Chương 78: Vệ Chấn Quốc
Chương 78: Vệ Chấn QuốcChương 78: Vệ Chấn Quốc
"Để ta xem một chút - thế này mà không có gì đáng ngại?! Rất nghiêm trọng!"
Sau khi bác sĩ kiểm tra vết thương sơ qua thì lập tức lên tiếng kinh hô.
Vương Đào nhìn thấy, Vệ Chấn Quốc không chỉ có tổn thương trên đùi mà còn có rất nhiều vết thương ở các bộ phận khác trên cơ thể, sắc mặt tái nhợt, thanh máu càng là thiếu đến nghiêm trọng, chỉ có [132/635], thanh năng lượng của hắn đã hết, nhưng có một cái thuộc tính ẩn.
[Thuộc tính ẩn: Hy sinh cống hiến]
[Hy sinh cống hiến: Càng nhiêu người hy sinh, tiềm lực của bản thân càng được kích thích]
Lượng máu hạn mức cao nhất của Vệ Chấn Quốc là hơn 600, con số này khiến Vương Đào cảm thấy ngạc nhiên, chính Vương Đào cũng chỉ mới hơn một ngàn mà thôi, hơn nữa thuộc tính ẩn của hắn cũng rất thú vị, đây là một thuộc tính liên quan đến chiến đấu, nhưng phải hy sinh đồng đội của mình... Về phần lượng máu của những binh lính khác đều ở vào khoảng 300, không có thanh năng lượng, cũng không có thuộc tính ẩn.
Bác sĩ đi theo bên cạnh Vệ Chấn Quốc, có chút lo lắng mở miệng nói:
"Vệ trung đội, hết thuốc tê rồi, ngươi..."
"Này! Cần gì phải thuốc tê al Cho ta một điếu thuốc là được!"
Vệ Chấn Quốc khí phách nói.
"Được! Các ngươi ai có thuốc lá?"
"Ta không có, các ngươi có thuốc lá không?”
“Ta cũng không có...'
Mấy người lính đều lắc đầu.
"Ai có thuốc lá, cho mượn hai điếu, sau đó sẽ trả lại cho các ngươi!"
Bác sĩ mở miệng hỏi những người khác có mặt trong đại sảnh.
Thuốc lá thế nhưng là đồ tốt, trong căn cứ lại khan hiếm, mọi người đều lắc đầu, thứ này không giữ được nên có thì hút.
"Được rồi được rồi, không có thuốc lá thì thôi, híz-khà-zzz -" Vệ Chấn Quốc vội vàng khoát tay áo, nhưng dính dáng đến vết thương, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Lúc này, Vương Đào bước ra khỏi đám đông và lấy từ trong túi ra một bao thuốc lá mới chưa mở.
"Ta có, cần không?"
Vệ Chấn Quốc nhìn thấy thuốc lá, hai mắt lập tức sáng lên, sau đó hắn lại nhìn về phía Vương Đào, ánh mắt lập tức ngưng trọng lại.
Từ ngày tận thế đến cho đến bây giờ, hắn vẫn là lân đầu tiên nhìn thấy người còn cường tráng hơn so với chính hắn.
Bác sĩ nhìn thấy Vương Đào có thuốc lá, lập tức vội vàng nói:
"Cần cần! Về sau trả lại ngươi!"
Vương Đào đang chuẩn bị ném bao thuốc lá cho hắn, Vệ Chấn Quốc ở trên cáng cứu thương đột nhiên nói:
"Đồng chí, tới nói chuyện một chút?"
Vương Đào hơi suy nghĩ một chút rồi trả lời.
"Được."
Hắn đi theo mọi người vào trong phòng điều trị, hai người lính thì ở lại bên ngoài cửa canh gác.
Phòng y tế rất rộng, có hơn chục giường, nhưng lại không có nhiều thiết bị y tế, nhìn không được chuyên nghiệp cho lắm.
"Đồng chí ngươi là người mới tới sao?"
"Đúng."
Vương Đào ném thuốc lá cho một người lính ở bên cạnh Vệ Chấn Quốc, sau khi người lính đó nhận lấy thì phát hiện bao thuốc lá này còn là hoàn toàn mới chưa mở, đừng nói là vết máu, ngay cả vết bụi cũng không có.
Người lính tranh thủ bóc bao thuốc, lấy ra một điếu đưa vào trong miệng mình, sau khi châm điếu xong thì nhét vào trong miệng của Vệ Chấn Quốc.
"Hít... hà - thoải mái!"
Vệ Chấn Quốc hung hăng rít một hơi dài, sắc mặt tái nhợt giống như trở nên hồng hào hơn rất nhiều.
Hắn nhìn vào Vương Đào, vừa ho khan vừa cười lớn.
"Khụ khụ, ta tên là Vệ Chấn Quốc, hoan nghênh ngươi gia nhập vào căn cứ người sống sót Thủy Trạch!" "Xin chào ngươi, ta tên là Vương Đào."
Vương Đào gật đầu, không kiêu ngạo không tự ti đáp lại.
Vệ Chấn Quốc có chút tò mò mà hỏi thăm:
"Đồng chí ngươi là từ đâu tới? Khả năng không phải ở gần đây đúng không?"
Sau ngày tận thế đến, Vệ Chấn Quốc gần như luôn hoạt động ở khu vực này và từng chứng kiến rất nhiều người sống sót, với dáng người như Vương Đào này, nếu như hắn từng gặp vậy chắc chắn sẽ có ấn tượng
"Tiểu khu Hạnh Phúc."
Dù sao thì hắn cũng sắp rời khỏi tiểu khu Hạnh Phúc, Vương Đào cũng không có gì mà phải giấu giếm.
"Tiểu khu Hạnh Phúc cách nơi này khoảng năm sáu cây số! Đoán chừng hành trình của ngươi đến nơi này sẽ không dễ dàng phải không?”
Trong tận thế, khoảng cách chỉ một cây số thôi đối với rất nhiều người mà nói giống như là một cái hào sâu vậy, năm sáu cây số cũng đủ chết tới mấy lần.
"Quả thực không dễ dàng, còn gặp phải một con zombie đặc thù..."
Vương Đào dường như vô tình nói ra
Mà nghe được điều này, Vệ Chấn Quốc lập tức trừng mắt.
"Zombie đặc thù? Zombie đặc thù có vẻ ngoài như nào?”
Mấy người lính bên cạnh cũng lập tức đưa ánh mắt nhìn vê phía Vương Đào, bác sĩ đang lo việc chữa trị cho Vệ Chấn Quốc cũng vô thức ngẩng đầu lên nhìn Vương Đào.
Vương Đào chợt hiểu ra, nghĩ đến những người này hẳn là đã nhìn thấy những con zombie đặc thù, thậm chí cả Tinh hạch Zombie.
"Nó là một zombie có thân hình dị dạng và biết lao tới (tốc độ kiểu xung phong)..."
Vương Đào mô tả ngắn gọn về hình dáng bên ngoài của Trùng Phong giả.
Kết quả mấy người lính đưa mắt nhìn nhau.
Trên mặt Vệ Chấn Quốc lập tức lộ ra vẻ tức giận.
"Ta chính là bị một con zombie như vậy đụng bay, nói không chừng con zombie mà chúng ta gặp phải là một a!"
Vương Đào có chút ngoài ý muốn, tuy nhiên lại cảm thấy rất hợp lý.
Con Trùng Phong giả mà hắn gặp được kia trên người có không ít vết thương do súng đạn gây ra, khả năng chính là đám người Vệ Chấn Quốc gây ra thương tích cho nó.
"Con zombie đó thực sự rất lợi hại a..."
Vệ Chấn Quốc thở dài, rồi kể lại những gì đã xảy ra với họ trước đó.
Sáng hôm qua Vệ Chấn Quốc và nhóm của hắn đã dẫn đầu đội tìm kiếm nguồn cung cấp vật tư, trên đường đi họ rất cẩn thận nên cũng không xuất hiện nguy hiểm nào.
Nhưng ở vào thời điểm khi bọn họ vơ vét một cái siêu thị, đột nhiên gặp phải con Trùng Phong giả này.
Nếu như sớm có sự chuẩn bị, bọn họ thật đúng là không sợ Trùng Phong giả, dù sao zombie dù mạnh đến đâu cũng có thể mạnh hơn đạn được sao? Nhưng Trùng Phong giả là đột nhiên đụng nát bức tường và lao từ phòng bên cạnh sang.
Vệ Chấn Quốc không được may mắn cho lắm, lập tức bị Trùng Phong giả đụng trúng, lập tức bị đụng bay.
Vương Đào với thanh máu hiện tại còn không dám nhận đòn trực diện của Trùng Phong giả, chớ nói chi là Vệ Chấn Quốc người có thanh máu không bằng Vương Đào.
Nếu không phải Vệ Chấn Quốc đã giết rất nhiều zombie, tố chất thân thể được đề cao rất nhiều, cộng thêm Trùng Phong giả đụng nát bức tường chắn khiến lực công kích có chỗ giảm đi ... nếu như đổi thành người khác mà nói thì đoán chừng đã chết ngay lập tức rồi.
Mặc dù Vệ Chấn Quốc chịu đựng được cú va chạm tới, nhưng ở một nơi chật hẹp như lúc đó, hắn lại bị zombie ép vào một góc, những người lính khác cũng không dám nổ súng một cách trắng trợn, dẫn tới hắn còn bị zombie đánh mấy phát, lập tức mất đi nửa cái mạng...
Vào thời điểm quan trọng, chính Vệ Chấn Quốc cố nén đau đớn, rút súng lục bên hông ra, bắn vào đầu của Trùng Phong giả.
Trùng Phong giả theo tiềm thức dùng cánh tay thô to kia đỡ đạn, lúc này mới thả hắn ra.
Vệ Chấn Quốc nhân cơ hội này trốn sang một bên, sau đó những người lính kia mới bắt đầu tấn công hỏa lực dồn dập.
Không biết Trùng Phong giả là có một chút trí tuệ hay là giữ lại bản năng của con người, ở vào thời điểm nó đối mặt với tấn công hỏa lực dồn dập như vậy, thế mà lựa chọn chạy trốn.
Những người lính kia cũng không thể nhìn thấy thanh máu, bọn họ không biết Trùng Phong giả còn có bao nhiêu máu, cộng thêm Vệ Chấn Quốc còn đang nằm ở một bên, thế là từ bỏ truy kích, vội vàng đi tới cõng Vệ Chấn Quốc lên chuẩn bị sơ tán, dù sao những tiếng súng vừa bắn ra tạo ra động tĩnh rất lớn!
Nhưng ai ngờ, bên ngoài đột nhiên lại xuất hiện một đám zombie chạy nhanh còn biết trèo tường!
Uy hiếp do đám zombie này mang tới còn lớn hơn so với Trùng Phong giả, dù sao thì Trùng Phong giả cũng chỉ có một con, dồn hỏa lực là có thể tiêu diệt được, nhưng những con zombie được bọn họ gọi là 'Phong Ma này thực sự nhiều lắm, hơn nữa xung quanh còn có zombie bình thường khác vây tới, bọn họ không dám ham chiến, chỉ có thể nhanh chóng rút lui
Đường đi về căn cứ cũng bị zombie chặn lại, hơn nữa bọn họ cũng không dám dẫn theo nhiều zombie như vậy chạy về căn cứ, nên đã chạy đến một trại dự phòng nhỏ mà bọn họ đã xây dựng trước đó và ẩn náu qua đêm.
Tuy nhiên zombie bên ngoài một mực không đi, bọn họ phải đợi đến chiều nay cuối cùng mới tìm được cơ hội rời đi...
"Ai, có chút đáng tiếc, nếu như giết chết được con Trùng Phong giả đó thì tốt - Trùng Phong giả chính là tên của con Zombie đó, trong cơ thể zombie đó thế nhưng là có đồ tốt al"
Vệ Chấn Quốc chép miệng, một mặt đáng tiếc.
"Thứ gì tốt?"
Vương Đào biết rõ còn cố hỏi. Vệ Chấn Quốc đưa mắt nhìn vê phía Vương Đào, rít một hơi thật sâu rồi nói:
"Tinh hạch zombie, trong cơ thể loại zombie đặc thù đó có một viên tỉnh hạch zombie! Nếu như con người ăn thứ này vào là có thể sẽ thu hoạch được siêu năng lực! Trở thành Dị Năng giả!"
"Dị Năng giả?"
"Không sai! Chính là loại Dị Năng giả mà ngươi nghĩ!"
Vệ Chấn Quốc giống như biết Vương Đào đang nghĩ gì, lập tức nói lời khẳng định.
"Căn cứ chúng ta có Dị Năng giả không? Dị Năng giả có đãi ngộ gì?"
Vương Đào tò mò hỏi.
"Căn cứ chúng ta hiện tại không có Dị Năng giả, nhưng ta từng gặp! Về phần đãi ngộ..."
Vệ Chấn Quốc dừng lại một chút, sau đó nói với vẻ mặt chân thành.
"Nếu có người trở thành Dị Năng giả, có thể trực tiếp thăng chức làm Ủy viên thứ tám của Ủy ban - đây là chuyện mà bảy thành viên Ủy ban chúng ta trước đó từng thảo luận!" Vương Đào sửng sốt một lát, sau đó quả quyết mở miệng nói:
"Ta, chính là Dị Năng giả."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ