Chương 460: Nho hôm nay có hơi chua, ngày mai ngọt hơn một chút al
Chương 460: Nho hôm nay có hơi chua, ngày mai ngọt hơn một chút alChương 460: Nho hôm nay có hơi chua, ngày mai ngọt hơn một chút al
"Ồ? Dị Năng giả trị liệu sao?"
Dị Năng giả trị liệu quả thực hiếm có, hiện tại ngoại trừ Lam Ngọc Liên này ra, Vương Đào chưa từng gặp người nào khác, Đinh Vũ Cầm thì không tính, đó là thuộc tính ẩn của cô ta.
Tuy nhiên Zombie có khả năng trị liệu, Vương Đào ngược lại là từng gặp một con, hơn nữa hắn còn giữ một loại tinh hạch có năng lực trị liệu...
"Thế nào, có cảm thấy hứng thú hay không?”
Lục Anh Phượng lập tức mở miệng nói với giọng có chút đắc ý.
Thật ra thì những lúc bình thường cô ta tương đối lãnh khốc, sẽ không như thế này, nhưng cũng không biết tại sao khi nói chuyện trên trời dưới đất với Vương Đào thì lại cảm thấy rất thả lỏng.
"Quả thực là có chút hứng thú." "Vậy ... chỉ cần ngươi gia nhập chúng ta là có thể hưởng thụ được thủ lĩnh chúng ta trị liệu cho al"
"Không gia nhập." Vương Đào vẫn lắc đầu, tuy nhiên hắn nói tiếp "Trừ khi các ngươi nói cho ta biết, tại sao các ngươi cứ nhất định phải để cho ta gia nhập, đừng lấy lý do để mà lừa ta, ta biết chắc chắn có nguyên nhân nào đó."
Nhìn vào dáng vẻ khó chơi của Vương Đào, hai nữ đều có chút đau đầu.
Vương Đào không biết nguyên nhân, nhưng nếu như Vương Đào không gia nhập, các cô lại không dám nói ra nguyên nhân, bởi vì loại tinh hạch chỉ có thể để cho nam giới dung hợp trong tay các cô kia dường như rất lợi hại, nội bộ các cô bây giờ còn có chút mâu thuẫn, nhỡ đâu bởi vì chuyện này mà có người công kích bọn họ từ bên ngoài, vậy thì rắc rối...
Thấy hai người cũng không muốn nói, Vương Đào nhún nhún vai.
Lúc này, hắn ngược lại là có chút tò mò, có điều hắn chắc chắn sẽ không chủ động. Sau khi ăn cơm xong, Vương Đào lại bồi tiếp Giang Thi Tuyết ăn một số hoa quả tráng miệng thì chuẩn bị rời đi.
Lúc này, Lam Ngọc Liên gọi hắn lại.
Vương Đào tưởng rằng cô ta thay đổi chủ ý, tuy nhiên lại không phải vậy, mà là cô ta muốn mua sắm một số tinh hạch và dược tê từ chỗ Vương Đào.
Xem ra hôm qua bọn họ chắc là đã kiểm tra, hơn nữa cảm thấy hiệu quả không tệ.
"Ngươi muốn bao nhiêu? Chỗ ta vừa đúng còn có một lô hàng, nếu như ngươi muốn chậm một chút vậy khả năng ta đã bán ra ngoài rồi."
Trong tay Vương Đào còn có nhiều đồ hơn, chỉ có điều cân phải làm ra vẻ khan hiếm.
Hai người Lam Ngọc Liên và Lục Anh Phương ngược lại là không có gì nghi ngờ đối với chuyện này, bởi vì những thứ này quả thật không tệ, số lượng ít cũng rất hợp lý.
Vương Đào đã từng định giá những thứ này.
1 ống Dược tề Hoán Phát Sinh Cơ, giá bán ba viên Tinh hạch cấp 1 bất kể chủng loại và phẩm chất, chi phí hắn dùng để chế tạo dược tề này là 1 viên Tinh hạch cấp 1 cùng một chút xíu nước, đồ ăn, hơn nữa còn là một lần chế tạo ra 5 ống! Cho nên cái giá bán này là quá lời.
Về phần giá cả tinh hạch, bởi vì có rất nhiều chủng loại, cho nên giá cả đều sẽ có dao động nhất định.
Nhưng tổng thể mà nói, muốn rẻ hơn so với giá thị trường một chút, hơn nữa những tỉnh hạch có phẩm chất cao này ở trên thị trường thì thuộc kiểu có tiền mà không mua được, rất khó có thể mua được, trên cơ bản đều nằm trong tay của các thế lực lớn...
Hơn nữa đây là giá ưu đãi của Vương Đào, giá cả của những người khác còn muốn cao hơn cái giá này, dù sao mỗi một kiểu người cần phải đối đãi khác nhau, Lam Ngọc Liên bọn họ là khách hàng lớn, chắc chắn cần phải để cho họ cảm thấy thoải mái.
Quả nhiên, giá tiền này vừa ra khỏi miệng của Vương Đào, hai người đều cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì cái giá này còn muốn rẻ hơn so với dự liệu của bọn họ.
Sau khi xác định giá cả không có vấn đề gì, Lam Ngọc Liên đi vào trong phòng lấy ra không ít viên Tinh hạch cấp 2 màu trắng.
Sau đó cô lại cho gọi thuộc hạ tới, bảo bọn họ lấy Tinh hạch cấp 1 ra.
Thế Vương Đào mới biết, Hội sở chiếm cứ hai ngôi biệt thự, theo thứ tự là số 6 và số 7, mấy người Lam Ngọc Liên thì ở tại số 7 còn những người khác thì ở số 6.
Vương Đào cảm thấy tò mò hỏi một chút, vì sao không chọn Tứ Hợp viện mà ở.
Nhắc tới vấn đề này, sắc mặt Lam Ngọc Liên và Lục Anh Phượng đều không được tốt cho lắm.
"Còn có thể vì sao nữa, là giao đấu thua chứ sao."
Lam Ngọc Liên thở dài nói.
"'A? Ngươi không có để cho Lục Anh Phượng lên sao? Thực lực này của cô ta giáo đấu mà còn có thể thua sao?"
Vương Đào đột nhiên hỏi.
Năng lực của Lục Anh Phượng rõ ràng chính là chiến đấu, Vương Đào có thể cảm nhận được cô ta rất mạnh, người có thể đánh thắng được cô cũng không nhiều.
Mà lời kia vừa thốt ra, hai nữ đều thật bất ngờ mà nhìn vào Vương Đào.
Lam Ngọc Liên rất ngạc nhiên khi Vương Đào biết thực lực của Lục Anh Phượng, và Lục Anh Phượng cũng rất ngạc nhiên khi Vương Đào khen ngợi cô - lời khen này dưới cái nhìn của cô thì đây là một lời khen tốt.
Lam Ngọc Liên có chút tức giận mà nói lời giải thích:
"Đương nhiên không phải Tiểu Phượng lên, nếu không chắc chắn sẽ không thua, dù sao chính là bị người trong liên minh Dị Năng giả tính kế"
Trên thực tế, bọn họ sống ở đâu không quan trọng, các cô đều là người sống sót trong tận thế cũng không quan tâm nhiều đến hoàn cảnh, nhưng vấn đề là, hai thế lực lớn khác đều ở Tứ Hợp viện, mà chỉ bọn họ ở biệt thự, cảm giác này giống như là muốn đá các cô ra khỏi bốn thế lực lớn vậy, ít nhiều cũng có chút khó chịu.
"Được a."
Đây rõ ràng là chuyện thương tâm của bọn họ, Vương Đào cũng không hỏi nhiều.
Hắn từ trong ngực lấy ra một nắm lớn tinh hạch màu sắc rực rỡ. "Các ngươi xem xem muốn cái nào, cứ tùy ý chọn."
Đối với những loại đồ vật sáng long lanh, mắt của hai nữ đều tỏa sáng.
Hơi bỏ ra một chút thời gian, hai bên đạt thành giao dịch.
Vương Đào nhìn vào những viên tinh hạch cấp 2 trong tay này, nhếch miệng cười.
Quả nhiên, đi giết zombie gì gì đó quả thực là quá chậm, vẫn là trực tiếp đi giao dịch với người khác mới đơn giản.
Mặc dù phần lớn đều là tinh hạch màu trắng, nhưng với Vương Đào thì không sao cả, dù sao hắn có thể hợp thành.
Trước khi rời đi, Vương Đào nói với Lam Ngọc Liên:
“Nho hôm nay có hơi chua, ngày mai ngọt hơn một chút al”
Người đàn ông này thật thô lỗ al
Ngay cả Lam Ngọc Liên nhìn bộ dáng kiêu ngạo của Vương Đào cũng có ý muốn đánh hắn một trận, nhưng sau khi nhìn thấy đôi mắt to trong sáng của Giang Thi Tuyết thì cô lại hít một hơi thật sâu.
"Được, ta sẽ nhờ người ở căn cứ đưa tới."
"Cảm ơn tỷ tỷ!"
Ở dưới sự ra hiệu của Vương Đào, Giang Thi Tuyết nói một tiếng cảm ơn.
Nghe thấy giọng nói ngọt ngào này, Lam Ngọc Liên cảm thấy mọi thứ đều đáng giá.