Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 454 - Chương 454: Vấn Đề Sở Thích Cá Nhân.

Chương 454: Vấn đề sở thích cá nhân. Chương 454: Vấn đề sở thích cá nhân.Chương 454: Vấn đề sở thích cá nhân.

Hắn và Dương Trường Hồng cùng di tới thành phố Tử Kinh, bọn họ đến từ cùng một hướng, nhưng hắn vẫn không nghe được tin tức có liên quan đến Dương Trường Hồng...

"Ban đầu ta có mời Dương Trường Hồng tới Thiên Thượng Nhân Gian chúng ta, nhưng cô ấy nói cô hình như đã nhìn thấy được em gái của mình, cho nên cô ta không ở lại thành phố Tử Kinh mà trực tiếp đi tìm em gái cô ấy"

Lam Ngọc Liên nói có chút tiếc nuối.

Trong tận thế có thể gặp được người bằng hữu có quan hệ không tệ thì đây rõ ràng là một chuyện tốt, nhưng đáng tiếc, vị bằng hữu này lại không thể ở lại.

"Em gái cô ta? Khó trách...

Vương Đào giật mình.

Dương Trường Hồng trước đó từng nói, em gái cô mất tích, cô ta sở dĩ đến thành phố Tử Kinh chính là vì muốn xem có gặp được em gái mình không nhưng hy vọng này rất mong manh, thậm chí cô còn nghĩ rằng điều đó là không thể nào.

Có điều bây giờ nghe Lam Ngọc Liên còn giống như thực sự có cơ hội? Chỉ có thể nói, hy vọng cô ta có thể tìm được em gái mình đi.

"Xem ra ngươi rất quen thuộc với Trường Hồng?" Lam Ngọc Liên có hơi tò mò.

Thời điểm khi cô ta gặp được Dương Trường Hồng, Dương Trường Hồng đúng lúc định rời đi, hai người không có quá nhiều thời gian để trò chuyện, Dương Trường Hồng chỉ nói, trong thành phố Tử Kinh có một người đàn ông mới tới tên là Vương Đào, Vương Đào rất mạnh, hơn nữa làm người cũng rất tốt, nếu như cô có thể gặp được thì cố gắng tạo mối quan hệ.

Có mạnh hay không thì khó mà nói, dù sao Dương Trường Hồng tiếp xúc với Dị Năng giả lợi hại khả năng cũng không nhiều, nhưng nhân phẩm hắn tốt là không thành vấn đề, đối với ánh mắt của người chị em tốt này, Lam Ngọc Liên rất tin tưởng.

Cho nên những lời này của Dương Trường Hồng, cô ta là nghe lọt được, tuy nhiên cô ta nghĩ không chỉ tạo mối quan hệ mà là trực tiếp chiêu mộ Vương Đào vào tổ chức! "Xem như bằng hữu đi."

Vương Đào nhún vai, khoảng thời gian hắn và Dương Trường Hồng tiếp xúc với nhau mặc dù không nhiều, nhưng đã hiểu nhau vậy nên tính là bằng hữu.

"Chỉ là bằng hữu sao?"

Lam Ngọc Liên cảm thấy kỳ lạ, bởi vì lúc đó khi Dương Trường Hồng giới thiệu Vương Đào thì có đủ loại khen ngợi, cũng không giống như là bằng hữu bình thường al

Mặc dù cô ta cũng không hỏi nhiều, dù sao nhân vật chính của hôm nay không phải Dương Trường Hồng.

"Cho nên ... ý của Vương tiên sinh như thế nào?”

Đôi mắt câu người của Lam Ngọc Liên cười híp mắt nhìn vào Vương Đào.

"Ngươi nói là gia nhập vào Hội sở của các ngươi?"

"Đúng."

"Không hứng thú."

Vương Đào không cần suy nghĩ, lập tức từ chối. Lam Ngoc Lien va Luc Anh Phuong deu há to miệng.

Các cô không nghĩ tới Vương Đào vậy mà từ chối, còn từ chối đến quả quyết như vậy.

Nhìn vào vẻ giật mình của hai người, Vương Đào đoán chừng Dương Trường Hồng không có nói tới chuyện bản thân mình muốn đi căn cứ quân sự, không phải vậy bọn họ sẽ không giật mình như vậy.

"Tại sao?"

Lam Ngọc Liên còn chưa lên tiếng, Lục Anh Phượng lập tức nhíu mày hỏi.

Cô ta cảm thấy Vương Đào không phải một người lòng dạ hẹp hòi, mâu thuẫn nhỏ giữa hai người vào buổi chiều nên tính là đã qua.

Vương Đào từ chối chẳng lẽ là bởi vì Huỳnh Hỏa hội? Thiên Thượng Nhân Gian của các cô vậy mà còn không sánh bằng một cái Huỳnh Hỏa hội nho nhỏ?

Phải biết, đây chính là Lam Ngọc Liên tự mình mời al Vương Đào chắc là không biết thực lực của Lam Ngọc Liên, không phải vậy chắc chắn sẽ không từ chối một cách quả quyết như vậy! "Vấn đề sở thích cá nhân."

Vương Đào không có giải thích quá nhiều.

"Được a, vậy xem ra là ta đã đường đột rồi."

Trên mặt Lam Ngọc Liên có chút thất vọng, tuy nhiên chẳng mấy chốc lại mỉm cười.

"Ta rất tò mò, thành phố Tử Kinh có nhiều người thực lực mạnh như vậy, tại sao ngươi lại cứ hết lần này tới lân khác hy vọng ta gia nhập?”

Đối với vấn đề này, Lam Ngọc Liên cũng không có giấu giếm.

"Bởi vì lai lịch của ngươi tương đối trong sạch, không phải người của thành phố Tử Kinh chúng ta, cũng tự nhiên không thể nào là người của mấy cái thế lực khác, cộng thêm Trường Hồng từng nói nhân phẩm ngươi không tệ, cho nên ta cảm thấy ngươi rất thích hợp, nếu như là những người khác ... ta sẽ không tin tưởng bọn họ."

Nghe được điều này, Vương Đào lập tức hiểu, trong thành phố Tử Kinh này cũng có sóng ngầm phun trào a, chiêu mộ người mà thôi, Lam Ngọc Liên cũng không tin tưởng những người khác.

Vương Đào lại hỏi tiếp:

"Các ngươi đã muốn cải cách, muốn chiêu mộ nam giới vào vậy chắc chắn không có khả năng chỉ chiêu một người phải không? Nếu như các ngươi không tin những người khác, vậy các ngươi làm sao có thể tuyển được người?"

Sau khi Vương Đào hỏi ra lời này, Lam Ngọc Liên và Lục Anh Phượng đều trầm mặc một chút.

Thật ra thì bọn họ muốn chiêu mộ Vương Đào còn có một nguyên nhân chưa nói, đó chính là các nàng có một loại tinh hạch rất đặc biệt, chỉ có nam giới mới có thể dung hợp.

Nếu như Vương Đào gia nhập cũng vượt qua một số khảo nghiệm kín đáo, Lam Ngọc Liên sẽ đưa cho Vương Đào loại tinh hạch này, chỉ cần Vương Đào dung hợp thành công loại tinh hạch này là có thể mang đến thực lực tăng lên cho Thiên Thượng Nhân Gian bọn họ.

Nhưng nếu như Vương Đào không muốn gia nhập, vậy thì không cách nào nói với Vương Đào, dù sao các cô hiện tại không muốn để lộ chuyện viên tinh hạch này.

"Có một số nguyên nhân, nhưng không tiện nói với ngươi, trừ khi ngươi đồng ý gia nhập."

Lam Ngọc Liên chớp mắt tinh nghịch trừng mắt nhìn.

Không thể không nói, Lam Ngọc Liên rất xinh đẹp, mỗi cái cau mày và nụ cười của cô ấy đều rất quyến rũ, đặc biệt là đôi mắt đào hoa biết phóng điện, rất thu hút.

Ánh mắt Vương Đào không có chút trốn tránh, hắn công khai nhìn thẳng vào Lam Ngọc Liên, sau đó nhún nhún vai.

"Vậy thật đáng tiếc."

Ba người vừa rồi một mực nói chuyện, thậm chí còn không có thời gian động đũa.

Sau khi Giang Thi Tuyết thấy Vương Đào dừng lại thì giật giật tay áo của Vương Đào, đôi mắt to nhìn vê phía những món ăn kia, giống như đang nói: Ta muốn ăn.

"Ăn đi."

Vương Đào xoa đầu Giang Thi Tuyết.

Sau khi được sự cho phép, Giang Thi Tuyết lập tức bắt đầu. Cô ấy từ nhỏ đã được giáo dục rất tốt, dù có mất trí nhớ thì một số chuyện quan trọng theo bản năng đều không cách nào quên, cho nên không ở dưới trạng thái chiến đấu, cô ta bình thường đều rất nữ tính, ăn cơm cũng ăn rất nhã nhặn, nhìn vào trông rất thú VỊ.

Lam Ngọc Liên và Lục Anh Phượng nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn cùng với đôi mắt to trong sáng của Giang Thi Tuyết, hai người ngay lập tức ngập tràn tình thương của mẹ.

"Tới, ăn nhiều một chút!"

Hai người vội vàng gắp thức ăn cho Giang Thi Tuyết.
Bình Luận (0)
Comment