Chương 516: Ai đi lấy điều khiển từ xa?
Chương 516: Ai đi lấy điều khiển từ xa?Chương 516: Ai đi lấy điều khiển từ xa?
"Hắn nói trong tay hắn đã không còn tỉnh hạch, yêu cầu chúng ta nhanh chóng cứu bọn họ ra ngoài... cong chuyện chuyển nhượng căn cứ như thế nào thì hắn cũng đã nói..."
Trải qua lời giải thích của Nhiếp Tư Nghiên, Vương Đào lúc này mới chợt hiểu.
Chuyện trong căn cứ lắp đặt rất nhiều bom là thật, mà cái điều khiển từ xa kia thì nằm trong tay một chiến hữu từng có giao tình tính mạng của Tướng quân.
Tướng quân từ lúc xuất hiện ở trước mặt mọi người vẫn độc lai độc vãng, dù là gây dựng thế lực cũng không thấy hắn có quan hệ đặc biệt tốt với ai, trông cảm giác rất cô độc, không nghĩ tới hắn lại có một chiến hữu từng có giao tình chí mạng... quả nhiên rất xảo quyetl
Giữa Tướng quân và vị chiến hữu này có ám hiệu, không cần biết là hai người có gặp mặt hay không, chỉ cần gặp được nhau là có thể lấy đi điều khiển từ xa. Muốn chiếm căn cứ Tử Kinh, đầu tiên phải giải quyết được vị chiến hữu này đã.
Nhưng ... vấn đề là ai sẽ đi giải quyết vị chiến hữu này.
Dù sao đây chỉ là lời bên phía Tướng quân mà thôi, nhỡ đâu hắn nói khẩu hiệu không đúng, dẫn đến bị tấn công ở một số thời điểm, thậm chí còn bị phục kích thì sao đây?
Hay nghiêm trọng hơn là sau khi trao đổi khẩu hiệu, vị chiến hữu này lập tức nhấn vào nút trên điều khiển từ xa, kích hoạt nổ bom thì sao đây?
Chuyện này thì khó mà nói được.
Cho nên, việc trao đổi khẩu hiệu với vị chiến hữu này là một động thái rất nguy hiểm.
Vương Đào gọi mấy người Lam Ngọc Liên tới, ở trước khi nói về vấn đề này, trước tiên là nói một chút chuyện vê quyền sở hữu căn cứ.
"Ta cảm thấy Lam Ngọc Liên rất thích hợp, các ngươi cảm thấy thế nào?"
Vương Đào cười nói với mọi người.
"A2" Tất cả mọi người sửng sốt một chút.
Bọn họ đều cho rằng Vương Đào muốn làm thủ lĩnh của căn cứ Tử Kinh này, không nghĩ tới Vương Đào vậy mà đề cử cho Lam Ngọc Liên!
"Ngươi, chính ngươi không muốn làm thủ lĩnh?”
Lam Ngọc Liên có chút ngạc nhiên hỏi.
Vương Đào vất vất vả vả bận rộn lâu như vậy, vậy mà bản thân lại không đến làm thủ lĩnh? Nàng ta trước đó vẫn cho rằng, Vương Đào là muốn làm thủ lĩnh, nàng đối với Vương Đào thế nhưng là cũng chịu phục, nhưng lời này của Vương Đào đã làm kế hoạch của nàng trở nên rối loạn...
"Ta không muốn."
Vương Đào lắc đầu.
Trụ sở này quả thật không tệ, nhưng thực chất là một căn cứ bán thành phẩm, chưa hoàn thiện đây đủ, tuy rằng đám người tướng quân đã nghĩ biện pháp hoàn thiện, nhưng suy cho bọn họ cũng không có người và thiết bị chuyên môn, việc hoàn thiện cũng không được tốt.
Hơn nữa Vương Đào là muốn đi căn cứ quân sự, ở lại thêm vài ngày nữa khả năng sẽ đi, hắn cần vị trí thủ lĩnh này cũng không có tác dụng qì.
Đương nhiên, không làm thủ lĩnh không có nghĩa là không lấy chỗ tốt, tinh hạch trong căn cứ, tối thiểu có một phần của Vương Đào.
Về phần ứng cử viên cho vị trí thủ lĩnh, hiện tại có hai người, Nhiếp Tư Nghiên và Lam Ngọc Liên.
Vương Đào cảm thấy năng lực của Nhiếp Tư Nghiên kém hơn so với Lam Ngọc Liên rất nhiều, cho nên hắn muốn để cho nàng ta đứng ra làm thủ lĩnh.
"Vậy Tư Nghiên..."
Lam Ngọc Liên lại đưa mắt nhìn Nhiếp Tư Nghiên.
Nàng không rõ quan hệ giữa Nhiếp Tư Nghiên và Vương Đào cụ thể như thế nào, nhưng rõ ràng Nhiếp Tư Nghiên thân cận Vương Đào hơn so với nàng.
"Nàng ta không thuộc người biết quản lý."
Vương Đào lập tức bác bỏ thay Nhiếp Tư Nghiên.
Nhiếp Tư Nghiên nghe được điều này, trong lòng nhất thời có chút ít phiên muộn.
Mặc dù nàng cũng biết, năng lực quản lý của mình chắc chắn không so được với Lam Ngọc Liên, dù sao thời điểm Lam Ngọc Liên người ta tiếp nhận Hội sở, Hội sở vẫn chỉ là một thế lực nhỏ được mấy tiểu thư thành lập, nhưng ở dưới sự dẫn dắt của nàng, dần dần đã trở thành một trong bốn thế lực lớn, thực lực này là rõ như ban ngày, nhưng Vương Đào nói thẳng ra như vậy ... thật là đau lòng al
Lam Ngọc Liên trông thấy Vương Đào không giống như nói đùa, lại nhìn vào ánh mắt khích lệ của Lục Anh Phượng ở bên cạnh một chút, nàng cắn răng nói:
"Được! Đã ngươi không cần cái trụ sở này, vậy ta cần!"
Làm thủ lĩnh của trụ sở này, đương nhiên là có rất nhiều chỗ tốt, nhưng cũng có rất nhiều áp lực, tuy nhiên nàng không sợ, nàng cảm thấy mình có thể làm được!
"Rất tốt!"
Vương Đào mỉm cười gật đầu.
"Sau đó chúng ta lại nói một chút vê vấn đề thiếu nợ, sau khi ngươi trở thành thủ lĩnh của căn cứ thì đừng quên trả nợ nha."
Lam Ngọc Liên lập tức lộ ra vẻ mặt khổ SỞ.
Cầm xuống chỗ tốt của cái trụ sở này, khả năng ít nhất có một nửa muốn bị Vương Đào lấy dil
Nàng cũng không phải là không bỏ được, dù sao đây là chuyện trước đó đã hứa hẹn, nàng ta chẳng qua chỉ là cảm thấy cuộc sống thật khó khăn a...
Sau này phải kinh doanh căn cứ cho thật tốt, kiếm lại những viên tinh hạch này!
Sau khi xác định rõ ứng cử viên, Vương Đào nói về chuyện vị chiến hữu này của Tướng quân một lần.
"Ai đi lấy điều khiển từ xa?"
"Ta di
Lam Ngọc Liên lập tức mở miệng nói.
Nàng ta đã muốn trở thành thủ lĩnh mới của căn cứ Tử Kinh, chuyện này nàng ta cũng không thể để cho người khác đi làm được.
"Vẫn là để ta đi đi." Lục Anh Phượng lúc này mới mở miệng nói.
Dù sao khả năng chiến đấu của Lam Ngọc Liên không quá mạnh, nàng sợ Lam Ngọc Liên gặp phải chuyện bất ngờ và không cách nào ứng phó.
Lam Ngọc Liên dao động nói:
"Không được, đây là căn cứ của ta, ta nhất định phải đi! Là thủ lĩnh mới, ta phải làm gương, nếu như ta cũng không dám đi, vậy người khác sẽ nhìn ta thế nào?"
Đây chỉ là một nguyên nhân mà nàng nói ra, còn có một nguyên nhân nữa là, nàng ta và Lục Anh Phượng nhìn như là cấp trên cấp dưới, nhưng thực ra tình cảm rất tốt, tình như tỷ muội, Lục Anh Phượng sợ nàng xảy ra chuyện gì, tương tự nàng cũng sợ Lục Anh Phượng xảy ra chuyện.
Vương Đào thấy hai người đều muốn đi thì mở miệng nói:
"Như thế này đi, hai ngươi đi cùng nhau, một trong sáng một trong tối, tốt cho việc chiếu cố lẫn nhau."
Lục Anh Phượng hiện tại là Dị Năng giả cấp ba, với thực lực hiện tại của nàng ở bên trong căn cứ Tử Kinh đoán chừng có thể giết bừa.
". Như vậy cũng được."
Hai nàng đưa mắt nhìn nhau sau đó thì gật đầu.
Chuyện quyết định như vậy.
Các nàng chuẩn bị xuất phát vào buổi sáng ngày mai, giải quyết chuyện này sớm một chút tránh cho phức tạp. ...
Buổi tối.
Vương Đào chất tất cả tinh hạch mà hôm nay đạt được thành một đống, sau khi tiến hành chọn lựa một phen thì lập tức nhếch miệng cười.
Cuối cùng hắn tìm được tinh hạch hợp thành thích hợp với bản thân!