Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật (Dịch)

Chương 513 - Chuong 513: Han Dongy

Chuong 513: Han dongy Chuong 513: Han dongyChuong 513: Han dongy

Về phần Vương Đào, hắn định mang theo Giang Thi Tuyết ra ngoài đi dạo, xem có thể tìm được một con Zombie cấp ba - Lãnh chúa nào hay không, thuận tiện tìm kiếm tung tích con Zombie mẫu thể kia một chút.

Sau khi mọi người phân chia nhiệm vụ cho mình xong thì đều lần lượt rời khỏi tòa nhà.

Nhiếp Tư Nghiên và Từ Tiểu Quân thì vẫn giống như hôm qua, Từ Tiểu Quân đi thu hút sự chú ý của zombie, Nhiếp Tư Nghiên thì nhân lúc đó nhanh chóng nhảy vào bên trong khu huấn luyện nhảy cầu.

Đông!

Nhiếp Tư Nghiện với bộ giáp màu nâu toàn thân lân thứ ba nhảy vào trong khu huấn luyện nhảy cầu.

Đối với loại cách thức xuất hiện này của nàng ta, đám người Tướng quân đã quen.

"Nghe nói Tướng quân chuẩn bị cho chúng ta một số kinh phí cho hành động cứu viện sao?”

"Đúng." Tướng quân cũng không nói nhảm, lập tức lấy một túi tinh hạch ra.

Tinh hạch lần này ít hơn rất nhiều so với lần trước, nhưng khi Nhiếp Tư Nghiên nhìn thoáng qua thì lập tức lộ ra vẻ mặt hết sức hài lòng.

Bởi vì những viên tinh hạch này đều là cấp bai

"Rất tốt, có những kinh phí này, tin tưởng chẳng mấy chốc là có thể cứu được tất cả mọi người ral"

Ba người Tướng quân nghe được điều này, đều một mặt mong đợi nhìn vào Nhiếp Tư Nghiên, nghĩ trong ba người bọn họ, ai sẽ là người được máng ra ngoài trước nhất, hoặc là cùng lúc mang ra ngoài? Nhiếp Tư Nghiên là Dị Năng giả cấp ba, mặc dù không có sở trường vê lực lượng, sức lực cũng không nhỏ, chắc là có thể cùng lúc khiêng ba người đàn ông bọn họ...

Kết quả, thân hình Nhiếp Tư Nghiên lóe lên, lập tức bắt lấy một nữ nhân - a không, là hai nữ nhân, phân biệt kẹp ở dưới nách.

Giờ Tướng quân đã tăng tiền, đương nhiên phải cứu thêm một người. Hai nữ nhân này đều có chút không dám †in, vậy mà chọn trúng các nàng?

Ba người Tướng quân thì càng không dám tin, vậy mà không chọn bọn họ?

Trông thấy Nhiếp Tư Nghiên sắp rời khỏi, Ngục Đầu vội vàng ngăn lại.

"Khục, Nhiếp nữ sĩ, ta cảm thấy, có phải nên mang ba người bọn ta ra ngoài trước hay không?”

Nghe được điều này, Nhiếp Tư Nghiên ngược lại là gật gật đầu.

"Vốn là phải đưa các ngươi ra ngoài, nhưng...' Sắc mặt của nàng trở nên hơi cung kính "Nhưng ta thế nhưng là vật phẩm riêng của chủ nhân ta, không thể tiếp xúc với người đàn ông khác!"

"Tê! Chủ nhân? !"

Ba người kinh hãi.

Thật hay giả?

Ai có bản lĩnh lớn như vậy, vậy mà có thể để cho Dị Năng giả cấp ba nhận làm chủ!

"Cho nên, thật xin lỗi nhai"

Nhiếp Tư Nghiên mở miệng cười nói lời xin lỗi, sau đó mang theo hai nữ nhân nhảy nhót mấy lần nhảy ra ngoài.

Hai người Ngục Đầu và Khổng Tu còn có chút ngẩn ngơ.

Nếu như Nhiếp Tư Nghiên thật có một người chủ nhân như vậy, vậy cái lý do này nói ra còn có thể nghe được - được cái rắm al

Bọn họ thế nhưng là lấy ra hết Tinh hạch cấp ba rồi al Kết quả má nó còn ôm hai cái tôm cá nhãi nhép cứu đi? Để thủ lĩnh ba thế lực lớn bọn họ còn ở lại nơi này?

Ngục Đầu nổi trận lôi đình, hắn đột nhiên có loại xung động muốn giết sạch tất cả nữ giới ở trong này, còn may Khổng Tu ở bệnh cạnh trông thấy hắn có chút gì đó không đúng nên nhanh chóng giữ lại hắn...

"Má nó! Nhiều tinh hạch như vậy, không phải là sẽ đổ xuống sông xuống biển chứ!"

Ngục Đầu có chút bực bội mà gãi đầu một cái.

Khổng Tu cũng có chút tức giận và bất đắc dĩ, hắn tích lũy chút tinh hạch cấp 3 đâu có dễ dàng gì, trước đó đưa Tinh hạch cấp 2 đi xem như thôi, dù sao hắn có thể tự an ủi mình hiện tại không cần Tinh hạch cấp 2, nhưng đây là Tinh hạch cấp 3, nếu như còn đổ xuống sông xuống biển nữa vậy thì không nói được rồi!

Tướng quân thì đột nhiên nghĩ tới lời nói của Ngục Đầu trước đó.

Nếu như Lam Ngọc Liên thực sự định ép khô bọn họ ... hắn giống như thật không có năng lực phản kháng nào.

Về phần 'chủ nhân trong miệng Nhiếp Tư Nghiên, đây là thật hay là giả đã không còn quan trọng, bởi vì một mình Nhiếp Tư Nghiên là đã có thể nắm chắc được bọn ho .…

Nếu như người chủ nhân này là thật, vậy chắc chắn sẽ còn mạnh hơn cả Nhiếp Tư Nghiên! Cộng thêm tên to con bên ngoài kia nữa ... vậy bọn họ ít nhất đã có ba tên Dị Năng giả cấp bal

Hơn nữa không rõ ràng Lam Ngọc Liên có quan hệ như thế nào với bọn họ, nhưng Nhiếp Tư Nghiên giống như cũng nghe Lam Ngọc Liên, sẽ không phải bên Lam Ngọc Liên kia cũng có Dị Năng giả cấp ba rồi chứ .…

Càng nghĩ, Tướng quân càng cảm thấy trong người có chút ớn lạnh.

Toàn bộ thành phố Tử Kinh này, trên cơ bản một mực đều nằm trong lòng bàn tay của hắn al Đây rốt cuộc là bắt đầu không thích hợp từ một bước nào rồi?

Lúc này, có một số người sống sót đi tới.

"Tướng quân, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Làm sao mà Nhiếp nữ sĩ lại chỉ cứu người bình thường, chúng ta còn có cơ hội sống sót hay không a, thực sự không được, trong tay chúng ta cũng có chút tinh hạch ...'

Người nói chuyện là thủ lĩnh của một thế lực nhỏ.

Những người may mắn còn sống sót ở bên trong khu huấn luyện nhảy cầu này, chẳng những có thủ lĩnh của ba thế lực lớn mà còn có không ít thủ lĩnh của các thế lực nhỏ bên trong thành phố Tử Kinh.

Ít nhất có hơn một nửa thủ lĩnh trong toàn bộ thành phố Tử Kinh đều ở nơi này, nếu như bọn họ đều chết, vậy đối với người sống sót của thành phố Tử Kinh mà nói là một đả kích rất lớn, dù sao trong phần lớn các thế lực, bọn họ chính là thủ lĩnh là người mạnh nhất...

"Đúng a, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Chúng ta không muốn chết, chúng ta muốn còn sống ra ngoài ...' Nhìn thấy sắc mặt bực bội lo lắng của mọi người, Tướng quân vươn tay ra.

"Mọi người yên tâm chớ vội, ta lại nói chuyện với nàng ta."

Nhìn thấy Tướng quân nói chuyện, những người khác cũng không nói thêm lời nào, dù sao uy vọng và năng lực của Tướng quân đều được mọi người tin tưởng.

Tướng quân cầm bộ đàm, đi vào trong một góc.

"Lam Ngọc Liên, ngươi nói thẳng đi, ngươi muốn như thế nào mới có thể cứu chúng ta ra ngoài."

Một bên khác, nhận được tin tức Lam Ngọc Liên không có lập tức trả lời, mà là đi tới trước cửa sổ nhìn về phương hướng của căn cứ Tử Kinh một chút, sau đó mới mở miệng nói:

"Ngươi biết thứ mà ta muốn là gì."

Tướng quân rơi vào trâm mặc. ...

"Hắn đồng ý."

Thời điểm Vương Đào và Giang Thi Tuyết trở vê, Lam Ngọc Liên nói ra ba chữ không đầu không đuôi này. "Cái gì?"

Vương Đào hơi nghi hoặc một chút.

Lam Ngọc Liên hít sâu một hơi, sắc mặt vừa có chút kích động lại vừa có chút nghiêm túc.

"Tướng quân đã đồng ý nhường căn cứ Tử Kinh lại, xem như thù lao cứu bọn họi"

"Ac nhanh như vậy sao?"

Vương Đào có hơi bất ngờ.
Bình Luận (0)
Comment