Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 471 - Chương 471: Ngươi, Ngươi Làm Như Thế Nào Vậy?

Chương 471: Ngươi, ngươi làm như thế nào vậy? Chương 471: Ngươi, ngươi làm như thế nào vậy?Chương 471: Ngươi, ngươi làm như thế nào vậy?

Máy bay thì cứ từ từ bay tới, cách rất gần với mọi người.

Ngay khi Lam Ngọc Liên định quyết định, chuẩn bị bỏ việc đi nhặt hòm tiếp tế mà lên đường.

Giọng nói của Vương Đào đột nhiên vang lên trong bộ đàm.

"Chờ một chút, ta gọi hòm tiếp tế."



Lam Ngọc Liên hơi không hiểu, này là ý gì?

Gọi hòm tiếp tế? Ngươi cho là gọi xe sao?

Mặc dù không hiểu Vương Đáo có ý gì, nhưng cô vẫn để cho đội ngũ của mình dừng lại, cô ta ngược lại muốn xem xem Vương Đào định làm gì.

Thế là, khi máy bay vận tải quân sự bay qua đầu bọn họ thì bọn họ thấy từng hòm tiếp tế từ trên không rơi xuống!

Vị trí rơi xuống đúng là đoàn xe của bọn hol Tất cả mọi người bao gồm cả Lam Ngọc Liên đều choáng váng.

"Ngươi, ngươi làm như thế nào vậy?"

Lam Ngọc Liên vội vàng hỏi vào trong bộ đàm.

Vương Đào mới nói là gọi hòm tiếp tế thì một đống hòm tiếp tế đột nhiên rơi xuống ... đây không có khả năng là sự trùng hợp đi!

Chỉ thấy Vương Đào khẽ nói:

"Ở trên ta có người."...

Một phút trước đó.

Sau khi Vương Đáo nghe được tiếng máy bay, hắn lập tức lấy bộ đàm quân dụng ra, bắt đầu thử liên hệ với phi công.

“Tư tư... Tư tư... Tư tư...

"Ta là Vương Đào, ta là Vương Đào..."

Một lát sau.

"Tư tư... Vương Đào... Là ngươi a... Tư †ư....

Vương Đào cũng chỉ ôm thái độ thử một lần, không nghĩ tới thật đúng là có thể liên lạc được, hơn nữa quan trọng nhất chính là, trên máy bay vẫn là vị Thượng tá La Quốc Trung kial Duyên phận al

Nếu là người quen vậy thì dễ nói rồi.

"La Thượng tá, thật có duyên nha! Ta ở ngay bên dưới ngươi trong quảng trường sinh hoạt hình quả bầu, chỗ chúng ta có tới gần trăm người sống sót! Cho nên, khụ khụ ... tới thả vài hòm tiếp tế a."

Vương Đào da mặt dày, mặc dù hắn đã yêu cầu thả hòm tiếp tế rất nhiều lần, nhưng hắn vẫn có thể mở miệng được.

"Tư tư... Chờ một lát... Tư tU

Tín hiệu của bộ đàm không được tốt lắm, cũng không nghe ra cảm xúc của La Quốc Trung là gì, chắc là không, không phải vậy hắn chắc chắn sẽ từ chối.

Vương Đào sợ Lam Ngọc Liên bảo đội ngũ di chuyển, hắn lập tức dùng bộ đàm trên xe nói với Lam Ngọc Liên:

"Chờ một chút, ta gọi hòm tiếp tế."



Lam Ngọc Liên rất choáng, nhưng theo bản năng cô cho đội ngũ dừng lại.

Vương Đào dùng bộ đàm quân dụng tiếp tục nói chuyện với La Quốc Trung. "La thượng tá! Rất cảm ơn ngươi! Không bao lâu nữa ta sẽ đi tới căn cứ quân sự, đến lúc đó ta chắc chắn sẽ mời ngươi uống rượu!"

Vương Đào cảm thấy mình phải nghĩ biện pháp làm ra chút rượu, đã nói muốn mời người ta uống rượu, vậy Vương Đào chắc chắn sẽ không nuốt lời.

“Tư... Tư tư... Ha ha... Tư tư... Hy vọng... gặp lại... Tư tư..."

La Quốc Trung giống như cười một tiếng vào trong bộ đàm, nhưng Vương Đào nghe không được rõ cho lắm.

Lúc này, máy bay vừa đúng bay qua đỉnh đầu.

"Tư tư ... thả hòm tiếp tế... ta đi ... tư tư..."

Hết hòm tiếp tế này đến hòm tiếp tế khác xuất hiện ở phần sau của máy bay, rơi xuống thẳng về phía đội xe mà tới

"Trời!"

Lam Ngọc Liên trợn tròn mắt!

Lục Anh Phượng ở trên cùng một chiếc xe với cô cũng trợn tròn mắt!

Đúng là gọi được hòm tiếp tế? Hay là một sự trùng hợp ngẫu nhiên?

Nhưng làm sao sự trùng hợp như vậy lại có thể xảy ra với họ?

"Ngươi, ngươi làm như thế nào?"

Lam Ngọc Liên vội vàng hỏi vào trong bộ đàm.

Vương Đào tiếp tục nó vài câu vào trong bộ đàm quân dụng, nhìn máy bay bay đi, sau khi không còn tín hiệu gì nữa, lúc này Vương Đào mới cầm lấy bộ đàm gắn trên ô tô.

Hắn khẽ nói lời trang bức:

"Ở trên ta có người."

Hai nữ đều có hơi choáng, trong lúc nhất thời vậy mà không biết nên nói cái gì.

Không chỉ có hai nữ, mà ngay cả Nhiếp Tư Nghiên ở trên một chiếc xe khác cũng choáng, cô và Lam Ngọc Liên cùng với Vương Đào đều ở trên một tần số, tự nhiên cũng có thể nghe được đối thoại giữa Vương Đào và Lam Ngọc Liên.

"Vương, Vương ca! Ngươi ... lợi hại!

Nhiếp Tư Nghiên muốn nói thêm một chút gì đó nhưng cuối cùng cũng chỉ hội tụ thành vài chữ.

"Này còn cần ngươi nói sao? Còn không nhanh đi nhặt hòm tiếp tết"

"Rõ!"

Nhiếp Tư Nghiên phân phó người đi nhặt hòm tiếp tế.

Bên Hội sở, Lục Anh Phương tương đối bình tính một chút, sớm đã phân người đi rồi.

Khu vực trước mắt của đội xe có một cái quảng trường có diện tích không nhỏ, cộng thêm kỹ thuật của phi công rất tốt, thả hòm tiếp tế rơi đúng vào trên quảng trường.

Tuy nhiên tiếng ồn của máy bay vận tải quá lớn, thu hút lượng lớn zombie, nơi xa còn xuất hiện một số Zombie Phong Ma.

"Nhanh nhanh nhanh! Nhặt hòm tiếp tế xong thì rút luil"

Lục Anh Phượng xuống xe, cô chia người ra làm hai nhóm, một nhóm người đi nhặt hòm tiếp tế, một nhóm người khác thì đi đánh giết zombie bị thu hút tới.

Mấy người Nhiếp Tư Nghiên, Từ Tiểu Quân cũng đều đã chạy ra ngoài, chỉ có Vương Đào, Giang Thi Tuyết và Lam Ngọc Liên là còn đang ở trên xe.

Vương Đào đếm sơ qua một chút có khoảng mười cái hòm tiếp tế.

Con số này đã không ít, rất nhiều người ngay cả một hòm tiếp tế còn chưa từng nhặt được, nhìn thấy nhiêu hòm tiếp tế như vậy thì đều kích động không chịu nổi.

Lúc này, cửa xe được gõ vang, Lam Ngọc Liên đang đứng ở bên ngoài.

Hôm nay Lam Ngọc Liên và Lục Anh Phượng ăn mặc không khác gì nhau mấy, trên người gần như đều được che chắn đến cực kỳ kín đáo, chỉ để lộ ra khuôn mặt xinh xắn.

Sau khi Vương Đào mở cửa xe, Lam Ngọc Liên lập tức lên xe, sau đó thì cứ nhìn chằm chằm vào Vương Đào.

Vương Đào liên tục quơ tay trước mắt cô.

"Choáng rồi sao?"

Lam Ngọc Liên đưa tay đẩy tay Vương Đào ra, cũng không nói gì, vẫn như cũ cứ nhìn vào hắn.

Mặc dù Lam Ngọc Liên là một mỹ nữ, nhưng cứ nhìn chằm chằm vào hắn như thế này thì thật đáng sợ.

Vương Đào đưa tay ra, ấn vào đầu của Lam Ngọc Liên, sau đó cưỡng ép chuyển dời ánh mắt của cô ra ngoài xe.

Lam Ngọc Liên mạnh mẽ quay đầu lại và nói với vẻ mặt nghiêm túc:

"Vương Đào, ta nhất định phải mời được ngươi gia nhập vào Hội sở chúng ta!"

"Cố lên"

Vương Đào nói lời cổ vũ với cô.

Lam Ngọc Liên rời đi.

Vốn dĩ cô muốn hỏi Vương Đào xem hắn làm được như thế nào, nhưng cuối cùng lại không hỏi, đây là bí mật cá nhân của Vương Đào, muốn hỏi tiếp cũng không tốt cho lắm.

Nhưng cô đã quyết định phải đưa Vương Đào vào Hội sở của các cô bằng mọi giái

Không cần biết là người bạn tốt Dương Trường Hồng khen ngợi nhân phẩm của Vương Đào, hay là Vương Đào thông qua một số con đường kiếm được một số Dược te và tinh hạch phẩm chất cao, hay là Vương Đào có khả năng gọi được hòm tiếp tế ... bất kể chuyện nào lấy ra riêng lẻ đều đáng giá lôi kéo chứ đừng nhắc tới những chuyện này đều nằm ở trên một người!

Nhất định phải lôi kéo Vương Đào tới!
Bình Luận (0)
Comment