Chương 119: Gặp lại Phương Tử Ngư
Chương 119: Gặp lại Phương Tử NgưChương 119: Gặp lại Phương Tử Ngư
Trong nháy mắt bước ra khỏi khe hở, cảnh sắc trước mắt Từ Hàn biến đổi, hắn đã lập tức đi tới một bãi đất trống rộng lớn.
Giờ phút này cách thí luyện Kim chấp bắt đầu mới đi qua tâm nửa canh giờ, bóng dáng trên bãi đất trống cộng lại cũng chỉ có hơn trăm người, đây đã cộng thêm những tùy tùng mà người dự thi kia mang đến, cho nên Từ Hàn tới đương nhiên không thể tránh khỏi dẫn tới ánh mắt của mọi người, bọn họ đánh giá hắn từ trên xuống dưới, dường như là đang cân nhắc thực lực của Từ Hàn.
"Họ Từ!" Lúc này có một tiếng kinh hô vang lên, Từ Hàn theo tiếng nhìn lại, đã thấy Phương Tử Ngư vẻ mặt vui mừng đi tới.
Hắn sửng sốt, nhưng lúc phục hồi tinh thần lại nở nụ cười, nói: "Chia tay ba ngày đã phải thay đổi cách nhìn triệt để, không ngờ Phương đại tiểu thư hôm nay lại có bản lĩnh như vậy!"
Trước khi thí luyện bắt đầu, hắn đã nghe Yến Trảm cùng Sở Cừu Ly nói qua, Phương Tử Ngư sớm đã thông qua thí luyện, chỉ tiêu phí thời gian khoảng chừng hai canh giờ, thành tích này tuy rằng không chút khoa trương khi so với tiểu hòa thượng dùng nửa canh giờ lên đỉnh núi kia, nhưng cũng coi như xếp vào mười thứ hạng đầu ở trong Đồng chấp, điểm này quả thực làm cho Từ Hàn có chút kinh ngạc.
"Đương nhiên!" Phương đại tiểu thư xưa nay không biết hai chữ khiêm tốn viết như thế nào, nàng khi đó đắc ý ngẩng đầu lên, có chút ngạo khí nói.
"Đúng rồi, mấy ngày nay rốt cuộc ngươi đã đi đâu vậy? Bây giờ mới đến, thực sự khiến cho ta lo lắng." Lúc này, Phương đại tiểu thư dường như mới nhớ lại chuyện Từ Hàn đi mà không từ biệt lúc trước, ý cười trên mặt nàng khi đó bỗng nhiên suy sụp, nhìn chằm chằm Từ Hàn liền lẩm bẩm nói.
"Ha ha, đi dạo một chút." Từ Hàn hiển nhiên không muốn nhiều lời ở trên việc này cùng Phương Tử Ngư, hắn cười ha hả liền muốn qua loa cho xong chuyện.
Thế nhưng bản tính Phương đại tiểu thư làm sao có thể cho qua loại hành động này của hắn?
Chỉ thấy khi đó hai tay vị thiếu nữ này chống thắt lưng, bày ra một bộ dáng đàn bà chanh chua chửi đổng, muốn nói cái gì đó. Nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, khóe mắt nàng liền thoáng nhìn thấy chiếc chuông buộc ở cổ tay phải Từ Hàn, sắc mặt thiếu nữ hơi đổi, cuối cùng vẫn thu lời đến bên miệng trở về.
Mặc dù nàng chưa từng tiếp xúc với Chân Nguyệt, nhưng sau đó cũng nghe Sở Cừu Ly nói qua chuông này là thứ thiếu nữ kia để lại cho Từ Hàn. Phương Tử Ngư không biết trong một tháng này Từ Hàn đã làm chuyện gì, nhưng cũng không khó đoán những chuyện này hẳn là có liên quan đến cái chết của Chân Nguyệt. Phương đại tiểu thư mặc dù ngày thường thích hồ nháo, thậm chí đôi khi có chút điêu ngoa tùy hứng, nhưng trong lòng lại thực sự thiện lương, giờ phút này nàng tỉnh ngộ lại, đương nhiên sẽ không đi làm chuyện rắc muối lên vết thương của Từ Hàn.
Từ Hàn nhìn thấy một loạt vẻ mặt biến hóa như vậy của đối phương, nhưng cũng không có ý giải thích, chỉ áy náy cười cười vời nàng: "Là Từ mỗ thất sách, trở về nhất định sẽ bồi tội với Phương đại tiểu thư!”
"Bồi tội như thế nào?" Phương Tử Ngư hỏi.
"Khoai lang nướng?”
"Một lời đã định!”...
Sau đó hai người lại trò chuyện một hồi lâu, Phương Tử Ngư kể cho Từ Hàn nghe về một loạt cuộc gặp gỡ của mình sau khi rời khỏi Trường An, cùng Mông Lương, đương nhiên vê chuyện của Trân Huyền Cơ, thiếu nữ này lại ngậm miệng không nói, chỉ nói Trân Huyền Cơ cũng không tiện cho nàng ở lâu, cho nên mới theo Quỷ Bồ Đê tới Đại Hạ.
Chuyện Trần Huyền Cơ cưới nữ tử khác làm vợ, Từ Hàn thực ra đã sớm biết được từ trong miệng Ninh Trúc Mang, chỉ là Phương Tử Ngư không đề cập tới, hắn đương nhiên cũng sẽ không đi vạch trần, chỉ im lặng nghe thiếu nữ này tâm sự.
Lúc hai người tán gẫu những chuyện này, bên tai lại chợt truyên đến một thanh âm.
"Tiểu hòa thượng, ta nghe bọn họ nói làm Chấp Kiếm nhân phải đủ năm năm ở Chấp Kiếm các này, vậy Chấp Kiếm nhân này rốt cuộc là làm cái gì? Có nguy hiểm không?"
Từ Hàn cùng Phương Tử Ngư theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Quảng Lâm Quỷ cùng Lưu Đinh Đang đang dạo bước đi tới nơi này.
Trong lòng Từ Hàn vẫn còn sợ hãi đối với tiểu hòa thượng kia.
Không chỉ bởi vì đối phương cổ quái cùng với tu vi và tuổi tác cực kỳ không tương xứng, càng bởi vì tiểu hòa thượng lúc ấy vẫn luôn kêu gào muốn trảm yêu trừ ma, dường như có thể ảnh hưởng đến Yêu lực bị cẩn thận phong ấn trong cánh tay phải của hắn.
Giờ phút này thấy gã xuất hiện, Từ Hàn gần như theo bản năng liên che cánh tay phải, nhưng dị động trong tưởng tượng lại không phát sinh.
Từ Hàn nhìn thấy Quảng Lâm Quỷ, đối phương cũng nhìn thấy hắn, ánh mắt hai người giao nhau, vào khi đó đều sửng sốt, mà Lưu Đinh Đương bên cạnh Quảng Lâm Quỷ cũng không biết khúc mắc của song phương lúc trước, có chút kỳ quái đánh giá Từ Hàn một cái hỏi: "Tiểu hòa thượng? Ngươi quen bọn họ sao?"
Tiểu hòa thượng nghe vậy phục hồi tinh thần lại, gã thu hồi ánh mắt rơi vào trên người Từ Hàn, lắc đầu với thiếu nữ bên cạnh, nói: "Không biết." Dứt lời, cũng không để ý nghi hoặc trong lòng thiếu nữ, đã lôi kéo đối phương thuận tiện rời khỏi nơi này.
Đợi đến khi hai người đi xa, Từ Hàn cùng Phương Tử Ngư mới phục hồi tinh thần lại.
"Hắn... hoàn tục rồi sao?" Sau đó thanh âm tràn đầy hoang mang của Phương đại tiểu thư vang lên.
Từ Hàn có chút bất đắc dĩ nhìn Phương Tử Ngư một cái, thần kinh thiếu nữ này quá mức nhanh nhạy, dường như cách biệt một khoảng xa so với hắn.
Đợi thêm một lúc, thời gian lại trôi qua hơn nửa canh giờ, khoảng thời gian thí luyện của Kim chấp Ngân chấp Đồng chấp kết thúc đã không xa, nơi đây cũng dần dần trở nên náo nhiệt.
Không ít người thông qua thí luyện đi vào trong khoảng đất trống, đương nhiên càng nhiều người lại bị đào thải trong quá trình thí luyện này, Từ Hàn âm thầm tính toán, lấy nhân số trên sân lúc này, có khoảng chừng hơn một nửa người dự thi bị đào thải từ vòng thí luyện này, bởi vậy có thể thấy được tuyển chọn Chấp Kiếm nhân nghiêm khắc đến mức nào.
Mà người quen cũ của Từ Hàn, chính là ba người Lữ Hậu Đức trong thời gian này cũng thông qua thí luyện, ba người dù sao cũng xuất thân danh môn, nhãn giới tâm tính đều cực kỳ cao, Từ Hàn cũng không kỳ quái việc bọn họ có thể thông qua thí luyện. Ba người vốn thấy bên mình thông qua toàn bộ nên tâm tình rất tốt, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Từ Hàn dường như đã đi tới nơi này từ rất sớm, ý cười trên mặt ba người lập tức tản đi, ánh mắt âm trâm xuống.
Thế nhưng Từ Hàn cũng không chút quan tâm bọn họ nghĩ gì, mà cùng Phương Tử Ngư bước nhanh đến vùng đất trống kia nghênh đón Yến Trảm theo sát đám người Lữ Hậu Đức xuất hiện ở đây, ba người hiện giờ coi như là xuất sư hoàn mỹ, đương nhiên tâm tình không tệ, mà sau đó không lâu, Sở Cừu Ly cùng Tuyết Ninh nhận được tin tức ba người đến đỉnh thành công cũng được đưa đến nơi này. Rất nhanh, Nam Cung Tĩnh đã dẫn theo rất nhiều người xem lễ có mặt tại đây, mọi người trên bãi đất trống lập tức trâm mặc xuống, tự giác xúm lại trước người nữ nhân này.
Khi đó, vị Chấp Kiếm nhân áo bào màu vàng này ngửa đầu nhìn sắc trời, mỉm cười, nói: "Đã đến lúc rồi."
"Chúc mừng chư vị thông qua vòng thí luyện đầu tiên. Tiếp theo chúng ta sẽ bắt đầu vòng thứ hai, cũng là vòng thí luyện cuối cùng."
Nói xong nữ nhân tư thế oai hùng hiên ngang võ võ tay lần nữa, hơn mười vị Chấp Kiếm nhân phía sau cất bước ra, xếp hàng trước người chúng nhân, sau đó chân nguyên quanh người bọn họ kích động, lập tức có thanh âm nặng nề ầm ầm vang lên, mọi người thâm cảm thấy mặt đất chấn động, bọn họ đồng loạt nghiêng đầu nhìn lại, đã thấy một mảnh mặt đất bằng phẳng phía sau chợt dâng lên ba cái lôi đài thật lớn...