Tất Cả Bạn Học Đều Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Chương 19

Editor: Yuki

Thể Dục giữa giờ.

Trường trung học Thế Nam biên đạo bài tập thể dục giữa giờ vô cùng đơn giản và đẹp mắt, nếu như tất cả mọi người đều mặc đồng phục thống nhất thì cảnh tưởng đó không chỉ đẹp mà còn rất chỉnh tề. Nhưng trong số họ, có một ngoại lệ, đó chính là Lưu Vân, học sinh lớp 12-3.

Cậu ta tiện tay cởi áo đồng phục vắt qua vai.

Đùa chứ, nếu cậu ta mặc đồng phục ở trường thì có khác gì những học sinh khác?

Để trở nên "khác biệt", cậu ta còn cố tình chiếm lấy chỗ của Hứa Viên, nói với vẻ bất cần: "Này, học sinh giỏi, hôm nay tôi chiếm chỗ của cậu, cậu qua chỗ kia của tôi."

Lời nói của cậu ta không cho phép đối phương phản đối, dù những học sinh xung quanh có ý kiến nhưng cũng không dám nói gì, bởi vì không ai biết lần này cậu ta sẽ ở lại bao lâu, lại còn sẽ gây ra chuyện gì trong trường.

Theo lời giáo viên Ngữ văn của họ, Lưu Vân thuộc kiểu người khó mài giũa.

[Biết vợ mình không đủ cao, bèn cố tỉnh đổi chỗ cho vợ đứng phía trước, thật là chu đáo mà.]

Lưu Vân liếc mắt nhìn người bạn học họ Trì đang xem cuộc vui ở lớp bên cạnh, sau đó hung hăng nắm chặt nắm đấm.

Giờ tập thể dục cũng chỉ khoảng mười phút mà thôi, cố nhịn một chút là không cần phải gặp lại tên Trì Dư đáng ghét này. Trong loa phát thanh nhanh chóng vang lên tiếng nhạc bài hát "Thời đại đang vẫy gọi bạn"...

[Không ngờ, Lưu Vân và Hứa Viên lại là hàng xóm, dù Hứa Viên không biết chuyện này, nhưng Lưu Vân luôn biết, còn lén lút ở trong góc nhìn Hứa Viên đi học về. Có lần câu ta thấy một tên lưu manh theo sau Hứa Viên, thế là lén lút kéo người ta vào hẻm đánh một trận, còn đe dọa không được động đến người của mình.]

[Quả nhiên, bắt nạt chỉ là một hình thức để thu hút sự chú ý của đối phương, bảo vệ âm thầm mới là trạng thái bình thường.]

Lưu Vân:!!!

Chuyện gã lưu manh có thể gọi là lén lút nhìn trộm sao? Cậu ta chỉ là vô tình bắt gặp mà thôi.

Tại sao Trì Dư cũng biết chuyện này!

Bạn học: Phụt ha ha ha!

Một số gã lưu manh thực sự là ngoài lạnh trong nóng mà.

Nhưng tại sao có người vừa hóng chuyện vừa tập thể dục được nhỉ?

Họ nhìn về phía Trì Dư theo phản xạ...

"....."

Hóa ra là biển bài tập thể dục giữa giờ thành màn tay chân đánh nhau.

Thực ra Trị Dư tập bài thể dục này không giỏi lắm, nhưng vì danh tiếng lưu manh của cậu, các giáo viên cũng không có kỳ vọng cao, như việc tập thể dục giữa giờ, chỉ cần câu mặc đồng phục đàng hoàng chị tập cùng các bạn học khác là đã coi như thành công. Còn về khả năng phối hợp cơ thể... cậu thừa nhận mình không dám xưng hô anh em với Vương Hạc.

Hệ thống: [Đúng vậy, nhân vật công này xấu xa lắm, trước đây thường có cô gái nào đó đưa thư tình cho Hứa Viên, nhưng đều bị Lưu Vân lén lút vứt đi, câu ta còn dạy dỗ những cô gái nhỏ không được làm phiền Hứa Viên. Rất là cưng chiều.]

Những cô gái từng đưa thư tình cho Hứa Viên: Hèn gì họ chờ mãi mà không thấy Hứa Viên đáp lại, hóa ra là bị chồng của cậu ta vứt đi

Bạn học: Dù là gã công hưu manh đến mấy cũng sẽ điên lên khi gặp tình địch.

Hứa Viên, người đang tập thể dục nghiêm túc và không nghe thấy tiếng lòng: Sao có nhiều người đang nhìn về phía này như vậy...

[Hơn nữa, có lần Hứa Viên bị hạ đường huyết ngất xỉu, chính là Lưu Vân đã cỗng cậu ấy đến bệnh viện, còn lén lút để lại một viên kẹo cầu vồng. Sau đó không hề nói chuyện này với Hứa Viên, chủ yếu là âm thầm bảo vệ.]

[Tiểu công, cậu còn dám nói không yêu tiểu thụ sao!]

Bạn học: Ôi chao, hóa ra còn có chuyện này. Đình cao của cp chính là ngoài lạnh trong nóng,

Lưu Vân: Tui không phải à nha!

Hệ thống: [Còn có lần trong lớp, cô bạn học ghen tỵ với thành tích học tập của Hứa Viên, đã cổ tỉnh làm hỏng vở bài tập của cậu ấy bằng cách ném vào nước, Lưu Vân chứng kiến kiến sau đó đã tát người đó một cái. Bạn học đó không dám nói chuyện này, ngày hôm sau xin nghỉ ở nhà trốn. Nhưng lúc đó Lưu Vân vừa tặng Hứa Viên hoa hồng khiến cậu ta tức giận, nên cậu ta đã giấu chuyện này đi, ngày hôm sau tiếp tục giả vờ lưu manh trước mặt Hứa Viên.]

Hệ thống: [Tình yêu của lưu manh chỉ dành cho vợ ]

Lưu Vân: Tui không có!

Cậu ta không nói với Hứa Viên chỉ vì cảm thấy đó chỉ là chuyện nhỏ.

[Đúng vậy, có một số gã công, miệng thì nói ghét cậu lắm, muốn bắt nạt cậu thật nhiều, nhưng thực sự khi vợ gặp chuyện, cậu ta lại là người đầu tiên lao ra bảo vệ. Cậu ta thực sự cảm thấy vợ bị thương còn đau lòng hơn cả việc bị cả thế giới hiểu lầm. Còn tiêu thụ, có lần Lưu Vân bị hiểu lầm là kẻ trộm, cả lớp không ai tin cậu ta, chỉ có Hứa Viên đứng ra nói có thể là hiểu lầm, kiên quyết yêu cầu xem lại camera giám sát.]

[Thực sự....]

[Họ đúng là một đôi trời sinh!]

Lưu Vân: Cậu ăn nổi bậy bạ!

Họ chỉ là bạn học thuần khiết mà thôi, Hứa Viên yếu đuối như vậy, cậu ta bảo vệ một chút thì có sao đâu?

Các bạn học lộ vẻ mặt như hiểu ra điều gì đó, hóa ra lưu manh cũng sẽ dùng cách riêng để bảo vệ vợ mình.

Vậy Lưu Vân vẫn là trai thẳng chứ?

Lưu Vân có phải là trai thẳng hay không bản thân cậu ta cũng không rõ nữa, nhưng cậu ta biết rõ một điều, đó là trong thời gian tới, cậu ta khó tránh khỏi tiếng lòng của Trì Dư.

Chẳng hạn như cậu ta đến thư viện lấy trước quyển sách mà Hứa Viên cần, Trì Dư cũng đang ở thư viện thì trực tiếp...

[Họ thực sự xứng đôi vừa lứa!]

Và khi cậu ta cùng Hứa Viên cùng xuất hiện ở hai phía nam bắc của căn tin...

[Họ thực sự gần bỏ như keo sơn!]

Cậu tức giận đến mức muốn ném đũa, nhưng nghĩ lại Trì Dư đã từng học Thái quyền, cậu ta lại kìm nén cơn giận, tìm đôi đũa khác để tiếp tục ăn.

Tuy nhiên, động tác của cậu ta quá lớn, thu hút sự chú ý của không ít bạn học...

Có người thì thầm bàn tán: "Nghe nói chưa, lưu manh lớp 12-3 gần đây luôn tránh xa Hứa Viên."

"Tại sao vậy?"

"Còn tại sao nữa, chắc chắn là tình cảm của cậu ta bị Hứa Viên phát hiện, nên vội vàng trốn tránh. Trước đây tôi đã nghe nói, Lưu Vân đã hét lớn trong vườn rằng mình là trai thăng, lúc đó nhiều người đều nghe thấy. Không ngờ người đồng tỉnh lại ở ngay bên cạnh mình."

Lưu Vân lại ném đũa một lần nữa.

Bọn họ coi cậu ta là người điếc à, gần như vậy mà họ nghĩ cậu ta không nghe thấy sao?

Lần này cậu ta quyết tâm phải cho họ một bài học, nhưng đồng hồ trên tay lại nhắc nhớ cậu ta rằng mẹ cậu ta đã phải chịu bao nhiêu khổ sở để cậu ta trở lại trường học.

Cậu ta lại nuốt giận vào bụng, nhặt đũa lên tiếp tục ăn.

Trì Dư ngồi ở góc khuất lặng lẽ ăn cơm...

[Quả nhiên, hành động yêu một người là không thể giấu giếm, chưa công khai mà các bạn học đã nhận ra dấu hiệu.]

[Anh đã đứng ở nơi em từng đứng, anh đã đi trên con đường em từng đi qua, anh đã hứng qua làn gió mát em từng cảm nhận. Anh và em tình cờ gặp nhau Trong cùng một không gian nhưng ở những thời điểm khác nhau, đó là lời hẹn ước của anh và em sẽ bên nhau đến già. Dù thân anh đầy bùn đất, khi gập lại em anh cũng phải cố tỏ ra phong độ lịch thiệp.]

[Chỉ nghĩ đến họ thôi đã thấy lãng mạn rồi.]

Bạn học: Phụt! Dù người đó không liên quan gì đến phong độ lịch thiệp, nhưng đạo lý thì giống nhau.

Họ đã thấy Lưu Vân thường xuyên đến những nơi mà Hứa Viên đã đi qua.

Hệ thống: [Không chỉ vậy, theo tôi phát hiện, đĩa ăn của Lưu Vân dùng là Hứa Viên đã từng sử dụng, mà còn không chỉ một lần, còn có đùa, đôi đũa đó là họ cầm nhiều lần nhất. Phải nói rằng, hai người họ thật là có duyên phận.]

[Như vậy chẳng phải họ đã hôn nhau gián tiếp sao, còn nhiều lần nữa, ngay trước mặt nhiều người như vậy.]

[Họ làm "chuyện đỏ" vào ban ngày!]

Rầm!

Lưu Vân ném mạnh, đùa đi...

Cậu ta thực sự không thể chịu đựng nổi nữa rồi!

Cậu ta không thích Hứa Viên, không hôn gián tiếp với cậu ta, và càng không phải là người đồng tính.

[Ô. Lưu Vân sao đột nhiên nổi nóng thế, là vì bực mình vợ không ngồi cùng ăn cơm với mình sao?]

Lưu Vân: "..."

Cậu ta bực bội vò mái tóc xanh của mình, thực sự giữa họ không hề có nhiều sự trùng hợp như vậy.

do cậu ta tiếp cận Hứa Viên nếu nói ra có vẻ tổn thương lòng tự trọng, thực ra những hành động nhỏ của anh ta nhằm thu hút sự chú ý của Hứa Viên, chủ yếu là để xin cậu ta hướng dẫn về một số môn học như Ngữ văn, Toán, Ngoại ngữ, Vật lý, Hóa học, Sinh học, Lịch sử, Địa lý và Chính trị.

Nhưng thành tích học tập của cậu ta luôn không tốt, cộng thêm hình tượng lưu manh lâu nay của cậu ta, mà có lần cậu ta từng vô tình nghe thấy Hứa Viên nói không muốn tiếp xúc quá gần với lưu manh.

Hứa Viên đã nói như vậy, cậu ta làm sao dám tiến lên xin chỉ bài?

Vì thế cậu ta điên cuồng tiếp cận Hứa Viên, chủ yếu là để tìm cơ hội giải thich yêu cầu của mình, và làm rõ rằng cậu ta thực sự chỉ chơi đùa trong nhóm lưu manh, không hề làm những chuyện chuyện đó. Nhưng sau đó không hiểu sao, mọi chuyện phát triển càng lúc càng đi quá xa, giờ dây cậu ta còn bị bạn học hiểu lầm Là người đồng tính...

Cậu ta không phải! Cậu ta không có! Cậu ta chỉ muốn tìm học sinh giỏi để xin chỉ bài mà thôi!

Chỉ có vậy mà thôi.

Hệ thống không biết gì: [Sao có thể chứ, cậu ta còn nhuộm màu tóc mà vợ yêu thích, làm sao nỡ giận dỗi với vợ yêu chứ?]

"Phụt!" HaHa

Cuối cùng có bạn học không nhịn được cười ra tiếng, nhưng sau đó lại tự giải thích: "Tôi bị nghẹn thôi."

Các bạn học khác: Tôi cũng vậy.

Lưu Vân: "..."

Tốt lắm, ngày mai cậu ta không chỉ đi nhuộm lại tóc, mà còn cắt bỏ luôn "biểu tượng của tình yêu" là tóc mái chéo.

[Tôi cũng thấy vậy, dù sao trước đây cậu ta luôn đính lấy vợ như keo con chó vậy.]

Lưu Vân nghiến răng ken két.

Từ giây phút này, Lưu Vân cũ đã biến mất, người còn sống là Lưu Vân mới, sẽ không bao giờ dình lấy Hứa Viên nữa.

- -----

Ngày hôm sau.

Lưu Vân thực sự đã cắt tóc và nhuộm lại màu đen, khi gặp lại Hứa Viễn, cậu ta không còn thái độ lưu manh nữa, mặc đồng phục đàng hoàng, bắt cứ nơi nào có Hứa Viên, Lưu Vân quyết không bước chân đến. Cậu ta quyết tâm tránh xa Hứa Viên càng xa càng tốt, trừ một nơi...

Đó chính là lớp học.

Mỗi khi hết giờ, Trì Dư lại bắt đầu....

[Đôi uyên ương vẫn là bạn cùng bàn, sức mạnh của tình yêu thật lớn lao, cậu ta đã vì vợ mà cắt đi mái tóc dài, chăm chỉ làm bài tập, thậm chí còn tập trung chú ý nghe giảng. Còn ánh mắt Hứa Viên nhìn chồng, cũng trở nên dịu dàng hơn nhiều.]

[Tôi tin rằng không bao lâu nữa, con cái của họ sẽ ra đời.]

Lưu Vân: đệt mợ, cậu đừng du cp nữa, tôi làm gì không đúng, tôi sửa còn không được sao?

Cậu còn tiếp tục du cp nữa, tôi sẽ treo cổ tự tử ngay trước cửa nhà cậu!
Bình Luận (0)
Comment