng nên cũng chỉ có thể sử dụng cho phù hợp.
Đương nhiên, cho dù chỉ mới hoàn thành được một nửa thì nơi này vẫn là một nơi rất không tệ.
Khắp nơi đều có những tòa nhà, cây xanh, đường sá, sông nhân tạo, quan trọng nhất là có rất nhiều người!
Ở những nơi khác, chỉ có thể thi thoảng mới có thể nhìn thấy được người sống sót, nhưng ở trong nơi này thì trên đường đều là người sống sót!
Mặc dù trước đó có rất nhiều lời đồn rằng, những người sống sót trong căn cứ Tử Kinh đều bị thủ lĩnh của bọn họ áp bức bóc lột, nhưng hiện tại xem ra, áp bức bóc lột chắc chắn sẽ có, nhưng có vẻ không nghiêm trọng như những lời đồn thổi bên ngoài, bởi vì rõ ràng có thể cảm nhận được tình trạng dinh dưỡng của những người may mắn còn sống sót trên đường phố này đều tương đối tốt, muốn tốt hơn nhiều so với những người sống sót ở nơi khác
Vương Đào đoán, những người may mắn còn sống sót này ít nhất được ăn hai bữa cơm trong một ngày.
Trong tình hình tận thế này, có thể bảo đảm cho người bình thường có được một bữa một ngày đã xem như không tệ rồi, có thể bảo đảm một ngày hai bữa cơm thì đây chắc chắn là phúc lợi cao!
Đặc biệt là căn cứ Tử Kinh tự xưng có một van nhan khau nay nen kha an tuong la bon họ có thể quản lý chế độ ăn uống của nhiều người như vậy...
Bỏ ra một chút thời gian, mọi người được đưa tới một nơi giống như trang trại, đây là nơi mà căn cứ Tử Kinh sắp xếp dành để tiếp đãi bọn họ, nơi này rất lớn đủ rộng để chứa những người sống sót khác.
Trên thực tế nơi này vốn là một trang trại.
Thời điểm thành lập căn cứ Tử Kinh, một số khu vực xây dựng được xây bao quanh sau đó xây thành tường thành, điều đó không có nghĩa là bao bọc một không gian mở và sau đó xây dựng nhiều tòa nhà mới trên không gian mở đó, khói lượng công việc quá lớn... trang trại dĩ nhiên chính là được các tòa kiến trúc bao vây lại.
Đoàn xe của Vương Đào vừa đến, lập tức thu hút rất nhiều sự chú ý, Vương Đào và những người khác phải mất hai ngày mới đến nơi nên bọn họ được tính là tới muộn.
Sau khi mấy người Vương Đào cho xe dừng lại thì được nhân viên làm việc ở đó dẫn tới trước quầy lễ tân.
"Nhiếp hội trưởng, xin mời chọn phòng mà ngài muốn ở." Nhân viên làm việc lấy ra một bản vẽ đưa cho Nhiếp Tư Nghiên, dù sao mặt ngoài Nhiếp Tư Nghiên là người cầm đầu.
"Những phòng này thì có gì khác nhau sao?"
Nhiếp Tư Nghiên tò mò hỏi.
"Ở đây có rất nhiều lựa chọn, chẳng hạn như biệt thự, Tứ Hợp viện, phòng đơn, dãy phòng, ký tức xá tập thể..."
"Ở trên có dấu đỏ là chỗ đã có người ở, nếu như nơi mà ngài nhìn trúng đã có phòng ở, vậy ngài có thể trao đổi với người đang ở đó, dựa theo quy định của căn cứ Tử Kinh chúng ta, bên thắng được hưởng quyền ưu tiên..."
Nhiếp Tư Nghiên nhìn vào bản vẽ, ở trên đều là màu đỏ, giống như chỉ có khu ký túc xá tập thể là còn chỗ, hơn nữa chỗ cũng không nhiều lắm ... điều này làm cho sắc mặt Nhiếp Tư Nghiên có hơi khó coi.
Vương Đào ở bên cạnh một mực không lên tiếng thì nhíu mày lại.
Căn cứ Tử Kinh này, thú vị a ... đây là vừa tới đã muốn tách bọn họ?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ