Chương 486: Cố ý?
Chương 486: Cố ý?Chương 486: Cố ý?
"Đợi lát nữa ta ở bên ngoài tạo thành một số động tĩnh, các ngươi thừa cơ chạy trốn!"
"A? Ngươi tới rồi? Tốt! Ngươi phải cẩn thận al"
Lam Ngọc Liên có hơi giật mình và kích động, không nghĩ tới Vương Đào đến thật rồi!
Vương Đào lặng lẽ rời khỏi khu C, sau đó ném mấy quả bom tự nổ vào một số nơi.
Âm!
Một tiếng nổ lớn lập tức vang lên.
"Ôi ôi..."
"Rống ——"
Zombie Phong Ma cực kỳ mẫn cảm đối với âm thanh, phần lớn Zombie Phong Ma lập tức rời khỏi mục tiêu, đi vê phía nơi vang lên tiếng nổ lớn.
Nhưng những con Zombie Phong Ma đã nhằm vào đám người Lam Ngọc Liên thì vẫn còn đang công kích.
Tuy nhiên khi nhiêu Zombie Phong Ma bỏ đi như vậy, áp lực bên phía Lam Ngọc Liên lập tức giảm đi rất nhiều.
"Tiểu Tuyết, ngươi ở lại đây cản một chút, ta đi trước."
"Được!"
Vương Đào nhân cơ hội lao tới, Giang Thi Tuyết ở lại nơi này để ngăn cản những con zombie khác.
Có một con Zombie Phong Ma phát hiện Vương Đào, lập tức đánh tới.
Vương Đào cho vài nhát chém chết nó, nó tuôn ra ba cái bọc, nhưng sau khi nhìn thấy đồ vật bên trong, Vương Đào thâm mắng một tiếng.
"Xoa, cay gà như vậy!"
Trong ba cái bọc của Zombie Phong Ma, tất cả đều là vật liệu chế tạo bình thường.
Vương Đào lập tức mất đi hứng thú đánh giết bọn chúng.
Mặc dù Vương Đào đạt được 1500 năng lượng đặc thù, nhưng Zombie Phong Ma này quá nhiều, hơn nữa không xác định bên ngoài còn có Zombie Phong Ma nữa hay không, gân đân có thể có hang ổ của Zombie Phong Ma, cho nên hắn không thể ham chiến. Sự xuất hiện của Vương Đào ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người ở phía bên kia công sự.
"Vương Đào!"
Lục Anh Phượng người đang lao ra với một thanh Đường đao, là người đầu tiên nhìn thấy Vương Đào và thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Vương Đào lại bổ ra mấy con zombie, thành công đoàn tụ lại với Lục Anh Phượng.
Những người khác rất hào hứng đi ra từ bên trong công sự phòng ngự, vừa rồi Lam Ngọc Liên đã nói với bọn họ, là Vương Đào tới cứu bọn họ.
Vương Đào nhìn thoáng qua Lam Ngọc Liên, Từ Tiểu Quân và Nhiếp Tư Nghiên, đám người đều bị thương ở mức độ khác nhau, nhưng không có nguy hiểm tính mạng.
"Đi theo tai"
Bây giờ không phải là lúc để nói chuyện, Vương Đào lập tức nói một tiếng với mọi người, rút lui theo đường hắn vừa mới tới.
Mọi người vội vàng chạy theo.
"Tiểu Tuyết đâu!" Lúc này, Lam Ngọc Liên đột nhiên mở miệng nói.
Nàng nhìn thấy bên người Vương Đào không có Giang Thi Tuyết, trong lòng nhất thời lộp bộp một cái.
Tuy nhiên còn may, chỉ nghe Vương Đào trả lời:
"Cô ta không có việc gì, ở bên ngoài."
"... Vậy là tốt rồi!"
Khi mọi người cố gắng tìm đường thoát ra, họ nhìn thấy một bóng người mặc đồng phục .JK màu đỏ, thanh tú động lòng người đang đứng ở nơi đó, trong bóng tối sau lưng nàng, có những zombie đang nằm trên mặt đất.
"Tiểu Tuyết, đi!"
Vương Đào hô một tiếng.
Lam Ngọc Liên và Lục Anh Phượng nhìn thấy Giang Thi Tuyết, cảm giác cảnh tượng này không hợp với nàng cho lắm, tuy nhiên còn đang phải chạy trối chết đây, các nàng cũng không có hỏi nhiều.
Mới lao ra từ khu C mọi người phát hiện bên ngoài có lượng lớn Zombie Phong Mai Mặc dù chỉ có một phần nhỏ là cấm ba, nhưng chúng nó giống như thủy triều, số lượng đã hơn vạn!
Sau khi Vương Đào nhìn phương hướng một chút, lập tức nói với mấy người Lam Ngọc Liên:
"Các ngươi rút lui trước, ta đi dẫn những con Zombie Phong Ma này di
"Vương cai"
"Ngươi...
Tất cả mọi người có chút không dám tin nhìn vào Vương Đào.
Muốn dẫn nhiều Zombie như vậy đi, vấn đề không phải là bốc lên nguy hiểm tính mạng mà là khả năng tử vong caol
Ngoại trừ những ngày đầu tận thế, bọn họ đã từng nhìn thấy những anh hùng hy sinh như vậy, từ đó không bao giờ gặp lại họ nữal
"Đừng nói nhảm, đi maul"
Vương Đào có chút tức giận trừng mắt với mấy người.
Không phải hắn muốn trở thành anh hùng, mà là nếu như hắn không đứng ra thì không có người nào có thể trốn được - bọn họ đều sắp bị hàng ngàn hàng vạn Zombie Phong Ma bao vây lại.
Nhất định phải có người dẫn Zombie đi mới được, không phải vậy lái xe cũng không cách nào lái.
Mà người có thể dẫn nhiều zombie như vậy đi thì chỉ có Vương Đào, nói cho đúng là chỉ có bom tự nổ, dù sao cái đồ chơi này có tiếng nổ quá lớn, dễ thu hút zombie, nhưng hắn không có cách nào cầm bom tự nổ, với loại động tĩnh như hiện tại này, khả năng bom tự nổ sẽ nổ ngay trong tay, cho nên chỉ có thể để cho Vương Đào làm.
Vì lý do an toàn, Vương Đào mang theo Giang Thi Tuyết, tốc độ của hắn và Giang Thi Tuyết đều rất nhanh, chắc là không có vấn đề gì.
"Được!"
Thời khắc quan trọng, Lam Ngọc Liên vẫn quả quyết.
Cô ta lập tức lên tiếng yêu cầu mọi người rời đi theo hướng khác.
"Vương Đào, chúng ta chờ ngươi ở vị trí đỗ xe! Ngươi cẩn thận!"
"Ừm."
Vương Đào gật đầu, sau đó hai người hắn và Giang Thi Tuyết chạy về phía ngược hướng với đám người Lam Ngọc Liên.
Hắn vừa chạy vừa ném bom tự nổ.
Âm! Âm! Ầm!
Chạy hết tốc lực hơn hai mươi phút, Vương Đào cuối cùng cũng thoát khỏi đám Zombie Phong Ma phía sau.
"Đậu xanh! Này cũng có thể chạy al
Vương Đàm thâm mắng một tiếng, hắn cảm thấy lá phổi của mình nóng bỏng giống như đang thiêu đốt, Giang Thi Tuyết thì là một mặt bình tĩnh, không hổ là thân thể zombie.
Vương Đào lo lắng nhất chính là trên đường gặp phải những zombie khác, nếu như có Zombie cấp ba lợi hại nào chắn đường thì rất phiên phức ... còn may, lần hành động thu hút zombie này rất thuận lợi, không gặp phải trở ngại gì.
Sau khi hơi thở dốc một hơi, hai người Vương Đào và Giang Thi Tuyết lượn quanh một vòng tròn lớn, chạy ve phía cổng của Trung tâm thể thao, đoàn xe của Đại đội thứ tư đều đậu ở chỗ này.
Lúc này trời đã gần tối, thời điểm Vương Đào đi tới cổng Trung tâm thể thao, lập tức nhướng mày.
Xe còn ở nơi này, nhưng không có bất kỳ al.
Quan sát kỹ hơn, lốp xe đều bị làm hỏng? Bình xăng cũng bị rò rỉI
"Gố ý?”
Nhìn vào vết cắt gọn gàng trên lốp xe, Vương Đào lập tức nhướng mày.
Lúc này, bộ đàm trên người Vương Đào vang lên.
"Tư tư ... Vương ca, nhìn đằng sau!"
Vương Đào quay đầu, nhìn thấy ai đó đang vẫy cờ đỏ trên tòa nhà mười tầng cách đó không xa, người đó chính là Nhiếp Tư Nghiên.
Vương Đào không có để ý tới xe nữa, lập tức chạy về phía tòa nhà kia.
Cửa dưới tòa nhà đã bị phá từ lâu, nhưng cửa cầu thang bên trong lại đóng chặt, sau khi Vương Đào tới, Nhiếp Tư Nghiên lập tức mở cửa ra từ bên trong.
"Vương ca, ngươi không sao chứ!"
Mặt mũi Nhiếp Tư Nghiên tràn đây lo lắng.
“Ta không sao."
Vương Đào nắm lấy tay của Giang Thi Tuyết, vừa đi lên vừa nói với Nhiếp Tư Nghiên:
"Có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Khi chúng ta chạy tới đó thì phát hiện lốp xe của các xe đều đã bị phá, không cách nào đi được, xung quanh còn có không ít zombie, chúng ta zombie đầy đường rồi chạy tới nơi này, Lam Ngọc Liên đề nghị chúng ta đi lên...'
Nhiếp Tư Nghiên vội vàng giải thích.