Chương 488: Cứu hay không cứu
Chương 488: Cứu hay không cứuChương 488: Cứu hay không cứu
Nếu như bọn họ có thể chiếm lĩnh được căn cứ Tử Kinh, với sức phòng thủ đáng sợ của bức tường cao, xem như thật có Dị Năng giả cấp ba thì cũng không cách nào tấn công vào, bọn họ dựa vào một số Tinh hạch cấp 3 - Tấn Thăng trong tay, từ từ rồi sẽ tới.
Sau đó, thì chuyện ngoài ý muốn xuất hiện.
Kế hoạch ban đầu của bọn họ là để người của căn cứ Tử Kinh và Hội sở đánh vào, thời điểm bị rất nhiều zombie bên trong ngăn cản thì bọn họ sẽ trở ve căn cứ.
Nhưng có ai mà biết zombie bên trong quá mạnh, căn cứ Tử Kinh vừa lên tới đã tổn thất rất nhiều người, thế là Tướng quân lập tức rất quyết đoán hạ lệnh tạm thời rút lui, chuẩn bị bàn bạc kỹ hơn.
Việc rút lui này của hắn khiến bên phía Ngục Giam và Liên minh bất ngờ - bọn họ vừa mới hoàn thành việc phá hoại và chưa đi được bao xa...
Hơn nữa còn thuận tiện hại cả đám người Lam Ngọc Liên. Bởi vì lúc đó đám người Lam Ngọc Liên đang hợp lực đánh giết một con Zombie cấp ba rất lợi hại, căn bản không cách nào đi.
Thật vất vả mới giết chết được con zombie này, lúc này chỉ còn lại người của Hội sở, người của Tướng quân bên kia đều đã rút luil
Vì vậy đây là tình huống mà đám người Lam Ngọc Liên bị mắc kẹt.
Về phần bên Tướng quân kia, sau khi bọn họ rời khỏi thì phát hiện xe của mình vừa bị phá hỏng, sau đó lại thấy được tung tích của Ngục Giam và Liên minh.
Thế là lập tức nhanh chóng đuổi theo.
Mà lúc này, zombie bên trong sân vận động cũng đuổi theo, có một số zombie tốc độ chạy rất nhanh, dù sao bọn họ nhiều người, không cách nào tránh né nên chỉ có thể chiến đấu.
Kết quả là trận chiến này đã thu hút zombie từ nơi khác đến!
Đặc biệt là khi số lượng lớn Zombie Phong Ma tới, đừng nói bọn họ, chính người của Ngục Giam và người của Liên minh cũng không cách nào chạy. Loại thời điểm này mà còn nội đấu nữa thì không có chút ý nghĩa nào, hai bên chỉ có thể lựa chọn hợp tác, bọn họ vừa đánh vừa lui, lui đến phòng huấn luyện nhảy cầu.
Tình huống hiện tại chính là, bọn họ bị rất nhiều zombie bao vây, mặc dù tạm thời chưa chết được, nhưng sau đó thì chưa chắc, ai cũng không biết bên trong đám zombie này có loại zombie nào có lực phá hoại mạnh không, hơn nữa vật tư mà bọn họ mang theo cũng có hạn...
Sau khi Lam Ngọc Liên kết thúc việc liên lạc, đưa mắt nhìn về phía Vương Đào.
"Vương Đào, ngươi cảm thấy chúng ta có cân điều động viện binh không?”
Nói thật, không cần biết là căn cứ Tử Kinh hay là Ngục Giam và Liên minh thì đều không phải kẻ tốt lành gì.
Ngục Giam và Liên minh thì không nói, chỉ nói tới căn cứ Tử Kinh, bọn họ rút lui quá quả quyết, căn bản không đợi Lam Ngọc Liên, nếu như bọn họ chờ một chút hoặc là giúp một chút thì cũng sẽ không để cho đám người Lam Ngọc Liên bị mắc kẹt, thiếu chút nữa thì chết sạch.
Lúc đó Lam Ngọc Liên còn muốn mượn người của Đại đội thứ năm, Đại đội thứ năm đều là những Dị Năng giả có siêu năng lực Hư Nhược Niêm Dịch, kết quả bị Tướng quân bác bỏ, hắn nói cần phải bảo tôn thực lực của Đại đội thứ năm, đây là con át chủ bài để bọn họ giết chết Zombie cấp ba.
Lam Ngọc Liên dám khẳng định, lúc đó Tướng quân chính là có một chút í nghĩ muốn mượn tay zombie tới diệt trừ đi đám người mình - trước đó có lẽ hắn không có ý định này, nhưng cơ hội tới thì sẽ không bỏ qua.
Đương nhiên, Lam Ngọc Liên cũng không phải là một bông hoa nhỏ màu trắng thuần khiết, ý nghĩa của những gì cô ấy hỏi Vương Đào bây giờ là rất rõ ràng - nếu như bọn họ trực tiếp rời đi mà không đi điều động quân tiếp viện, Tướng quân và những người khác có khả năng sẽ bị vây chết! Mà căn cứ Tử Kinh - nói không chừng chính là của nàng!
Lam Ngọc Liên thực sự chưa bao giờ nghĩ đến việc lừa dối bọn họ vào lúc này, nhưng bây giờ cơ hội đến... vậy thì khó nói rồi al
Thục ngữ nói một núi không thể chứa hai hổ a, hiện tại trong thành phố Tử Kinh có khoảng chừng bốn con hổ, hiển nhiên là không chứa được!
Cho nên chuyện này không thể trách Lam Ngọc Liên có ý nghĩ đen tối, nếu nàng không ra tay thì người khác sẽ ra tay, đơn giản chỉ là ai động thủ trước mà thôi.
Tuy nhiên Lam Ngọc Liên vẫn còn có chút do dự...
Những người này nếu như đều chết hết, vậy thực lực người sống sót trong toàn bộ thành phố Tử Kinh này ít nhất giảm đi hơn một nửa, điều này sẽ gây tổn thất cho toàn bộ phe nhân loại trong thành phố Tử Kinh.
Hơn nữa Lam Ngọc Liên dù sao vẫn còn có một chút lương tri, để nhiều người chết ở chỗ này như vậy, trong nội tâm của nàng ít nhiều có chút không được thoải mái cho lắm.
Cô ta hiện tại lại muốn từ bỏ bọn họ, lại vừa muốn cứu bọn họ, rất là xoắn xuýt.
Vương Đào tự nhiên có thể nhìn ra được suy nghĩ của nàng, thế là hắn cười nói:
"Chuyện này không đơn giản, bảo bọn họ lấy ra lợi ích, ví dụ như nhường ra căn cứ Tử Kinh ... vậy thì ngươi sẽ cứu bọn họ, nếu như bọn họ không lấy cái gì ra, vậy cứ để cho bọn họ chờ chết, ta tin tưởng bọn ho biết nên lựa chọn như thế nào."
Sau khi Lam Ngọc Liên nghe được điều này thì có chút bất đắc dĩ mà nói:
"Lời này là không sai, bọn họ có khả năng sẽ lấy ra lợi ích, nhưng, đây chỉ là hứa hẹn bằng lời, nhỡ sâu sau khi cứu được bọn họ ra bọn họ lại không tuân thủ hứa hẹn, vậy ta cũng không có bất kỳ thủ đoạn trừng phạt nào..."
"Này thì càng đơn giản hơn, chỉ cần mạnh hơn bọn họ là được rồi, ví dụ như ... lên tới cấp ba."
Vương Đào nói xong, trong tay xuất hiện một viên Tinh hạch cấp ba màu cam, bên trong tỉnh hạch có một cái bóng mờ hình dấu +
Tinh hạch cấp ba - Tấn Thăng màu caml
"Tinh hạch cấp ba - Tấn Thăng màu cam?!"
Nhìn thấy đồ vật trong tay Vương Đào, Lam Ngọc Liên che lấy miệng nhỏ kinh hô một tiếng.
Hành động lần này của cô ta cũng đã nhận được mấy viên Tinh hạch Tấn Thăng, nhưng đều là phẩm chất Bình thường màu trắng, chỉ có 20% tỷ lệ dung hợp thành công.
Dựa theo lý thuyết mà nói, Tỉnh hạch màu trắng cần phải dung hợp năm lần mới có thể thành công, nhưng trên thực tế thì đều phải xem vào may mắn, không may mắn thì vĩnh viễn không thể nào thành công.
Mà dung hợp tinh hạch sẽ làm gia tăng tạp chất trong cơ thể, vì vậy những người ở cấp độ như họ nói chung sẽ không dễ dàng dung hợp tinh hạch, đặc biệt là loại tinh hạch màu trắng này ...
Đối với bọn họ mà nói, tinh hạch màu tím là chủ lưu, màu đỏ, màu cam thuộc về loại chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Không nghĩ tới, Vương Đào trực tiếp lấy ra một viên màu caml