Chương 524: Lam Ngọc Liên trở lại
Chương 524: Lam Ngọc Liên trở lạiChương 524: Lam Ngọc Liên trở lại
Đương nhiên, nếu như săn giết từ từ mà nói, có lẽ thật đúng có thể giải quyết được zombie nơi này, nhưng nếu thật làm như thế, đám người trong khu huấn luyện nhảy cầu kia đoán chừng ở trước khi bị zombie ăn đã chết đói hết rồi.
Lúc này, bộ đàm của Vương Đào đột nhiên vang lên.
"Vương Đào, ta là Lam Ngọc Liên, có nhận được tin không? Thêm một giờ nữa là ta có thể về đến tòa nhal"
Lần này giọng nói trong bộ đàm chính là của Lam Ngọc Liên.
"Ta là Vương Đào, nhận được, chúng ta chờ ngươi."
"Được!"
Còn chưa tới một giờ, Lam Ngọc Liên đã trở lại.
Thời điểm rời đi, hai người Lam Ngọc Liên và Lục Anh Phượng cùng rời đi, mà bây giờ thời điểm trở về, nàng ta mang theo hơn ba mươi người, tất cả đều là Dị Năng giả cấp hai! Trên cơ bản đều là người của đám người Tướng quân, Ngục Đầu và Khổng Tu, những người này đều là tinh nhuệ, cũng là át chủ bài của những thế lực này.
"Vương Đào, ta mang theo viện quân!"
Sau khi Lam Ngọc Liên nhìn thấy Vương Đào, lập tức bước nhanh tới, Lục Anh Phượng đi theo bên cạnh nàng.
"Ừm, rất không tệ."
Sau khi Vương Đào quan sát đám người này một chút thì gật đầu.
Đám người này cũng âm thầm quan sát Vương Đào một chút, bọn họ cũng không hiểu rõ về thực lực của Vương Đào, nhưng từ thái độ của Lam Ngọc Liên là có thể thấy được, Vương Đào này chắc hẳn là rất lợi hại.
Nhưng bọn họ quan sát nửa ngày cũng không thấy Vương Đào lợi hại chỗ nào, nhiều lắm thì cũng chỉ là một tên Dị Năng giả cấp 2, nhưng vì cái gì mà Lục Anh Phượng lại khách khí với hắn như vậy chứ! Phải biết, Lục Anh Phượng hiện tại là một trong những Dị Năng giả cấp 3 đầu tiên!
Vương Đào tự nhiên không biết suy nghĩ của bọn họ, hắn nói với Lam Ngọc Liên: "Những người này có đáng tin cậy không? Ta cũng không muốn ở vào thời điểm cứu người lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào."
"Ta lựa chọn người dựa theo danh sách mà thủ lĩnh bọn họ đưa, bọn họ đều là những người được thủ lĩnh bọn họ coi trọng, có lẽ còn tương đối đáng tin..."
Lam Ngọc Liên nhỏ giọng giải thích.
"Vậy là tốt rồi. Vương Đào gật đầu, sau đó lại nói "Chúng ta ngày mai sẽ đi cứu người, thế nào?"
“Ta cũng là nghĩ như vậy!"
Lam Ngọc Liên có chút nóng lòng muốn thử.
Nàng ta ngoắc tay với mọi người, để bọn họ tiến vào tòa nhà.
Lam Ngọc Liên giải thích đơn giản một chút chuyện nàng tiếp nhận căn cứ Tử Kinh cho Vương Đào.
Nói đơn giản chính là, có một chút phiền phức nhỏ chứ cũng không có phiền phức lớn gì, tổng thể thì rất thuận lợi.
Bởi vì Tướng quân người này sớm đã làm xong chuẩn bị bản thân mình sẽ chết, cho nên hắn đã có một số sắp xếp ở căn cứ - nếu như căn cứ bị cướp đoạt trắng trợn, khả năng sẽ tự hủy, nhưng nếu bị thay thế bởi người do hắn chỉ định, vậy sẽ chuyển giao hòa bình.
Tình huống hiện tại của Lam Ngọc Liên là thuộc về người được hắn chỉ định, cho nên sẽ chuyển giao trong hòa bình.
Đương nhiên, mọi chuyện không phải lúc nào cũng diễn ra suôn sẻ, Tướng quân dù có tính toán giỏi đến đâu thì tính toán của mình cũng sẽ sai.
Lam Ngọc Liên lấy được điều khiển từ xa rất thuận lợi, nhưng có ít người khi biết thủ lĩnh căn cứ Tử Kinh thay người là sẽ nổi lên một số ý định khác, chuẩn bị đoạt lấy căn cứ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Nhưng có Lục Anh Phượng, Dị Năng giả cấp ba này ở đó, không có người nào có thể làm được gì, bọn họ cũng chỉ có thể xem như là một chút phiền toái nhỉ, được Lục Anh Phượng giải quyết dễ dàng.
Lam Ngọc Liên sợ chính là căn cứ tự hủy, nếu như điều khiển từ xa nắm giữ ở trong tay nàng, vậy ở trong căn cứ không có bất kỳ người nào là đối thủ của Lục Anh Phượng!
Thế là, Lam Ngọc Liên quyết đoán tiến hành một số điều chỉnh nhân sự đối với căn cứ, tất cả người không phục, nhẹ thì tạm giam mà nặng thì xử lý.
Thậm chí ngay cả nội bộ Hội sở của nàng cũng được nàng tiến hành dọn dẹp một phen.
Trước đó nàng ta và Vương Đào từng nói, bên trong Hội sở có ít người làm trái lại với nàng, dẫn đến Hội sở cũng không phải là rất thái bình, cho nên nhân cơ hội này, nàng ta dứt khoát để Lục Anh Phượng đi chấn chỉnh lại một chút, không phục đều bị xử lý, còn lại đều là người kiên định ủng hộ nàng.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà khoảng thời gian nàng ta ở lại căn cứ ba bốn ngày.
"Rất lợi hại."
Vương Đào khen ngợi một câu.
Trước đây hắn đã nói rằng Lam Ngọc Liên rất giỏi trong việc quản lý căn cứ, nếu như để Nhiếp Tư Nghiên đi qua đó, có khả năng là sẽ không làm được tới mức độ này, xem như có thể làm được vậy không biết phải mất bao lâu, chắc chắn không có khả năng làm xong việc chỉ trong ba bốn ngày.
Sau khi Lam Ngọc Liên đạt được sự khích lệ của Vương Đào, trong lòng nhất thời có chút đắc ý.
Trước đây nàng luôn cảm thấy bản thân mình bị Vương Đào áp đảo, mặc dù nàng cũng không có nhiều ý nghĩ tranh cường háo thắng, nhưng vẫn luôn bị Vương Đào áp đảo thì chắc chắn sẽ có một chút sự khó chịu, hiện tại, cuối cùng cũng thể hiện ra được năng lực của mình, nên tính là kiếm về một ván phải không?
Ngay vào thời điểm nàng ta suy nghĩ, đột nhiên, trước mắt xuất hiện một đám người, trong đó có mấy người chính là những thủ hạ trung thành tuyệt đối với nàng, các nàng đều hơi cúi đầu với Lam Ngọc Liên nói:
"Thủ lĩnh!"
Lam Ngọc Liên vừa mới định nói chuyện, nhưng sau khi nhìn rõ các nàng thì đột nhiên tạm ngưng.
Không chỉ có nàng ta, ngay cả Lục Anh Phượng cũng có chút không dám tin tưởng mà dùi dụi con mắt. Về phần hơn ba mươi viện quân tinh nhuệ đứng sau lưng nàng kia, khi nhìn thấy đám thủ hạ này thì lập tức trợn tròn mắt.
"Ba, cấp ba?"
Bọn họ cảm nhận rất rõ ràng, đây chính là khí tức của Dị Năng giả cấp bal
Nhưng vấn đề là, mẹ nó trên người mỗi người đều là loại khí tức này?
Gần hai mươi Dị Năng giả cấp ba?
Trời ạ, đây là tình huống như thế nào!
Trong lòng đám người viện quân đều không thể tin được, hoặc là không muốn tin tưởng, nếu như chỉ có một hai tên Dị Năng giả cấp ba thì xem như xong, có thể nói là vận khí của bọn họ tốt, nhưng này xuất hiện gần hai mươi Dị Năng giả cấp ba... chuyện này chỉ có thể nói rõ một vấn đề - người ta là mạnh thật! Mà bọn họ đều đã thực sự thụt lùi lại phía saul
"Các ngươi..."
Lam Ngọc Liên đi tới trước mặt đám thủ hạ của chính mình, nhéo nhéo lên khuôn mặt nhỏ của đội trưởng các nàng.
"Không phải ảo giác ... các ngươi thực sự đều đã thăng cấp đến Dị Năng giả cấp ba rồi sao?"
Thuộc hạ kia gật gật đầu, sau đó nhỏ giọng nói khẽ vào bên tai Lam Ngọc Liên:
"Đều là bởi vì có sự chiếu cố của Vương tiên sinh nên chúng ta mới có thể thăng cấp lên cấp ba, tuy nhiên Vương tiên sinh nói ... khụ khụ, những này đều tính ở trên đầu thủ lĩnh ngươi...'