Chương 518: Ta cân máu tươi...
Chương 518: Ta cân máu tươi...Chương 518: Ta cân máu tươi...
Có lẽ không để ý đến cái gì đó?
Sau khi hắn và Giang Thi Tuyết tiến vào công viên, chậm rãi tìm kiếm hết sức cẩn thận.
Nhưng phải hơn một giờ sau, sắc mặt Vương Đào lộ ra vẻ vô cùng nghi hoặc.
“Tại sao lại không có cái gì?"
Hắn và Giang Thi Tuyết đều cảm nhận được nơi này có chút khác thường nào đó, bởi vì nơi này vậy mà không có một con zombie nào!
Xem như rất nhiều zombie đều đã được đám người Tướng quân thu hút đi, nhưng công viên này cũng có diện tích lớn tới như vậy, vậy mà bên trong ngay cả một con Zombie bình thường cũng không có? Điều này đương nhiên không phù hợp!
Nhưng Vương Đào và Giang Thi Tuyết tìm hơn một giờ lại không phát hiện ra bất kỳ thứ gì...
Hơn nữa năng lực Thực Vật Thân Hòa của Vương Đào không thể nào là giả đi, hắn liên tục cảm nhận thông qua năng lực này, nơi này dường như vẫn thật có gì đó khác thường.
"Tiểu Tuyết, chúng ta còn có chỗ nào chưa tìm hay không?”
Vương Đào nhìn Giang Thi Tuyết bên cạnh mà hỏi.
Giang Thi Tuyết nghiêng đầu xuống, sau đó chỉ vào hồ nước nhân tạo bên cạnh công viên nói:
"Nơi duy nhất gân công viên chưa được tìm kiếm là hồ nước.
"Trong hồ?"
Vương Đào nhướng mày.
Trung tâm thể thao có một hồ nước nhân tạo lớn ở cổng phía Nam của sân vận động, cạnh công viên và một số tòa nhà khác.
Thời điểm Vương Đào tiến vào sân vận động trước đó, đã đi trên cây cầu bắc qua hồ nhân tạo.
Mà Vương Đào trước đó, vô thức không để ý tới nơi này!
"Đi xem một chút!"
Vương Đào và Giang Thi Tuyết đi tới bên hồ, nước trong hồ rất đục, không nhìn thấy rõ bất cứ thứ gì.
"Khả năng trong này có vấn đề ..."
Vương Đào nhíu mày, vấn đề nói không chừng ngay ở trong hồ, nhưng nước hồ đục ngầu này hắn cũng không dám xuống dưới, ai biết bên dưới có thứ gì.
Suy nghĩ một lát, Vương Đào đi bắt mấy con Zombie bình thường, ném bọn nó vào trong hồ.
Bịch -
Zombie vùng vẫy ở trên mặt hồ một lúc rồi chậm rãi chìm vào trong hồ.
Vương Đào chờ nửa ngày, trong hồ cũng không có động tính qì.
Sau đó Vương Đào lại lấy ra một vài miếng cá khô lớn từ bên trong Thần Kỳ Vị Nang, chọn mấy miếng ném vào trong hồ.
Một lát sau.
Ung uc uc -
Đột nhiên, trong hồ nước đục ngau nổi lên bọt nước!
"Quả nhiên có cái gì đó ở dưới đó!"
Sau đó, Vương Đào ném một số miếng thịt và những thứ tương tự, nhưng nước trong hồ cũng chỉ nổi lên ung uc chứ cũng không có thứ gì đi ra.
Mà nước hồ quá đục, Vương Đào lại không dám xuống dưới...
Có phần bế tắc.
"Ta cũng không tin, hôm nay ta nhất định phải đưa ngươi ra ngoài!"
Giữa trưa, Vương Đào trở lại tòa nhà.
Hắn tìm được ba nữ nhân do Nhiếp Tư Nghiên cứu ra kia.
"Ta cần máu tươi..."
Cả ba nữ nhân này đều có chút sợ hãi, lời này của Vương Đào khiến các nàng có loại cảm giác như sắp bị hại.
Trong đó nữ nhân được Nhiếp Tư Nghiên cứu trở về đầu tiên, cẩn thận từng li từng tí mở miệng hỏi:
"Vương tiên sinh, ta bằng lòng hiến máu! Nhưng lượng quá nhiều ta sợ ta không gánh nổi..."
Nàng ta rất cảm kích ân cứu mạng của Nhiếp Tư Nghiên, nàng ta bằng lòng làm ra một số chuyện mà nàng ta có thể làm được. "Ta cân không nhiều, sẽ không cần mạng ngươi."
Vương Đào lấy ra hai cái bình nhưa, sau đó không biết từ chỗ nào một con dao giải phẫu tinh xảo xuất hiện ở trên tay của hắn.
Nữ nhân này đột nhiên có hơi hối hận, nàng ta cho rằng Vương Đào chỉ dùng châm đến rút máu, kết quả Vương Đào lập tức sử dụng dao ... này cần phải hiến bao nhiêu máu al
Tuy nhiên bây giờ hối hận thì cũng đã muộn, nàng ta đành phải vén tay áo lên, vươn cổ tay ra, hai mắt nhắm lại, lộ ra một bộ dáng vẻ mặc người xử lý.
Hai nàng còn lại thì lén lút nhìn về phía nơi này, còn giống như có chút dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Sau khi Vương Đào khử trùng cánh tay của người phụ nữ bằng thuốc trong túi y tế thì rạch các mạch máu trên cánh tay của nàng.
Thân thể nữ nhân run lên, nhưng vẫn như cũ không dám mở mắt.
Dao giải phẫu rất sắc bén, đau cũng không đau cỡ nào, ít nhất tạm thời không đau, chẳng qua chỉ là trong lòng cảm thấy rất sợ, nàng ta luôn cảm thấy bản thân mình sắp chảy máu đến chất...
Vương Đào tự nhiên không có khả năng để nàng ta mất máu mà chết, hắn cẩn thận quan sát, sau khi cảm thấy đủ rồi thì ngay lập tức nắm lấy cánh tay của nữ nhân.
"Ừm _"
Nữ nhân rên khẽ một tiếng, không phải đau mà là bị dọa.
Vương Đào lập tức lấy túi chữa bệnh ra cầm máu cho nàng.
Thẳng đến Vương Đào dùng băng vải băng bó kỹ vết thương của nàng, nói với nàng là xong rồi, lúc này nữ nhân sắc mặt có chút tái nhợt này mới mở mắt ra.
"Cám ơn, sau đó chờ Lam Ngọc Liên trở lại, bảo nàng ta chữa vết thương cho ngươi." Vương Đào vừa nói, vừa móc ra một viên tinh hạch màu đỏ từ trong ngực ra, thả vào trong tay nàng “Đây là tặng cho ngươi."
Nhìn vào viên Tinh hạch cấp 2 - Tấn Thăng phẩm chất màu đỏ trong tay, nữ nhân có hơi trợn tròn mắt. "Tinh hạch cấp 2 - Tấn Thăng phẩm chất màu đỏ?"
Nàng ta mới chỉ là Dị Năng giả cấp 1, Tinh hạch cấp 2 - Tấn Thăng đúng lúc là thứ mà hiện tại nàng ta cần, chớ nói chi đây còn là một viên màu đỏi
"Cảm ơn!"
Lúc bất tri bất giác nàng ta vội vàng nói cảm ơn, nhưng hiện tại chỉ còn lại có bóng lưng của Vương Đào.
Hai nữ nhân bên cạnh có chút trợn tròn mắt, sau đó chính là hâm mộ và hối hận.
Sớm biết hiến chút máu là có thể thu hoạch được một viên Tinh hạch cấp 2 - Tấn Thăng màu đỏ, các nàng chắc chắn sẽ đoạt được al...
Vương Đào cầm máu tới, trở lại trên hồ nhân tạo một lần nữa.
Từ Tiểu Quân và Nhiếp Tư Nghiên cũng được hắn gọi tới, tuy nhiên Vương Đào để hai người bọn họ ở phía xa chờ Vương Đào thông báo.
“Ta không tin ngươi còn không ral"
Vương Đào lập tức đổ chút máu này vào trong hồ. Ung uc uc -
Quả nhiên, nước đục ngau trong hồ sôi trào lên.
Một lát sau.
Hô -
Một cái miệng rộng thối rữa đột nhiên xuất hiện, một ngụm nuốt hết tất cả những máu tươi kia xuống!
Cái miệng rộng cách Vương Đào chỉ có chưa đến một mét, Vương Đào có thể ngửi được mùi hôi thối.
Vương Đào sớm đã chuẩn bị lập tức để cho Triền Nhiễu Thiết Thụ căn bao trùm toàn thân, biến thành một con yêu quái rễ cây, sau đó trực tiếp tóm lấy hàm trên và hàm dưới của cái miệng lớn, kéo lên trên bời
"Lên c1
Sau đó Vương Đào phát hiện, hắn vậy mà không kéo lên được!
Ngược lại là miệng rộng của con quái vật này sắp chìm xuống hồ, Vương Đào bị kéo theo hướng xuống hồ, trên mặt đất dưới chân hắn lần lượt xuất hiện những vết nứt!
Giang Thi Tuyết vội vàng tới giúp đỡ, nhưng xem như có thêm nàng nữa thì cũng không được!
"Nhanh tới!"
Vương Đào hô to một tiếng.