Chuong 448: Ma Van
Chuong 448: Ma VanChuong 448: Ma Van
Nhiếp Tu Nghiên đang định tự mình lên trận.
Cô không biết Mã Văn này như thế nào, nhưng cô cảm thấy mình chắc không có vấn đề, đều là Dị Năng giả cấp 2, ai sợ ai al
Tuy nhiên vào lúc này, Vương Đào lại đột nhiên khế nói:
"Ngươi không đánh thắng được hắn, bảo Từ Tiểu Quân lên đi."
"A2"
Nhiếp Tư Nghiên có chút không hiểu, cô cũng không cảm thấy Mã Văn này mạnh cỡ nào a? Tuy nhiên đây là Vương Đào nói, cô ta tự nhiên tin tưởng.
“Quân ca, vậy ngươi lên đi."
Nhiếp Tư Nghiên rất khách khí nói với Từ Tiểu Quân.
Bản thân nàng chắc chắn sẽ không để cho người của Vương Đào xuất thủ, cô ta cũng không có tư cách này, nhưng nếu như là Vương Đào chủ động để, vậy thì đương nhiên là không thành vấn đề. "Hắc hắc, gọi ta là Tiểu Quân là được."
Từ Tiểu Quân gãi đầu một cái, sau đó đứng dậy.
Hình thể này của hắn vừa đứng ra, loại cảm giác áp bách kia vẫn là rất mạnh.
Đặc biệt là so sánh với Mã Văn của Lôi Đình bang, vậy đơn giản chính là sự khác biệt giữa người lùn và người to lớn.
Đương nhiên, hình thể lớn chỉ có thể đại biểu lực lượng của hắn khả năng tương đối lớn, nhưng thực lực tổng hợp mạnh hay yếu thì còn phải dựa vào nhiều phương diện khác nữa, đặc biệt là khi tất cả mọi người là Dị Năng giả, siêu năng lực quan trọng hơn so với tố chất thân thel
Cho nên hình thể này của Từ Tiểu Quân mặc dù nhìn thì rất đáng sợ, nhưng phần lớn người vẫn cảm thấy Mã Văn có nhiều phần thắng hơn.
Tuy nhiên, Mã Văn lại nhíu mày, bởi vì hắn phát hiện mình không nhìn thấu thực lực của Từ Tiểu Quân này.
Dị Năng giả vừa thăng cấp không bao lâu thì còn chưa quá quen thuộc đối với thực lực của mình, không che giấu được thực lực của mình, cho nên rất dễ bị Dị Năng giả khác cảm nhận được.
Mà giống như Từ Tiểu Quân này, loại Dị Năng giả không thể cảm nhận được thực cụ thể rõ ràng này vậy chắc là đã tiến vào cấp 2 lâu rồi.
Đương nhiên, hắn cũng không sợ.
Dù sao thì hắn cũng là người thăng lên cấp 2 từ lâu rồi aI
"Đến!"
Mã Văn lấy ra một chiếc rìu chữa cháy, chỉ vào Từ Tiểu Quân, bày ra tư thế thể hiện kiểu phong phạm bậc thầy.
Vũ khí rìu chữa cháy này quả thực dùng rất tốt, rất nhiều người sống sót đều thích dùng.
Từ Tiểu Quân cũng tương tự lấy ra một chiếc riu chữa cháy, Vương Đào nói hắn không cần phải cầm rìu lớn kia, đối phó loại người này, rìu chữa cháy đã đủ rồi.
"Ta là Từ Tiểu Quân, một thành viên bình thường của Huỳnh Hỏa hội."
Thấy Mã Văn để cho mình tấn công trước, Từ Tiểu Quân cũng không có khách khí với đối phương, hắn đầu tiên là giới thiệu bản thân mình một phen, sau đó lập tức kích hoạt Trùng Phong.
Sưu ——
Mã Văn căn bản không kịp phản ứng đã thấy trước mắt tối sâm lại, sau đó cảm thấy bản thân mình giống như bị một chiếc xe Ben đâm phải, lập tức cất cánh.
"Mã Văn!"
Hắn mơ hồ cảm thấy đồng bạn mình đang gọi tên mình, nhưng gió quá lớn, nghe không được rõ ràng cho lắm.
Âm!
Mã Văn hung hăng đâm sầm vào một cây đại thụ cách đó không xa, trên cây có không ít lá xanh rớt xuống.
Phốc phốc ——
Mã Văn phun ra một ngụm máu lớn, hắn có hơi khó khăn bò dậy từ dưới đất, một mặt sợ hãi nhìn vào Từ Tiểu Quân.
Không phải hắn chưa từng gặp siêu năng lực Trùng Phong, nhưng nhanh như vậy thì hắn chưa từng thấy!
Tuy nhiên hắn còn chưa kịp nói gì, chỉ thấy Từ Tiểu Quân lại Trùng Phong về phía hắn một lân nữa.
"Đậu xanh!"
Mã Văn thầm mắng một tiếng, tuy nhiên lần này hơi có chút chuẩn bị.
Hắn lập tức khỏi động siêu năng lực của mình, chỉ thấy da của hắn đột nhiên biến thành màu đen.
"Mình Đồng Da Sắt!"
Có người hiểu biết về loại siêu năng lực này lập tức lên tiếng.
Âm!
Từ Tiểu Quân lao tới lần nữa.
Tuy nhiên lần này Mã Văn đã kích hoạt Mình Đồng Da Sắt, mặc dù lui về sau tới mấy mét, nhưng vẫn chống đỡ được một đòn này.
Nhìn thấy Từ Tiểu Quân cái tên to con này bị chính mình ngăn cản.
Mã Văn nhếch miệng, đầy máu tươi chảy ra miệng.
"Ngươi chắc chắn phải chết!"
Trong miệng hắn đột nhiên xuất hiện một cái đinh thép! Lập tức bắn về phía cổ họng của Từ Tiểu Quân. Coongl
Phản ứng của Từ Tiểu Quân cũng không chậm, hắn đi theo Vương Đào lâu như vậy, từng được chứng kiến rất nhiều loại siêu năng lực, đối với loại siêu năng lực Thóa Mạt Đinh này tự nhiên cũng hiểu rõ.
Thời điểm khi nhìn thấy Mã Văn há to miệng, hắn đã chuẩn bị xong, khi Mã Văn phun đinh ra, hắn lập tức dùng tấm thép trên cánh tay ngăn cản một kích này.
Sau đó Từ Tiểu Quân hét lớn một tiếng, tung ra một quyền về phía bụng của Mã Văn.
Mã Văn căn bản không nghĩ tới Từ Tiểu Quân vậy mà có thể tránh thoát đòn tấn công chắc chắn phải chết này của chính mình, khi trên mặt của hắn còn có chút ngạc nhiên thì đã bị một quyền của Từ Tiểu Quân đấm trúng vào phần bụng.
Âm!
Mã Văn lại cất cánh lần nữa, tuy nhiên phương hướng lần này bay theo hướng ngược lại, bay thẳng về phía chỗ của Vương Đào và Nhiếp Tư Nghiên.
Những người vây xem khác đều nhanh chóng tản ra, phòng ngừa bị tai bay vạ gió. Từ Tiểu Quân chuẩn bị kích hoạt Trùng Phong lần nữa.
Quy tắc giao đấu này chính là đánh tới khi một bên nhận thua hoặc là tử vong mới thôi, nói một cách khác, chỉ cần không nhận thua thì chiến đấu sẽ chưa kết thúc.
Người bên phía Lôi Đình bang, từ ban đầu chấn kinh, không thể tin được, đến bây giờ thì sợ hãi, lo lắng ... tình huống biến hóa rất đặc sắc.
Sau khi bọn họ thấy Từ Tiểu Quân đắc thế không tha người, chuẩn bị lại đâm sầm về phía Mã Văn một lần nữa, đã có người mở rộng miệng chuẩn bị nhận thua.
Chiến đấu giữa người sống sót và zombie là không giống nhau, zombie ít nhược điểm, không sợ đau, mà người sống sót thì có nhiều nhược điểm, có giới hạn tiếp nhận.
Chiến đấu giữa người sống sót nếu như bị người chiếm thượng phong, đối phương lại là một người có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, khả năng sẽ một mực bị ép tới chết!
Cho nên bọn họ mặc dù rất không cam tâm, nhưng cũng biết không có cơ hội, lại không nhận thua, Mã Văn xem như không có bị đánh chết thì cũng sẽ bị đánh cho gần chất.
Mà lúc này, Vương Đào nhìn thấy Mã Văn bay tới, lại nhìn thấy đám người bên phía Lôi Đình bang chuẩn bị mở to mồm nhận thua, hắn đột nhiên nói nhanh với Nhiếp Tư Nghiên:
"Cầm cốt thép, hướng về phía hắn."
Một trong những vũ khí của Nhiếp Tư Nghiên là những thanh thép được mài sắc, có thể sử dụng trong cận chiến hoặc phóng.
Nghe thấy lời của Vương Đào, Nhiếp Tư Nghiên sửng sốt một chút.
Tuy nhiên ở vào thời điểm đầu óc cô còn chưa kịp phản ứng, trên tay đã lấy ra một thanh cốt thép sắc nhọn.
Sau đó cô ta chỉ thấy Mã Văn bay thẳng tới trước mặt cô.
Phốc phốc!
Một cây cốt thép sắc bén cắm vào trong cổ họng của Mã Văn.
"Các ngươi..."
Mã Văn một mặt không cam lòng mở to hai mắt ra mà nhìn, sau đó thì thanh máu về 0. "Mã Văn!" Sau khi người của Lôi Đình bang sửng sốt một chút thì lập tức nổi giận.