Chương 87: Chế tạo Cánh Tay Phải Trùng Phong
Chương 87: Chế tạo Cánh Tay Phải Trùng PhongChương 87: Chế tạo Cánh Tay Phải Trùng Phong
"Cũng đã đến rồi, vậy thì đi xem một chút, chỉ xem tâng một, tâng trên thì thôi không đi..."
Trong ấn tượng của Vương Đào, trung tâm mua sắm này dường như chủ yếu là bán quần áo, quân áo của hắn đều là mua trên mạng, cho nên chưa từng đến nơi này.
Tuy nhiên nói thế nào đi nữa đây chính là trung tâm mua sắm, ngoài quần áo ra chắc chắn còn có một số nhà hàng, siêu thị các loại, ở đây chắc chắn phải có rất nhiều đồ ăn.
Tìm kiếm thức ăn không phải là mục đích của ngày hôm nay, nhưng đã tới rồi vậy thì thuận tay vơ vét một chút, thuận tiện cũng chế tạo cái bao cổ tay Trùng Phong, sau đó lại liên lạc với Đinh Vũ Cầm một lát.
Trong một căn phòng nào đó trên tâng cao nhất của trung tâm mua sắm.
Một thanh niên đang nhìn qua tấm rèm lập tức quay lại nói với ba người đang chơi bài: "Lão đại, tên to con kia đang tiến về phía chúng tal"
Người được hắn gọi là lão đại là một người đàn ông đầu trọc, dáng người cao lớn, trên người cởi trần và có hình xăm rồng đen.
Người đàn ông đầu trọc có hình xăm sau khi nghe thấy tiểu đệ nói vậy thì nghiêng đầu sang chỗ khác, để lộ khuôn mặt đầy vẻ dữ tợn.
"Vậy mà đến đây..."
Hắn nhíu mày, cảm thấy có chút bực bội khó hiểu.
"Lão đại, có phải hắn đã phát hiện ra chúng ta rồi hay không?"
Một tiểu đệ khác vội vàng hỏi.
"Không có khả năng, cửa sổ của chúng ta đều đã đóng rất chăt, hắn không thể nào nhìn thấy được chúng ta!"
Người đàn ông đầu trọc có hình xăm lắc đầu.
"Vậy, chúng ta có nên..."
Tên tiểu đệ đó làm ra một cái động tác cắt cổ.
Đầu trọc còn chưa lên tiếng, tiểu đệ thứ ba vội vàng phản bác.
"Ngươi không thấy người đó lợi hại cỡ nào sao! Hắn có thể đập chết zombie bằng một đập a! Chúng ta cộng lại cũng không phải là đối thủ của hắn!"
"Nhưng ... nhưng không phải chúng ta có súng sao -'
Âm!
Tiểu đệ này còn chưa nói hết lời đã bị đầu trọc trực tiếp đạp cho hắn một đạp.
Soạt 一一
Tiểu đệ bị đạp bay, những lá bài trên bàn vương vãi khắp sàn.
Người đàn ông đầu trọc bình tĩnh ném số "3,4, 6" trong tay ra, sau đó hung tợn nhìn vào tiểu đệ này.
"Ngươi cái tên điên này, dám động súng ở chỗ này sao? Ngươi quên tình huống trước đó ở nơi này như thế nào rồi sao? Ngươi là ngại chết không được nhanh sao?"
"Xin lỗi lão đại al
Tiểu đệ bị đạp bay kia giống như nhớ tới chuyện kinh khủng nào đó, vội vàng ôm bụng quỳ trước mặt đầu trọc nói lời xin lỗi, mấy tiểu đệ khác lập tức câm như hến.
Đầu trọc đứng lên, hừ lạnh một tiếng nói:
"Các ngươi đi giấu hết hàng hóa của chúng ta đi, nếu người này xuất hiện, nhất định không để bị hắn phát hiện..."
"Rõ!"
Các tiểu đệ nhanh chóng chạy đi làm việc.
Người đàn ông đầu trọc rút khẩu súng ngắn đeo ở thắt lưng ra, vốn định cất vào tủ, nhưng suy nghĩ một lát vẫn là mang theo bên eo, tuy nhiên hắn mặc thêm cái áo khoác để che súng.
"Hy vọng ngươi là người thức thời, không phải vậy ... đừng có trách ta không khách khít"
Trên mặt người đàn ông đầu trọc lộ ra vẻ tàn nhẫn.
Vương Đào thận trọng bước vào trung tam thương mại.
Trung tâm thương mại này mặc dù là một trung tâm thương mại cũ và trông rất đổ nát nhưng ánh sáng khá tốt, ngay cả trong những ngày nhiều mây và mưa, vẫn có thể thấy rõ những gì đang diễn ra trong trung tâm thương mại.
Nhưng sau khi nhìn thấy tình hình bên trong, Vương Đào có hơi nhíu mày lại.
Bên trong quá lộn xôn!
Loại lộn xộn này không giống như sự lộn xộn do con người gây ra do thảm họa ập đến, mà giống như gặp phải một con quái vật và gây ra thiệt hại to lớn cho trung tâm mua sắm.
Về cơ bản không có cửa hàng nào ở tâng một còn nguyên vẹn, hoặc là trực tiếp bị sụp đổ hoặc bị thứ gì đó chặn cửa, thậm chí Vương Đào còn nhìn thấy mấy ụ đá bị hư hỏng ở giữa trung tâm thương mại.
Nếu hắn nhớ không lầm, thứ này được đặt ở quảng trường để dải phân cách giữa người đi đường và xe cộ, một cái nặng tới hai ba trăm cân, khi chạy trốn dù có hỗn loạn đến đâu cũng không thể đưa được những ụ đá này vào bên trong trung tâm thương mại phải không?
"Chẳng lẽ từng có con zombie đặc thù nào từng tới..."
Vương Đào có chút lo lắng, đột nhiên cảm thấy nếu như lúc này có Hàn Nhị ở đây thì tốt, tối thiểu có thể giúp hắn kiểm tra xem xung quanh có con zombie nào ẩn nấp hay không.
Kiểm tra đơn giản một lúc, Vương Đào cũng không phát hiện ra nguy hiểm gì, nhưng hắn vẫn không có buông lỏng cảnh giác.
"Cầu thang lên tâng ngược lại là vẫn còn tốt, nhưng quên đi, ta vẫn nên ở tâng một thì hơn.”
Vương Đào quyết định vẫn là không đi lên, tầng một mặc dù hỗn loạn cũng không có vật tự có thể vơ vét, nhưng tối thiểu thời điểm gặp nguy hiểm thì hắn có thể chạy, nếu như đi lên tâng trên xuất hiện nguy hiểm gì thì chạy khả năng cũng không dễ chạy.
Vương Đào cuối cùng tìm một gian phòng nhỏ xem như hoàn hảo, bên trong bày đầy các loại quần áo, không có vết máu hay dấu vết đánh nhau, xem ra tương đối an toàn.
Sau khi đi vào lại kiểm tra một vòng, sau khi xác định không có bất kỳ nguy hiểm nào, Vương Đào lúc này mới lấy vật liệu chế tạo mà Bản vẽ của cánh tay phải Trùng Phong cần.
[Bản vẽ chế tạo Cánh Tay Phải Trùng Phong (Có thể chetao)]
Xác nhận sản xuất!
Tâm niệm vừa động, những vật liệu này lập tức biến thành dòng chảy ánh sáng chui vào bên trong bản vẽ.
Tuy nhiên lần này lại không có thời gian đếm ngược, trong nháy mắt, một cái bao cổ tay màu đen xuất hiện trong tay Vương Đào.
[Chế tạo Cánh Tay Phải Trùng Phong hoàn thành]
“Nhanh như vậy?”
Vương Đào cảm thấy rất ngạc nhiên, hắn còn tưởng rằng để chế tạo xong sẽ phải mất một khoảng thời gian giống như chế tạo Máy Nén Thực Phẩm trước đó, nhưng không ngờ nó lại hoàn thành trong tích tắc.
[Cánh Tay Phải Trùng Phong: Kết cấu cứng cáp, có thể ngăn cản vũ khí (Kiếm và súng), độ bền +10, lực phòng ngự +10]
Đây là một tấm bảo vệ cánh tay cứng bất đối xứng màu đen dài đeo kín cả cẳng tay, sờ tới sờ lui có cảm giác hơi kim loại nhưng rất nhẹ.
Kích thước của bao cổ tay này có thể điều chỉnh được, sau khi điêu chỉnh một chút, Vương Đào tháo tấm thép trên cánh tay phải ra và đeo bao cổ tay tay này vào.
"A2"
Vương Đào hơi ngạc nhiên với cảm giác sau khi mặc nó.
Dù có một cuốn sách hay một tấm thép buộc vào cánh tay của hắn, hắn đều có thể cảm nhận được rất rõ ràng sự tồn tại của sách hoặc là tấm thép, hơn nữa cho dù buộc chặt đến đâu, thiết kế hợp lý cỡ nào thì nó vẫn ảnh hưởng đến động tác của hắn ở một mức độ nào đó.
Nhưng sau khi đeo cái bao cổ tay này vào, cảm giác tồn tại của cái bao cổ tay này cũng không phải là quá mạnh, nhưng có thể khiến hắn có cảm giác như mình đang đeo bao cổ tay, hơn nữa càng quan trọng hơn là, bao cổ tay này gần như hoàn toàn không ảnh hưởng đến động tác của hắn! Thiết kế này đơn giản là tuyệt vời!
Chẳng trách nó được gọi là 'Cánh Tay Phải Trùng Phong, nó hoàn toàn được thiết kế riêng cho cánh tay phải, nếu chuyển sang cánh tay trái thì tác dụng của thiết kế này sẽ mất đi.