Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 462 - Chương 462: Ta Đương Nhiên Là Người Cưỡi A, Chuyên Môn Cưỡi Ngựa.

Chương 462: Ta đương nhiên là người cưỡi a, chuyên môn cưỡi ngựa. Chương 462: Ta đương nhiên là người cưỡi a, chuyên môn cưỡi ngựa.Chương 462: Ta đương nhiên là người cưỡi a, chuyên môn cưỡi ngựa.

Lần giao đấu này, không có quá nhiều quy định.

Đâu tiên là rút thăm, dựa theo những người rút thăm có con số giống nhau thì quyết đấu với nhau, bên thắng sẽ tiến vào còn bên thua sẽ bị loại, trước khi bị loại sẽ lại đánh một trận với những bên thua khác để quyết định ra thứ tự.

Cứ như vậy một mực đánh tới thời điểm tiến vào tứ kết, quy tắc mới có sự thay đổi.

Trước vòng tứ kết thì mỗi thế lực sẽ phái ra một người đánh một trận, thắng thì tiến vào vòng sau còn thua sẽ bị loại.

Sau khi đến vòng tứ kết thì mỗi thế lực phái ra ba người, thi đấu ba trận thắng hai, một mực đánh cho đến trận chung kết.

Thế lực tới lần này có rất nhiêu, nhưng Vương Đào suy đoán các trận giao đấu sẽ diễn ra rất nhanh chóng.

Dù sao thì đây không phải là một môn thể thao, có giới hạn thời gian và quy tắc cố định, trận chiến 1 vs 1 giữa các Dị Năng giả này khả năng có thể kết thúc trong nháy mắt.

Cho nên dù là nhiêu người, đến tiếp theo phải đánh ba trận thắng hai, nhưng tiết tấu tổng thể vẫn sẽ rất nhanh.

Một lát sau, người của bốn thế lực lớn cũng lần lượt tới, mặc dù bọn họ không tham giao đấu, nhưng nhất định phải tới xem.

Tới đầu tiên chính là người của căn cứ Tử Kinh.

Vương Đào nhìn thoáng qua, mặc dù thủ lĩnh của bọn họ không xuất hiện, nhưng những người khác đều rất mạnh, mấy người đều là 29999 máu ... không hổ là thế lực xếp hạng nhất.

Tới sau đó chính là thành viên của Ngục giam.

Những người này rất phù hợp với hình tượng tội phạm của Vương Đào, tướng mạo hung ác, làn da đầy hình xăm, vẻ mặt thì rất muốn ăn đòn, trên đường đi trông rất bất cần đời...

Bọn họ mới vừa đi tới thì mọi người lập tức nhường ra một vị trí, rõ ràng là không có ai muốn tiếp xúc quá nhiều với bọn họ.

Mặc dù những thành viên ngục giam này trông rất làm cho người ta chán ghét, nhưng thực lực lại rất mạnh, đều có mấy tên Dị Năng giả có thanh máu đạt tới 29999.

Thế lực thứ ba tới là Liên minh Dị Năng giả.

Bọn họ có ít người tới nhất, chỉ có bốn người, nhưng cả bốn người thanh máu đều đạt tới 29999.

Bốn người này đều có sắc mặt lạnh lùng, không cười và không hòa hợp với hầu hết mọi người, chỉ còn thiếu viết năm chữ 'Đừng có làm phiền ta' lên trên mặt.

Thế lực tới cuối cùng, tự nhiên là Thiên Thượng Nhân Gian Hội sở.

Đây chính là thế lực vừa mới xuất hiện đã giành được lượng lớn tiếng hoan hô.

Hết cách rồi, ai bảo đây là một đám những người phụ nữ đây!

Trước không nói ve tướng mạo, dù sao mỗi người đều có thẩm mỹ không giống nhau, không cách nào vơ đũa cả nắm, nhưng dáng người của các cô đều chiếm được sự tán thành nhất trí của mọi người, dù sao dáng vẻ mập đều bi đào thải, những người còn lại không chỉ có thân hình nóng bỏng, tối thiểu trông đều rất cân đối, đặc biệt là khi có nhiều người đứng cùng nhau thì hàng chân dài là một khung cảnh tuyệt đẹp.

Lam Ngọc Liên thủ lĩnh của Hội sợ không có đến, đến là Lục Anh Phượng, những người này đều là do cô ta dẫn tới.

Lục Anh Phượng nhìn lướt qua đám người một cách tùy tiện, khi nhìn thấy được là Vương Đào thì cô ta khẽ gật đầu xem như lời chào hỏi.

Sau khi người của bốn thế lực lớn đều đã ngồi xuống, người của căn cứ Tử Kinh bắt đầu tuyên bố quy tắc tranh tài.

"Không được cố tình đả thương tính mệnh người khác, không được kéo dài thời gian ...'

"Hiện tại, tranh tài bắt đầu!"

Coongl

Người chủ trì đánh một tiếng chiêng đồng.

Người xung quanh lập tức đứng dậy reo hò.

Vị trí hiện tại của họ là ở giữa căn cứ Tử Kinh, tiếng hoan hô đều cũng không truyên ra được bên ngoài căn cứ, không cần phải lo lắng tới việc sẽ dẫn dụ zombie tới, bởi vậy mọi người đều yên lòng gào thét hô hào.

Trước khi bắt đầu tranh tài, Nhiếp Tư Nghiên đại diện cho Huỳnh Hỏa hội rút ra được con số 8, vừa đúng khớp với biệt thự số 8 của bọn họ.

Chẳng mấy chốc đã đến lượt Huỳnh Hỏa hội, ba người mà Huỳnh Hỏa hội chọn ra để thi, theo thứ tự là Nhiếp Tư Nghiên, Từ Tiểu Quân và Vương Đào.

Vương Đào chẳng qua chỉ là tới góp cho đủ người, Nhiếp Tư Nghiên cũng chẳng khác mấy, chiến lực chủ yếu chính là Từ Tiểu Quân.

Từ Tiểu Quân trên người mặc toàn chiến giáp, trong tay cầm lấy một chiếc rìu to lớn xuất hiện.

Hình tượng này của hắn vừa mới xuất hiện, lập tức đưa tới một tràng tiếng hoan hô.

Mà đối thủ của hắn ngay lập tức cảm nhận được loại áp lực như núi.

Hình thể này, trang bị này, xem xét chính là cường giả al Sau khi hai người giới thiệu bản thân mình với nhau xong, người kia còn đang suy nghĩ xem nên lay chiêu số gì ra dùng thì chỉ thấy Từ Tiểu Quân đột nhiên vung lên một búa vào khoảng không về phía hắn.

"A2"

Người kia lập tức không hiểu rõ tình huống này là như thế nào, còn tưởng rằng Từ Tiểu Quân đây là đang phô diễn tạo dáng, nhưng khi hắn nhìn thấy một làn sóng xung kích trong suốt đang bay về phía chính mình thì đã muộn.

Âm!

Người này lập tức bị đánh bay, rơi ra bên ngoài khu vực chiến đấu.

"Số 8 - Huỳnh Hỏa hội thắng!"

Trọng tài lập tức lên tiếng.

Chiến đấu kết thúc quá nhanh, nghe được giọng của trọng tài, lúc này khán giả mới phản ứng lại, ngay lập tức phát ra tràng âm thanh bàn tán ồn ào.

Ở thành phố Tử Kinh, loại siêu năng lực sóng xung kích này cũng không phải phổ biến, có rất nhiều người chưa từng nhìn thấy.

Từ Tiểu Quân thấy người kia chỉ là ăn một miệng đầy bụi ra chứ không có gì đáng ngại thì mới xuống đài.

Hắn đây là đang lưu thủ, không phải vậy đoán chừng là có thể lập tức đánh nát đối phương.

"Mạnh!"

Nhiếp Tư Nghiên lập tức giơ ngón tay cái lên.

"Là hắn quá yếu."

Từ Tiểu Quân mở miệng nói có hơi ngốc nghếch.

Chiến đấu tiếp tục, có không ít trận đấu kết thúc rất nhanh giống như trận đấu của Từ Tiểu Quân, nhịp điệu thi đấu nhanh chóng, người xem đều bị hoa hết cả mắt.

Không mất quá nhiều thời gian, Huỳnh Hỏa hội đã tiến vào tứ kết.

Sau đó là đánh ba trận thắng hai, Nhiếp Tư Nghiên nên ra sân, cô ta còn có chút căng thẳng.

"Không cần phải lo lắng, dù sao ngươi cũng được xem như là một con ngựa thượng đẳng, chỉ cần đánh những con ngựa hạ đẳng hoặc trung đẳng bên phía đối diện là được rồi." Vương Đào nói với Nhiếp Tư Nghiên với vẻ mặt thoải mái.

"Ngựa thượng đẳng? Từ Tiểu Quân là ngựa gì?"

Nhiếp Tư Nghiên có chút tò mò mà hỏi.

"Hắn đương nhiên là Thiên Lý mãt"

Vương Đào nói mà không nghĩ ngợi chút nào, Từ Tiểu Quân thế nhưng là mạnh hơn Nhiếp Tư Nghiên rất nhiều.

"Vậy Vương ca ngươi thì sao? Ngươi là ngựa gì?"

Nhiếp Tư Nghiên lại hỏi.

"Ta sao? Ta đương nhiên là người cưỡi a, chuyên môn cưỡi ngựa."

Vương Đào cố ý đọc nặng hai chữ cưỡi ngựa.

Vương Đào vỗ vào mông cô một cái.

"A- vâng chủ nhân!"

Nhiếp Tư Nghiên hơi đỏ mặt, cô ta thuộc kiểu hạn hán quá lâu, có chút kiểu ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon.
Bình Luận (0)
Comment