Chương 54: Năng lực bổ sung máu thân kỳ
Chương 54: Năng lực bổ sung máu thân kỳChương 54: Năng lực bổ sung máu thân kỳ
"Chị dâu không trở vê nhà sao?"
Vương Đào từ trên cao nhìn xuống nhìn vào Đinh Vũ Cầm.
Buổi trưa cơm nấu khá nhiều, buổi tối hâm nóng là có thể ăn nên không cần Đinh Vũ Cầm nữa.
"Ta muốn nghỉ ngơi một lát, hơi mệt..."
Đinh Vũ Cầm cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Vương Đào.
"Mệt chỗ nào vậy?”
Vương Đào tiến lên một bước.
"Chân dau
Mới vừa rồi cô còn một mực nấu cơm, làm việc nhà ở trong nhà Vương Đào, sớm biết vậy thì không đeo giày cao gót, quá mệt mỏi...
"Chị dâu, có muốn ta giúp một tay không?”
Vương Đào đột nhiên cười hỏi.
".. ừm." Đinh Vũ Cầm trả lời ừ một tiếng với giọng mà ngay chính cả mình cũng có hơi không nghe được.
Vương Đào nghe được.
Thế là, hắn không chút do dự ngồi xuống bên cạnh Đinh Vũ Cầm.
"Chị dâu, để ta tới xoa bóp giúp ngươi một chút..."
Đột nhiên, một đôi bàn tay trắng nõn thon dài nắm lấy bàn tay to lớn của Vương Đào.
Vương Đào ngẩng đầu, nhìn thấy một đôi mắt ngượng ngùng nhưng lại đẫm lệ.
"Vương Đào ... ngươi, sau này ngươi sẽ không bỏ lại ta đúng không?"
"Ta chưa bao giờ có ý định bỏ lại chị dâu một mình al
Vương Đào không hiểu nói.
"Ta, ta chỉ muốn nghe từ chính miệng ngươi nói..."
Đinh Vũ Cầm không còn muốn trải qua loại cảm giác tuyệt vọng đó nữa, cô ta hiện tại đối với Vương Đào mà nói, thứ duy nhất hữu dụng khả năng chính là bản thân cô.
Cô không sẵn sàng đánh đổi bản thân mình, nhưng cô không có lựa chọn nào khác.
Hơn nữa đây cũng không tính là một vụ mua bán thuần túy, trải qua cuộc sống của những ngày tận thế này cô đã dần có chút thiện cảm đối với Vương Đào.
Đặc biệt là hôm nay, ở vào lúc cô tuyệt vọng nhất, cảnh tượng Vương Đào đầy máu xông tới trước mặt cô, có lẽ cả đời cô sẽ không bao giờ quên được...
"Được! Chỉ cần chị dâu ngoan ngoãn nghe lời, Vương Đào ta chắc chắn sẽ không bỏ mặc ngươi."
Vương Đào nói lời cam đoan.
Mặc dù đây chỉ là một lời cam đoan rất bình thường bằng lời nói nhưng Đinh Vũ Cầm vẫn có chút vui đến phát khóc.
Cô buông tay Vương Đào ra, chủ động ôm chặt lấy Vương Đào.
"Vương Đào ... ô ô ... cám ơn ngươi!"
Cảm nhận được ngọc thơm trong ngực, Vương Đào nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, sau đó chậm rãi hôn cô.
Một lúc lâu sau, khi Đinh Vũ Cam có hơi thở không ra nổi, Vương Đào lúc này mới buông lỏng cô ra.
Vương Đào còn có chút chưa thỏa mãn liếm một một cái, cười nói:
"Chị dâu, ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Từ nay về sau, ngươi sẽ là của riêng tal"
"Ngươi, ngươi có thể đừng gọi ta là chị dâu được không..."
Đinh Vũ Cầm vùi đầu vào ngực Vương Đào với vẻ mặt phức tạp.
Vương Đào cười hắc hắc.
"Không, ta muốn gọi như vậy."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Một giờ sau.
Vương Đào bước ra khỏi phòng ngủ với vẻ mặt khó tin.
“Ta vậy mà tăng thêm 100 giọt máu! Trên người cũng không thấy đau đớn nữa!"
Một giờ trước, thanh máu của hắn là [69/385], hiện tại thì là [169/385]I
Cái này... có chút thần kỳ!
Nguyên nhân ở chỗ hắn hay là nguyện nhân ở chỗ Đinh Vũ Cầm? Hay là nguyên nhân chung của hai người? Vương Đào không hiểu lắm.
"Xem ra chuyên gia nói không sai, vận động' thích hợp sẽ có ích với sức khỏa của bản thân!"
Nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy trời đã tối rồi.
Vương Đào đi hâm nóng đồ ăn còn lại từ buổi trưa một chút, lại nấu thêm một phần cháo, sau khi ăn tùy tiện vài miếng thì bưng lấy cháo đi vào phòng ngủ.
Đinh Vũ Cầm đã ngủ rồi.
Mấy ngày nay thân thể cô suy nhược, tinh thần cũng rất uể oải.
Vương Đào cưỡng ép đánh thức Đinh Vũ Cầm.
"Ừm..."
Đinh Vũ Cầm còn có chút mơ hồ, nhưng sau khi chậm rãi nhìn rõ Vương Đào, khuôn mặt nhỏ nhắn nhợt nhạt của cô đột nhiên đỏ bừng.
Vương Đào nhéo nhéo má của cô, sau đó cười nói:
"Chị dâu dậy ăn bữa tối đi, thân thể của ngươi quá yếu cần bổ sung nhiều dinh dưỡng hơn một chút."
"Ta buồn ngủ quá..."
Đinh Vũ Cầm nhăn cái mũi nhỏ khi ngửi thấy mùi thơm của gạo, nhưng cô thực sự rất buồn ngủ và mệt mỏi.
"Không sao, hôm nay ta bón cho ngươi ăn”
Vương Đào đỡ nàng dậy, sau đó ngồi ở mép giường đút cho cô từng thìa cháo.
Đinh Vũ Cầm hưởng thụ lấy sự dịu dàng của Vương Đào, hốc mắt đột nhiên đỏ lên.
Sau khi cho Đinh Vũ Cầm ăn và nhìn cô lại ngủ thiếp đi, Vương Đào nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng ngủ.
Bây giờ thanh máu đã hồi phục phần nào, vậy thì cần phải tiếp tục rèn luyện như thường lệ.
Vương Đào khá tốt về mặt kỷ luật tự giác.
Một mực tập luyện đến đêm khuya, sau khi Vương Đào cảm nhận được thân thể giống như lại mạnh hơn một chút, lúc này Vương Đào mới thỏa mãn lao vào phòng tắm, sau đó thì đi nghỉ ngơi. ... Sáng sớm.
Đinh Vũ Cầm mở mắt ra, sau khi nhìn thấy bóng người khôi ngô nằm ở bên cạnh mình, tâm trạng của cô hết sức phức tạp.
Cô là một người phụ nữ rất một lòng, từ nhỏ đến lớn chỉ yêu đương một lần, đối phương chính là chồng của cô, Triệu Nguyên.
Nếu có lựa chọn, cho chắc chắn không muốn phản bội chồng mình, cho dù Triệu Nguyên có khả năng rất lớn là đã chết ...
Nhưng cô không có bất kỳ năng lực sinh tôn nào ở trong tận thế này, nếu như không chọn phụ thuộc vào một người đàn ông, vậy cô hoặc là chết hoặc là sống không bằng chết!
Cho nên, cô không còn lựa chọn nào khác.
Cô có cảm kích, có sùng bái, có tin tưởng đối với Vương Đào ... Nhưng lại chưa có tình yêu - cô cho rằng mình bây giờ còn chưa có.
"Tỉnh rồi?"
Giọng nói của Vương Đào đột nhiên vang lên.
"Ừm.." Đinh Vũ Cầm có chút không được tự nhiên mà chôn đầu vào trong ngực Vương Đào.
"Hôm nay ta muốn giải quyết hết zombie còn lảng vảng ở trong sân, nhưng trước đó ta muốn xem ta có thể bổ sung máu lần nữa hay không!"
"Ừm? Được-"