Chương 466: Hả? Bởi vì quan hệ tốt?
Chương 466: Hả? Bởi vì quan hệ tốt?Chương 466: Hả? Bởi vì quan hệ tốt?
Người của Lôi Đình bang hung hăng trừng mắt nhìn bên phía Huỳnh Hỏa hội, Nhiếp Tư Nghiên cũng không chịu yếu thế chút nào mà trừng mắt nhìn trở lại, cũng giơ lên một cái ngón tay giữa, Lôi Đình bang không muốn lại tự rước lấy nhục vào thân, chỉ có thể tức giận bất bình mà rời đi.
Sau khi đám người Vương Đào, Nhiếp Tư Nghiên trở lại khu biệt thự, Vương Đào suy nghĩ một lát, không có đi thẳng về mà là nắm lấy bàn tay nhỏ của Giang Thi Tuyết rẽ ngoặt đi vào biệt thự số 7.
Đến giờ rồi, nên ăn trực.
Lúc đi tới biệt thự số 7, vừa đúng gặp Lục Anh phượng di trở về.
"Ăn cơm chưa, đói bụng rồi."
Vương Đào lên tiếng chào hỏi.
Lục Anh Phượng cảm thấy Vương Đào thực sự không có coi mình làm người ngoài al Tuy nhiên sau khi nhìn thấy Giang Thi Tuyết thò đầu ra từ sau lưng Vương Đào, dùng đôi mắt to tròn tinh khiết nhìn vào chính mình, Lục Anh Phượng lại lập tức cảm thấy, một bữa cơm mà thôi, chuyện nhỏ!
"Vương Đào, mau vào đi! Cơm đã làm xong rồi!"
Trong nhà, Lam Ngọc Liên nhìn thấy Vương Đào và Giang Thi Tuyết thì lập tức gọi vào.
Hôm nay là ngày Lam Ngọc Liên nấu cơm, tuy nhiên so với lần trước thì trình độ lần này đã tăng lên không ít, mặc dù vẫn như cũ nhìn không ra món nào, nhưng khi ăn vào cảm thấy vẫn là rất không tệ.
Lam Ngọc Liên còn cố tình chuẩn bị cho Giang Thi Tuyết rất nhiều hoa quả, bao gốm cả quả nho lớn mà hôm qua ăn, Vương Đào cũng không khách khí, giống như đi về đến nhà mình vậy.
Lúc ăn cơm, Vương Đào đột nhiên hỏi:
"Loại tinh hạch Hư Nhược Niêm Dịch kia, trước đây dường như ta đã từng gặp, nghe nói tỷ lệ dung hợp thành công có liên quan với tạp chất trong cơ thể, người nào từng dung hợp hai mươi viên Tinh hạch cấp 1 rồi đi dung hợp loại tinh hạch này thì sẽ có tỷ lệ dung hợp thành công cao hơn rất nhiều."
"A2"
Hai nữ đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó đều một mặt nghiêm túc mà nhìn vào Vương Đào.
"Tin tức này có thể tin được không?"
"Đương nhiên."
Vương Đào gật đầu.
"Tin tức này rất quan trọng! Ngươi không ngại việc ta nói tin tức này ra cho những người khác chứ?"
Lam Ngọc Liên nhìn vào Vương Đào mà hỏi.
"Không ngại."
Vương Đào nói tin này ra chính là ôm lấy ý nghĩ đi nói cho những người khác.
Dù sao bất kể nói như thế nào, bọn họ đều là vì giết zombie, Dị Năng giả có siêu năng lực Hư Nhược Niêm Dịch (Chất nhầy suy yếu) này càng nhiều thì nguy hiểm khi đánh giết zombie càng nhỏ, có thể giết được càng nhiều zombie.
Chỉ có điều Vương Đào không muốn dùng miệng của mình để nói ra, một là vì hắn không có danh tiếng gì, nói ra người ta chưa chắc sẽ tin, nữa là Vương Đào không thích phiên phức, không phải vậy khả năng về sau còn có chuyện phiền toái.
Cho nên trực tiếp nói cho mấy người Lam Ngọc Liên, không cân biết các cô có tin hay không, chỉ cần Vương Đào nói ra là được.
Hiện tại xem ra, hai người này vẫn là rất tin tưởng Vương Đào.
Hơn nữa loại chuyện này, thử một chút là sẽ biết được có đúng hay không, xem như Vương Đào nói không đúng thì cũng không tổn thất gì, dù sao tinh hạch cũng nên dung hợp, nếu như Vương Đào nói đúng vậy thì kiếm lợi lớn!
Bên Hội sở được chia không ít tinh hạch Hư Nhược Niêm Dịch, Lam Ngọc Liên để cho thủ hạ của mình đi thử, cũng phái người báo tin tức này cho những thế lực khác.
Sau đó Vương Đào lại lấy ra một số Dược tê Lực Lượng, Dược tê Phòng Ngự và Dược te Chạy Nhanh (Bôn Bào).
"Đây là những thứ mà các ngươi cần."
Lúc ăn cơm vừa rồi, Lục Anh Phương đã kể cho Lam Ngọc Liên nghe chuyện xảy ra ở hiện trường giao đấu.
Nghe nói trong tay Vương Đào còn có những dược tê thần kỳ khác, hai mắt Lam Ngọc Liên hơi sáng lên, tuy nhiên cô cũng không có thúc giục.
Bây giờ thấy Vương Đào lấy ra, Lam Ngọc Liên có chút vui mừng, Lục Anh Phượng thì trừng mắt nhìn Vương Đào.
"Trước đó không phải ngươi nói, trên người ngươi không còn những dược tê này sao?"
Trước đó, thời điểm ở sân thi đấu, cô tam vụng trộm đến hỏi Vương Đào có còn dược tê hay không, bởi vì cô ta cảm thấy loại dược tê này khả năng không có nhiều, cô ta sợ mua không được cho nên muốn mua trước một ít.
Người khác đều cho rằng dược tề là của Nhiếp Tư Nghiên, nhưng cô biết đây chắc chăn là của Vương Đào, bởi vì dược tê mà Nhiếp Tư Nghiên lấy ra rất giống với Dược tê Hoán Phát Sinh Cơ trước đó của Vương Đào.
Nhưng Vương Đào nói thẳng ra trong tay hắn không còn, cần đi tới chỗ Nhiếp Tư Nghiên để đặt hàng. Lúc đó Lục Anh Phượng cũng không nghĩ nhiều.
Mà bây giờ khi thấy Vương Đào đột nhiên lấy ra nhiêu dược tê như vậy thì cảm thấy mình như bị lừa.
Vương Đào lập tức có chút bất đắc dĩ.
"Lúc đó ta nói không có, là bởi vì chúng ta có quan hệ tốt al"
"Hả? Bởi vì quan hệ tốt?"
"Những dược te này ta làm ra đều không dễ dàng, giá cả tự nhiên không thể thấp, nhưng với mối quan hệ của chúng ta, bán đắt thì lại không phù hợp, ta chắc chắn sẽ cho các ngươi một cái giá ưu đãi, nếu như những người khác biết ta cho các ngươi giá cả ưu đãi, đây chẳng phải là không tốt lắm sao?"
Vương Đào nói lời giải thích.
"Hả? Ngươi muốn bán cho chúng ta với mức giá ưu đãi!
Lục Anh Phương lập tức vui mừng, dù sao những dược tên này có giá rất đắt, còn đắt hơn so với Dược tê Hoán Phát Sinh Cơ trước đó.
"Đương nhiên!" Vương Đào gật đầu, sau đó lại nói "Nhưng vì ta đã giảm giá cho các ngươi nên các ngươi phải mua nhiều hơn, nếu không ta sẽ thua thiệt chết!"
Lam Ngọc Liên luôn cảm giác như mình gặp phải gian thương.
Tuy nhiên nói thật, những dược tê này không có người nào ngại ít, để cô ta mua nhiều cô ta cũng bằng lòng.
Kết quả là hai bên đã tiến hành một giao dịch thú vị.
Vương Đào thuận tiện lại lấy ra một số Dược tề khác, nào là Dược tề An Nấp, Dược tê Suy Yếu, Dược tê Tiêm Khiếu, Dược tề Minh Mục, Dược tê Bế Khí.
Những Dược te này có giá cả đắt hơn, dù sao Vương Đào không cách nào chế tạo, hơn nữa số lượng có hạn, Vương Đào cũng sẽ không bán nhiều.
Ba loại dược tê Ẩn Nặc (Ẩn nấp), Suy Yếu (Hư Nhược) và Minh Mục (mắt sáng), Lam Ngọc Liên đều rất muốn, cho dù giá cả rất đắt, nhưng Vương Đào không chỉ bán chúng mà còn bán kèm theo Dược tê Bế Khí và Dược te Tiêm Khiếu, cứ như vậy, giá cả càng đắt hơn .…
Vương Đào thấy Lam Ngọc Liên có hơi do dự thì lập tức mở miệng nói:
"Bán đi rồi khả năng sẽ không còn nữa al Ta chính là nhìn vào mối quan hệ tốt của chúng ta thì mới bán cho ngươi, những người khác xem như ra giá cao hơn cũng không mua được!"
"Được!"
Lam Ngọc Liên cắn răng một cái, mua.